Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Suy nghĩ chuyện ban đầu một chút, bọn họ vừa ngượng vừa bực bội, chế nhạo Sở Phong nhiều lần, đối với hắn tương đối khinh bạc, tuyên bố muốn bịt kín con đường tấn cấp của hắn.
Kết quả, kết quả là mất cả chì lẫn chài, quả nhiên là khiến cho bọn họ thẹn quá hoá giận, thật hận không thể hung ác cắt gọt Sở Phong.
Thế nhưng bây giờ đã trở thành sự thật, chẳng lẽ còn phải làm rõ với toàn vũ trụ, nói đạo lữ được chọn không phải Sở Phong? Việc này không thực tế, bây giờ tân khách nối liền không dứt, tất cả đều tới cửa, hơn nữa đều là khách quý!
Nếu loại việc này thật sự xảy ra thì Đại Mộng Tịnh Thổ liền không còn mặt mũi, sẽ trở thành trò cười trong vũ trụ, hiện tại những lão quái vật này phát hiện ra rằng mình đã tự tạo thành loại quả đắng này, cho dù rưng rưng cũng phải nuốt nước mắt xuống.
Nhưng thấy Sở Phong bình tĩnh như vậy, bọn họ tức mà không biết phát tiết ở đâu, tên ma đầu, ác bá, buôn người, hố người, lừa đảo này, quá vô loại.
“Tiền bối, ta cũng đâu có gạt người, ta chính là Sở Phong, người các ngươi chọn cũng là Sở Phong.” Sở Phong mở miệng, nhắc nhở bọn họ, vốn là thân phận chân thật.
“Giữ bí mật, chuyện này không thể tiết lộ!” Một bà lão căn dặn, bởi vì bọn họ sợ Á Tiên Tộc đại náo hôn lễ, bất kể nói gì, việc nhức đầu sau này hẵng nói, hiện tại cứ mặc kệ trước đã.
“Cho nên a, các vị tiền bối, Ánh Vô Địch, Nguyên Viện, Nguyên Thế Thành giao cho các ngươi, bọn họ biết chân tướng, các ngươi nghĩ cách khiến cho bọn họ an phận một chút.”
Những lão quái vật này nghe vậy, lập tức đau răng, từ giờ trở đi liền phải bắt đầu lau dọn hậu quả thay cho hắn.
“Ta muốn gặp mặt Lạc Âm.” Sở Phong mỉm cười.
Bây giờ hễ thấy loại nụ cười này của hắn là cả đám người liền run rẩy, người khác mỉm cười rất xán lạn, hắn cười một tiếng bảo đảm xảy ra chuyện.
“Không được, trước hôn nhân phải tránh hiềm nghi!”
Sau đó một đám người liền đi, vội vã, thậm chí hơi chật vật.
Bởi vì đến nay bọn họ vẫn hơi lo lắng, sợ việc Tần Lạc Âm có thai bại lộ.
“Được rồi,tên ma đầu này hố cả đám chúng ta một trận, giờ xem như là công bằng, việc Lạc Âm cứ giấu diếm hắn, giờ chẳng cần áy náy gì.”
“Ừm, có đạo lý, Sở ma đầu mặc cho ngươi có giỏi giày vò người khác, kết quả là cũng phải bị mơ mơ màng màng, có qua có lại!”
Những lão quái vật này nghĩ tới những thứ này, tâm lý cân bằng lại không ít, ngay cả xương cũng nhẹ nhàng, bước chân cũng nhẹ nhàng.
“Chờ một chút, ta nhớ ra rồi, Bá Thần Thể, có phải con của hắn Quân Đà cũng có gì đó quái lạ hay không, trước kia có quan hệ tâm đầu ý hợp với Ngô Luân Hồi, bây giờ cùng Sở Phong... Đi hỏi hắn một chút!”
Sau đó, những người này đi mà quay lại, hỏi thăm Sở Phong, cái gọi là Bá Thần Thể Âu Dã là chân thân sao, chắc là không sai a?
“Quên nói cho các ngươi biết, hắn giống như ta, không cẩn thận liền dùng tên giả tiến đến, um, có điều ta cảm thấy có thể hắn thật sự có quan hệ máu mủ với Quân Đà.” Sở Phong rất xấu bụng mà nói.
Người của Đại Mộng Tịnh Thổ không nghe thấy nửa câu sau, chỉ nhớ kỹ nửa câu đầu, nén giận quá, trái tim cũng đang chảy máu, cuối cùng lại bị đâm vào tim một lần nữa.
Mẹ nó, ngoại trừ một tên Sở Phong, còn có một con Thần thú cũng trà trộn theo vào, biện pháp phòng ngự của Đại Mộng Tịnh Thổ bọn họ quá kém cỏi, y như cái sàng, bực bội!
Sau đó, bọn họ quay đầu đi luôn, cảm thấy bị thương rất nặng.
Hai ngày sau đó, tân khách càng ngày càng nhiều, may mắn là Đại Mộng Tịnh Thổ cũng đủ lớn nên mới có thể dung nạp khách từ hơn vạn chủng tộc tiến hóa tới thăm.
Nếu là một môn phái nhỏ thì căn bản không có biện pháp an bài.
Tại trong lúc này, Sở Phong không hề nhàn rỗi chút nào, mang theo Âu Dương Phong, Tử Loan, Nguyên Ma, Triệu Tinh đi lại chung quanh, trên thực tế là hắn đang giúp Đại Mộng Tịnh Thổ bố trí trận vực.
Đương nhiên, Đại Mộng Tịnh Thổ không coi đây là chuyện đáng kể, không cho rằng trình độ về trận vực của hắn có thể chạm đến lĩnh vực cấp Thánh.
Trên thực tế, Sở Phong chính là muốn cảm ứng một chuyện lớn, hắn lo lắng xảy ra việc ngoài ý muốn trong hôn lễ, hắn cũng không tin tưởng thánh nhân của toàn vũ trụ đã rời đi, nhất định là có người ở lại.
Không nói chỗ khác, chính tại bên trong Đại Mộng Tịnh Thổ đã có hai vị rồi, mà lần trước đi Hương Tượng Tộc cũng cảm ứng được một vị lão Thánh nhân.
“Trong Đại Mộng Tịnh Thổ có từng tòa Linh Sơn, mây tía vờn quanh, cảnh sắc thật mỹ lệ.” Bộ dạng Tử Loan rất vui vẻ, mắt to phát sáng, bước chân nhẹ nhàng, quả thực là đang du sơn ngoạn thủy.
Bị Sở Phong dừng lại quát lớn, cô ta lập tức ngoan ngoãn trợ giúp bố trí trận vực, đi chôn một chút nam châm cấp Thần quan trọng!
Sở Phong làm xong các loại chuẩn bị, tối thiểu nhất cũng phải nắm trận vực cỡ lớn sắp hiện ra trong tay, sau đó lại bổ sung và bố trí thêm thủ đoạn của chính mình vào.
“Ừm, tốt nhất là không ai đến gây sự, loại người chuyên chọn lúc quan trọng đến phá này khẳng định là không chết không thôi, ta không ngại – giết thánh!”
Ngay cả Âu Dương Phong cũng lấy làm kinh hãi khi nghe lời nói đằng đằng sát khí như thế của hắn, người huynh đệ này muốn làm một phi vụ lớn, nhất định kinh tâm động phách a!
“Ai nha, lại muốn hố người, chém chém giết giết!” Tử Loan nhỏ giọng lầu bầu nói.
“Đi đào hố, chôn nam châm cấp Thần!” Sở Phong trừng mắt.
“Hừ!” Cô ta lập tức lắc lắc bờ eo thon, ngẩng cằm nhỏ, vứt cho hắn một cái ót, lượn lờ mềm mại mà đi.
Rốt cục, ngày hôn lễ đến, tân khách đều đã đến gần đủ, một số người áp trục thân phận tôn quý nhất đã tới, Sở Phong cũng bắt đầu cùng đi theo đón khách, một buổi hôn lễ linh đình sắp bắt đầu.
Một đám lão quái vật của Đại Mộng Tịnh Thổ còn khẩn trương hơn Sở Phong, sợ xảy ra chuyện ngoài ý muốn, gây ra trò cười, thời gian mấy ngày nay bọn họ vẫn đang dọn dẹp hậu quả giúp Sở Phong, tuyên truyền trắng trợn rằng Sở Thần Vương đôn hậu hiền lành, tranh thủ rửa sạch những vết nhơ của hắn, tận hết sức lực.
“Trưởng lão Thi Tộc Diêm Thanh dẫn theo đệ tử giá lâm.”
Đây là người quen biết cũ, lần trước lúc đến thần điện đón Kỳ Lân Nhi Diêm Lạc của bộ tộc bọn họ, chính là vị trưởng lão này đến, bây giờ tới lần nữa, sắc mặt không dễ coi cho lắm.
Dù sao, đến nay Diêm Lạc còn chưa có động tĩnh mà, không khác biệt gì so với người chết.
Nhưng đã nhận thiệp mời, hơn nữa thực sự là không địch lại thứ hạng của Đại Mộng Tịnh Thổ, lúc mạnh mẽ họ có thể xếp tới vị trí thứ mười một, gần với mười vị trí đầu.
Cho nên, trong trường hợp đại hỉ này Thi Tộc cũng không muốn vô lễ quá mức.