Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Trong lúc nhất thời, rất nhiều người trẻ tuổi thở dài, đang nguyền rủa, cũng đang nghị luận nhiệt liệt, các loại cách nói đều có.
Độ nổi tiếng của Tần Lạc Âm quá cao, vô số người ủng hộ, hiện tại nhìn thấy nàng phải lập gia đình, trở thành tân nương của người khác, đương nhiên rất nhiều thanh niên không cam tâm, trong lòng khó chịu.
“Ai, vốn là một đời nữ thần, lại phải gả cho một tên ma đầu, cái thế đạo này thật sự là hết thuốc chữa, cho nên a, không thể làm người hiền lành được, phải trở nên nổi bật, vẫn là nên đi làm ma đi.”
“Nói cái gì đó, ngươi là đang ghen ghét, cái gọi là thanh danh ma đầu của Sở Phong, còn không phải bởi vì đánh bại Thánh tử của các tộc sao, nói cho cùng hắn chưa hề làm chuyện gì thương thiên hại lí, bây giờ là Sở Thần Vương!”
Bên trong tinh không, cũng có người ủng hộ Sở Phong vì hắn mà bất bình, cảm thấy những người kia không nên bêu xấu thanh danh của hắn.
“Ai, nữ thần mà ta thích lập gia đình, từ nay về sau, ta quyết định bầu bạn với Thanh Đăng Cổ Phật... Ba ngày, sau đó đi chu du thế giới, thể nghiệm hồng trần không dứt, buông bỏ triệt để!”
“Cút, ngươi cái tên ma đầu ong bướm này, thể nghiệm hồng trần cái gì, nên nhét ngươi vào lồng heo ngâm xuống nước!”
...
Bất kể nói gì, Sở Phong cưới Tần Lạc Âm cũng trở thành chủ đề tiêu điểm, vô số người đang nghị luận, đang quan sát trực tiếp, các loại thanh âm đều có, có tán thưởng, có đau lòng, có nguyền rủa, cũng có không cam lòng.
Giờ phút này, hôn lễ đang tiến hành bên trong Đại Mộng Tịnh Thổ.
“Nhất bái thiên địa!”
Đây là lễ lớn, dù là Sở ma đầu có việc hay không cũng đều kiếm chuyện quở trách ông trời, giờ đây cũng phải bái, không có cách nào.
Một đám đại yêu Côn Luân cũng rất đứng đắn, đều đang xem lễ, nhìn đôi tân lang tân nương này chăm chú, đều rất nghiêm túc, đề phòng bốn phía, sợ có người quấy rối.
Thiếu nữ Hi cũng tới, ở phía xa mắt trợn trắng nhìn Sở Phong, bộ dạng rất tức giận, nàng cầm một chiếc ô xinh đẹp mà tinh xảo, nhìn như đang che chắn mặt trời, nhưng kỳ thật đại yêu Côn Luân hiểu rõ sự tình đều biết, đây là Ô Thiên Đạo, có thể đánh chết Thánh nhân, cũng là đang giúp đỡ canh gác.
Lão Lư phơi ra hàm răng cửa lớn tiến lên, nói: “Hi tiên tử, kỳ thật Sở Phong cũng là bất đắc dĩ, hết thảy đều là bị động, ngươi nghĩ thử xem, cả con cũng có rồi, dù sao cũng là đời sau của hắn, có thể trơ mắt nhìn con vừa mới sinh ra đã không có cha sao? Mặc dù là có con một cách bị động, nhưng làm một người đàn ông biết chịu trách nhiệm, nhất định phải biết gánh vác.”
“Ngươi có ý gì, nói với ta chuyện này để làm gì?” Thần sắc thiếu nữ Hi không lành, nhìn Lão Lư chằm chằm.
“Ta đây không phải sợ ngươi nhất thời nghĩ quẩn, sẽ... Ai u, sao ngươi chỉa Ô Thiên Đạo vào ta, Hi, đừng làm như vậy, xảy ra lừa mạng (4) đó!”
(4)Xảy ra lừa mệnh: là một kiểu chơi chữ, đối với người thì là “xảy ra án mạng” nhưng đằng này là con lừa nên thay chữ án bằng chữ lừa.
“Ngươi đổi cách xưng hô cho ta, toàn thân ta nổi da gà rụng đầy đất rồi!” Thiếu nữ Hi vốn là đang khó chịu, nghe thấy ông ta trực tiếp gọi là Hi, cảm thấy không chịu nổi, như là mấy con sâu róm bò ở trên người, trực tiếp đuổi giết ông ta!
Lão lư xoay người chạy, kéo Đại Hắc Ngưu qua che chắn.
...
“Nhị bái cao đường!”
Cha mẹ Sở Phong ngồi ở phía trên, mang theo nụ cười hòa ái và vui vẻ, trên thực tế, hai người đều hơi choáng, vốn dĩ vẫn ở trên địa cầu, kết quả là đi vào một bên bờ vũ trụ khác chỉ trong một ngày, đến xem con trai cưới một nàng dâu ngoài hành tinh.
Bất quá, nói tóm lại, bọn họ cũng hài lòng, đã sớm ngóng trông Sở Phong thành gia, thúc giục chuyện này đã lâu, không nghĩ tới hôm nay trở thành sự thật.
“Nàng dâu ngoài hành tinh này không tệ!” Hai người nhìn nhau, thật cao hứng và vui vẻ.
“Phu thê giao bái!”
Thời khắc quan trong đã đến, lúc Sở Phong và Tần Lạc Âm đối bái, tân khách các phương đều đang xem lễ, tiểu loli tóc bạc vểnh môi, thiếu nữ Hi thì huơ huơ Ô Thiên Đạo trong tay, nhìn Lão Lư hãi hùng khiếp vía.
Về phần Ánh Vô Địch, thì chính là sắc mặt đen như đáy nồi.
“Mau nhìn, các ngươi có phát hiện không, sắc mặt của phù rể Ánh Vô Địch phải nói là đen như đáy nồi, ta đoán nhất định là hắn thầm mến nữ thần Tần Lạc Âm, kết quả là bây giờ nàng lấy chồng, không thể làm gì, chạy tới làm phù rể, trong lòng sầu thảm, sắc mặt đen nhánh!”
Đó cũng không phải là tiếng nghị luận ở hiện trường, mà là tiếng thảo luận của những người quan sát trực tiếp trong tinh không, kết quả làm nổ ra nghị luận nhiệt liệt.
“Ca, huynh mau nhìn bảng nhiệt nghị của bình đài một chút, huynh trực tiếp lên bảng luôn, đều nói là huynh thầm mến nữ thần Tần Lạc Âm, trong lòng đau khổ!” Ánh Hiểu Hiểu nhắc nhở ca ca của mình.
Giờ khắc này, Ánh Vô Địch muốn xù lông, nỗi oan ức này cũng có thể vứt lên trên lưng mình? Y thừa nhận trước kia từng có một chút ý nghĩ, nhưng là cũng chỉ là giới hạn trong lúc trước, bây giờ đã sớm từ bỏ rồi.
Sắc mặt y biến thành màu đen chỉ là đơn thuần do nhìn Sở Phong thấy khó chịu mà thôi, chẳng lẽ sau khi gia hỏa này cưới Tần Lạc Âm ở đây còn muốn chạy đến Tộc Á Tiên đi cưới tỷ của y?
Lúc nghĩ đến đây, lòng của y như bị trăm cái móng vuốt cào vậy, thật sự là hận không thể trấn áp tên đại ma đầu này ngay lập tức!
Nhưng bây giờ y mới là người bị trấn áp, không tiện hành động, giống như là gười gỗ đứng ở chỗ này làm phù rể, kết quả càng giống như mọi người nghị luận vậy, nói trong lòng của hắn cực kỳ bi ai, lòng như tro nguội.
“Mau nhìn, nụ cười của Thái Tử Tộc Thủy Ma Nguyên Thế Thành cũng hơi cứng ngắc, đây rõ ràng cũng là thích nữ thần Tần Lạc Âm, hắn ta cũng đang làm phù rể, thật đáng buồn đáng tiếc, loại nhân vật thiên kiêu (5) này cũng không thể đạt được ước muốn, bị đại ma đầu Sở Phong hoành đao đoạt ái, ô hô thương thay, thì ra cũng không phải chỉ có chúng ta không thể làm gì, còn có người đồng bệnh tương liên (6).”
(5)Thiên kiêu: người được trời ưu ái cho những thứ hơn người.
(6)Đồng bệnh tương liên: có chung nỗi khổ, cùng cảnh ngộ.
Sau khi Nguyên Thế Thành nghe được loại lời này, khó chịu như ăn chuột chết vậy, sắc mặt trở nên cứng, mẹ nó, nằm không cũng trúng đạn a, nói Ánh Vô Địch thì cũng thôi đi, tại sao kéo cả hắn ta vào?
“A, các ngươi nhìn thấy không, sắc mặt của mỹ nhân xếp hạng thứ mười trong vũ trụ công chúa Nguyên Viện cũng không tốt được bao nhiêu, ha ha, ta hiểu được, nàng thích đại ma đầu Sở Phong, kết quả nhìn thấy người được cưới không phải nàng, trong lòng bất bình, chạy tới làm phù dâu, muốn so độ kiều diễm với tân nương, để Sở Phong khó mà quên nàng!”