Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 1792 - Chương 1792: Bại Lộ Thân Phận (2)

Thánh Khư Chương 1792: Bại lộ thân phận (2)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Đồng thời Ánh Vô Địch cũng muốn nguyền rủa, tụ huyết trong cơ thể cái quỷ, đây rõ ràng là ra tay báo thù riêng! Đại ma đầu Sở Phong đang danh chính ngôn thuận giáo huấn y đó.

Sắc mặt Nguyên Thế Thành và Nguyên Viện đều lộ ra dáng vẻ bất thường, bọn họ cảm thấy tin tức này quá chấn động, quá có tính oanh tạc! Ngô Luân Hồi chính là Sở Phong, đại ma đầu chính là Ngô Luân Hồi!

Về phần mấy người Tử Loan, Nguyên Ma, Triệu Tinh thì đã sớm đứng ngốc ở đó, Ngô Luân Hồi và Sở Phong là một người? Quá loạn!

“Nghĩa bạc vân thiên Luân Hồi Vương, đôn hậu thánh thiện Sở Ma Vương... đều là cũng một người? Chao ôi, ca, huynh đánh muội một cái, không phải là muội đang nằm mơ đó chứ?”

Nguyên Viện mang theo ý cười, sau khi nói xong mấy câu với ca ca liền quay sang nhìn chằm chằm Sở Phong đại ma đầu.

Nhưng mà nàng ta rất nhanh đã không cười nổi nữa, bởi vì nàng ta nghe thấy ác ngôn ác ngữ của Âu Dương Phong, nó đang đề nghị Sở Phong giết người diệt khẩu.

“Hai người này phải bắt cóc tống tiền, tránh cho tin tức lộ ra ngoài. Nếu không được thì xử quách luôn!”

“Đừng, chúng ta đảm bảo cái gì cũng không nói!” Sắc mặt Nguyên Viện cứng đờ, nỗ lực lộ ra dáng vẻ tươi cười, nàng ta không muốn chết oan uổng như thế đâu.

Thân làm mỹ nhân đứng trong mười thứ hạng đầu, một cái khiêu mi một nụ cười đều mang theo mị lực, mắt ngọc mày ngài, phong tư kinh diễm động nhân.

Sở Phong phất tay, nói: “Được rồi, đều là người quen cả, làm sao nói giết là giết được? Cho dù nhất định phải xuống tay thì cũng chỉ là đem bán thôi, đánh đánh giết giết cái gì, quá tàn khốc.”

Cái quỷ! Nguyên Viện sa mạc lời, người quen còn muốn xuống tay?

Nguyên Thế Thành cũng trưng ra sắc mặt cổ quái, nhìn Sở Phong không rời mắt, quá bất ngờ, cũng vô cùng chấn kinh. Nhưng đồng thời cũng cảm thông sâu sắc với Ánh Vô Địch, y lúc này chắc chắn đang chịu đả kích gấp bội, dày vò gấp bội.

Quan trọng nhất chính là, Sở Phong trở thành con rể của Đại Mộng Tịnh Thổ, đạo thống này có biết hắn chính là Ngô Luân Hồi không?

Đồng thời, Ngô Luân Hồi cũng là con rể của Á Tiên Tộc, tộc kia khẳng định không biết hắn chính là đại ma đầu Sở Phong đúng chứ?

Huynh muội Nguyên Thế Thành và Nguyên Viện tuy rằng bị hạn chế tự do mà đi bên người Sở Phong, nhưng trong lòng lại kích động không thôi. Bởi vì bọn họ biết được tin tức quá kinh người, nếu như truyền vào vũ trụ, không biết sẽ dẫn ra sóng to gió lớn nhường nào!

Đồng thời bọn họ cũng có chút hưng phấn. Một người đồng thời trở thành con rể của Đại Mộng Tịnh Thổ và Á Tiên Tộc, đây tuyệt đối là chuyện lớn. Một khi chân tướng bị kéo màn thì e rằng các nơi sẽ kinh hoàng đến ngây người, không ít người còn tức đến hổn hển đấy chứ!

“Sở huynh, ngươi muốn mang bọn ta đến nơi nào?” Nguyên Thế Thành hỏi.

Về phần Ánh Vô Địch, y đã không còn cách nào mở miệng nữa, bị Sở Phong trấn áp đến không nhúc nhích nổi chứ đừng nói là mở miệng nói, chỉ có thể trừng hai mắt như muốn thiêu cháy Sở Phong.

Sở Phong đáp: “Đến Đại Mộng Tịnh Thổ thành hôn a, huynh muội hai người đi làm phù dâu phù rể là được.”

“Ta còn chưa có nghe qua huynh muội ruột đi làm phù dâu phù rể đâu!” Nguyên Viện tức giận phản đối.

“Phản đối vô hiệu, cùng nhau lên đường thôi!”

Ánh Hiểu Hiểu kêu lên: “Anh rể, huynh quá xấu xa rồi! Huynh làm như thế làm sao xứng với tỷ tỷ ta? Huynh cũng phải xin lỗi ca ca ta vì đã làm bể mất ước mơ đẹp đẽ của y nữa!”

Không nghe những lời này còn tốt, nhưng một khi đã nghe, Ánh Vô Địch liền muốn đâm đầu vào tường. Y cảm thấy một ngày này chính là ngày tối tăm hắc ám nhất trong nhân sinh của mình, trái tim đều đang rỉ máu, bắt đầu nghi ngờ nhân sinh.

Người biết chân tường là y suýt nữa đã rớt nước mắt.

“Vô Địch, chúng ta đã từng chung hoạn nạn, có giao tình sinh tử. Đợi khi ngươi bình tĩnh lại, ta sẽ khôi phục ký ức dị vực cho ngươi.”

Sau đó, Sở Phong trực tiếp chỉ vào ấn đường của Ánh Hiểu Hiểu, giúp cô nhóc khôi phục ký ức trước tiên. Về phần Ánh Vô Địch, ầy, tạm thời cứ ngao luyện một phen đã!

“Anh rể!” Quả nhiên, sau khi Ánh Hiểu Hiểu khôi phục chân tướng thì ánh mắt liền trào lệ, thân càng thêm thân.

Mà sắc mặt Ánh Vô Địch lại càng khó ở, đen như đáy nồi, thực sự muốn liều mạng cùng đại ma đầu Sở Phong.

Sau khi Sở Phong mở ra trùng động siêu cấp còn được xưng là thuấn di, rất nhanh đã trở lại Đại Mộng Tịnh Thổ, đi đến trước sơn môn của bọn họ.

Lúc này trở lại Đại Mộng Tịnh Thổ, tâm tình của Sở Phong hoàn toàn khác trước, có chút cảm khái, trên mặt là nụ cười ẩn hiện, khá là vui vẻ.

Về phần đệ tử của Đại Mộng Tịnh Thổ, sau khi nhìn thấy Sở Phong thì vài người lập tức quay đầu chạy đi, thực sự mà nói thì chính là không muốn nhìn thấy hắn.

“Tại sao không xuất hiện chuyện ngoài ý muốn, tại sao không có người nào đánh giết nửa đường?” Có người âm thầm nói nhỏ, hận không thể khiến Sở Phong bị người ta chặn đánh giữa đường.

“Thôi được rồi, hắn là khách quý siêu cấp của công ty Trùng Động Thông Thiên, có thể tùy ý mở ra trùng động, trong nháy mắt đã có thể tới nơi này rồi, ai có thể đuổi theo?”

Một số người ai thán.

Bọn họ không có một biện pháp nào, chỉ có thể mở to mắt nhìn ma đầu kia tiến vào Đại Mộng Tịnh Thổ lần nữa, đáng hận hơn là bọn họ còn phải tận mắt nhìn thấy sư muội của mình – nữ thần Tần Lạc Âm lấy thân nuôi ma!

Thấy Sở Phong chạy đến nhanh như vậy, lão quái vật của Đại Mộng Tịnh Thổ đều thở phào một hơi. Nếu như thực sự xảy ra biến cố gì, ngộ nhỡ Sở Phong không đến thật, vậy thì bọn họ làm sao xuống đài được!

Chẳng qua khi trông thấy Ánh Vô Địch, sắc mặt bọn họ có chút khó xem. Dù sao thì lúc trước Ngô Luân Hồi đã bị Á Tiên Tộc lừa mất, hiện tại người ta còn dám chạy đến tận cửa, có ý gì đây?

Miệng Ánh Vô Địch bị phong ấn, nếu như có thể mở miệng thì y đã sớm nói to, Ngô Luân Hồi cùng Sở Phong, Á Tiên Tộc chúng ta không thèm bất cứ kẻ nào hết, các người mang hết đi, không cần thù địch!

Đương nhiên, một số lão quái vật của Đại Mộng cũng lộ ra vẻ mặt khác thường, vẫn luôn nghi ngờ Sở Phong và Ngô Luân Hồi có quan hệ nào đó, vì thế mà lúc này đang quan sát tỉ mỉ.

Sở Phong rất khiêm tốn, cũng vô cùng khách khí, không hề hùng hổ dọa người như trước nữa. Lúc này đã hoàn toàn tiến vào cửa, bộ dáng mười phần an phận.

Hắn hỏi thăm hôn lễ đã làm đến đâu, lại lắng nghe những đề nghị của mấy lão quái vật.

Bình Luận (0)
Comment