Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 1793 - Chương 1793: Bại Lộ Thân Phận (3)

Thánh Khư Chương 1793: Bại lộ thân phận (3)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

“Truyền thừa của Đại Mộng Tịnh Thổ đã trải quan mấy chục, mấy trăm năm, các đời thánh nữ chọn đạo lữ đều là chuyện lớn, tất nhiên không thể làm qua loa đơn giản, phải mời đồng đạo của các nơi trong vũ trụ đến tham gia hôn lễ mới được.”

Không cần suy nghĩ nhiều, lần này sẽ là đại hôn, Sở Phong muốn khiêm tốn cũng không được, bởi vì Đại Mộng Tịnh Thổ rất để ý mặt mũi.

“Bây giờ phải phát thiệp mời sao?” Sở Phong hỏi.

“Đã bắt đầu phát thiệp rồi, người của mười tinh cầu thế giới đứng đầu đều đến tham dự, trăm tinh cầu mạnh nhất cũng sẽ không vắng mặt.”

Khi nhắc đến vấn đề thiệp mời, trong lòng của một số lão quái vật đều rất khó chịu, thậm chí còn có chút đau thương.

Một năm trước, bọn họ cự tuyệt Sở Phong, không phát cho hắn thiệp mời màu vàng tham gia lịch luyện. Thế nhưng một năm sau lại đích thân giúp hắn gửi đi thiệp mời đại hôn, đây quả thực là... hiện trường vả mặt quá lớn, bọn lão chịu không nổi.

Lựa chọn mang tính sơ xuất thì còn tốt, một khi đã nghiêm túc như vậy, cẩn thận mà ngẫm nghĩ, mấy lão quái vật đều cảm thấy da mặt nóng rần rần, trái tim đau đến rỉ máu.

Đây thực sự là càng nghĩ càng khó chịu!

Mà đại ma đầu Sở Phong vẫn luôn đối đầu với bọn họ, cuối cùng lại trở thành con rể của Đại Mộng Tịnh Thổ, trở thành phu quân của thánh nữ Tần Lạc Âm. Điều này khiến bọn lão không nhịn được mà thở dài.

Mấy lão quái vật lo được lo mất, lựa chọn kỳ tài làm đạo lữ cho Tần Lạc Âm, tương lai có thể che chở cho Đại Mộng Tịnh Thổ rất nhiều năm, đối với bọn lão cũng có chỗ tốt.

Thế nhưng chuyện này sẽ khiến cho những đại giáo tiến hóa của các nơi nghĩ thế nào?

Trên thực tế, các nơi trong vũ trụ đều đã bàn tán vô cùng náo nhiệt rồi.

“Đại Mộng Tịnh Thổ rốt cuộc cũng phải cúi đầu trước thế lực tà ác, tên buôn người kia, ừ, chính là đại ma đầu kia đó, trở thành con rể của Đại Mộng Tịnh Thổ a.”

Tất nhiên cũng có người đứng về phía Sở Phong, than thở mà nói: “Sở Phong nghịch tập! Một năm trước Đại Mộng Tịnh Thổ lạnh nhạt với hắn, ngày hôm nay lại chọn hắn làm con rể, nhân sinh a!”

Đặc biệt là khi nhắc đến vụ Đại Mộng Tịnh Thổ không phát thiệp mời màu vàng cho Sở Phong, vậy mà lúc này lại giúp hắn gửi thiệp mời đại hôn đến vũ trụ, việc này khiến nhiều người đều lộ ra vẻ mặt quái gở, rất muốn cười to.

Sau đó mấy ngày, số tiến hóa giả có mặt trên tinh cầu của Đại Mộng Tịnh Thổ đã tăng vọt, thoáng cái đã trở nên náo nhiệt không gì sánh được.

Vũ trụ tinh không, tiến hóa giả của các nơi cũng thi nhau đến đây. Có người thì nhận được thiệp mời mà đến, nhưng lại càng là nhiều người tự ý đến hơn.

Trong lúc nhất thời, sơn môn của Đại Mộng Tịnh Thổ đã sắp bị dẫm nát, quan khách nườm nượp không dứt.

Cường giả của các tộc cũng có mặt, nói vạn tộc đến chúc mừng cũng không xi nhê gì, chủ yếu là bởi thứ hạng của Đại Mộng Tịnh Thổ rất cao, tầm ảnh hưởng lớn.

Thêm vào đó, thực lực của Sở Phong lại vô cùng siêu tuyệt. Trong lúc mơ hồn đã đại diện số một cho thế lực cường giả cùng thế hệ, bởi vậy khách khứa các nơi đổ về quả thực rất nhiều.

“Hiền chất, ngươi có thể nói cho ta biết bản thân chắc chắn không phải Ngô Luân Hồi chứ?” Một lão quái vật cuối cùng cũng không nhịn được nữa, đi hỏi Sở Phong.

“Ngài thấy ta giống chứ?” Sở Phong rất bình tĩnh, không hề lo lắng một chút nào. Bởi vì các loại thiệp mời đều gửi ra ngoài rồi, lúc này Đại Mộng Tịnh Thổ còn có thể trở mặt không thành thân được sao?

“Có chút giống.” Vị lão bà kia gật đầu.

“Vậy thì ta chính là hắn.” Sở Phong cười khẽ.

“Loảng xoảng, choang!”

Lão bà kia lảo đảo lui lại, đụng đổ luôn cả bàn trà cạnh đó.

Đồng thời ngoài cửa cũng có một vài lão quái vật, lúc này đều đang tròn mắt há miệng sửng sốt, kém chút nữa đã cắn phải đầu lưỡi, ai nấy đều nghiêng ngả đứng không vững.

Bà lão thật sự là không chịu được, cảm giác thật giống như là bị đánh, bị trời đánh!

Nhìn thấy loại mỉm cười kia khiến người ta không cảm thấy vui vẻ, mà là bực bội, kinh sợ.

Vô luận là bà lão trong phòng hay là lão quái vật đang ở bên ngoài nghe lén đều che ngực, cảm thấy bệnh tim muốn phát bệnh tim, trong lòng tắc nghẽn, đau nhức kịch liệt khó nhịn.

“Ngươi...” Bà lão trong phòng dùng tay chỉ Sở Phong, rất muốn phun nước bọt đầy đầu hắn, tiểu tử này quá... Không biết xấu hổ, một người có hai bộ mặt, hãm hại lừa gạt, muốn làm con rể của cả hai nhà? Sau khi chuyện xảy ra còn bình tĩnh như vậy nữa!

So với hắn, bà lão thật sự là không thể bình tĩnh được như vậy, đụng đổ bình trà và cái bàn, nước trà văng đầy người, vô cùng chật vật, bà ta cảm thấy tim cũng đang đau.

Lần này, Đại Mộng Tịnh Thổ đúng là bị tên ma đầu này hố chết, hắn và Ngô Luân Hồi thật sự là cùng một người? !

“Đừng cản ta, bản tọa muốn trừ ma vệ đạo!” Ngoài cửa phòng, một lão quái vật cả khuôn mặt đỏ bừng, cái trán hằn lên gân xanh, bị kích thích không nhẹ.

“Lão Vương, ngươi bình tĩnh một chút, hiện tại thiệp mời cũng đã phát ra ngoài, khắp thiên hạ, toàn bộ vũ trụ đều biết Thánh nữ của Đại Mộng Tịnh Thổ chúng ta sắp thành hôn, bây giờ ngươi gây sự như vầy là sao, lỡ như tiết lộ tin tức, Đại Mộng Tịnh Thổ chúng ta sẽ trở thành trò cười cho cả Tinh Hải!”

Mấy lão quái vật đè một lão già lại, bảo lão đừng làm loạn, thật đúng là sợ dẫn đến sóng gió ngất trời.

Sau đó, mấy lão già phá cửa vào, xông vào trong cung điện, lúc nhìn thấy Sở Phong, bọn họ đều thở mạnh, đỏ mặt tía tai, thân là người có danh tiếng mà bây giờ thành bộ dạng này cũng thật là hiếm thấy.

“Ma đầu, lừa đảo, tên buôn người, hố hàng, ngươi quá độc ác, muốn hại Đại Mộng Tịnh Thổ chúng ta a!” Một lão già gầm thét lên.

Bởi vì bọn họ lo lắng có thể sẽ đối đầu với Á Tiên Tộc, hai bên tranh giành một người con rể, kết quả là hai người con gái thật sự đều phải gả cho một người, cũng quá đáng quá.

Xưa nay chưa từng có, Thánh nữ của những đạo thống siêu cấp hàng đầu như bọn họ chưa bao giờ có chuyện chung chồng với người khác.

Sở Phong bình tĩnh, nói: “Đây không phải là bị các ngươi ép sao, ta có chút hướng về đối với thần điện của Đại Mộng Tịnh Thổ, nhưng các ngươi hờ hững với ta, sau khi từ chối phát thiệp mời màu vàng cho ta còn châm chọc khiêu khích. Ta cũng là nhất thời đánh nhau vì thể diện, bất đắc dĩ mới nghĩ biện pháp khác tiến vào Tịnh Thổ, hổ thẹn, tuổi trẻ khinh cuồng không hiểu chuyện, xin lỗi các vị.”

Lời nói này khiến cho một đám lão quái vật trong lúc nhất thời lâm vào cảnh mắng cũng không được mà đánh cũng không xong, xấu hổ ghê gớm.

Bình Luận (0)
Comment