Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 1806 - Chương 1806: Sự Phẫn Nộ Của Ma Vương (3)

Thánh Khư Chương 1806: Sự phẫn nộ của ma vương (3)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

“Thế thì tốt, tiểu thánh hài lòng cũng khiến đường đệ chúng ta yên tâm rồi, ha hả!” Kẻ kia cười khẽ mấy tiếng, sau đó lại nói: “Cứ để Sở Phong ngẩn người ở đó thêm chút nữa đi, đêm động phòng hoa chúc không có tân nương, chuyện này quả thực hay a, xem hắn tức giận ra sao, giải quyết như thế nào. Đồng thời cũng đợi tiểu thánh nghỉ ngơi tốt, đến bình minh hẵng đi tìm hắn, để hắn biết chân tướng, đồng thời hạ sát chiêu giết chết!”

Đám người kia rất ác độc. Nếu những ý đồ dơ bẩn độc địa kia thành công, không nghi ngờ gì nữa sẽ trở thành đả kích lớn nhất với Sở Phong, là nhục nhã lớn nhất trong đời.

Đáy mắt Sở Phong như kết thành hàn băng ngàn năm, thực sự tức đến không thở được, hận không thể xông lên giết sạch bọn chúng, hắn trước nay chưa từng muốn giết người đến vậy.

Chỉ có điều, hắn phải khắc chế, không để lại dấu vết mà rời khỏi nơi này, tiếp tục tìm kiếm hai vị tiểu thánh khác trong đám người ở đây. Nhất định phải nắm chắc tình huống kẻ địch, tránh cho phát sinh chuyện gì ngoài ý.

Cuối cùng thì hắn cũng dò xét thấy, hai nhóm người còn lại cũng đang uống rượu, rất cách biệt với người khác, cũng vô cùng tự cao. Tuy rằng đã cố tỏ ra vẻ bản thân chỉ là khách khứa bình thường, thế nhưng lại không cho phép người ngoài quấy rối.

Trong lòng Sở Phong đã có tính toán, sau khi biết được bọn chúng ở nơi nào liền ghi nhớ, sau đó trực tiếp đi về phía sáu người của Thiên Thần Cung đang ngồi cạnh hồ lớn.

Sáu kẻ kia quá ác độc, hắn không thể trì hoãn dù chỉ một phút, muốn lập tức giết chết bọn chúng!

Khi thấy Sở Phong đi đến, những người khác tất nhiên sẽ mời rượu, chỉ có sáu kẻ kia là mang theo ý cười, chưng ra dáng vẻ cao nhân cách xa người phàm, không thèm để ý đến Sở Phong.

Thẳng đến khi Sở Phong đã đến gần bờ hồ thì sáu kẻ kia mới xác định hắn chủ động tới cửa, lúc này mới đặt chén rượu xuống, nhìn chằm chằm vào hắn.

“Sở Phong, chúc mừng a, ngày tân hôn đại hỉ, ha hả, tân nương thực sự là nom mềm như nước đâu, rất không tệ!” Một người lên tiếng, nụ cười châm chọc trên miệng ngày càng sâu, đáy mắt toàn là ý tứ mỉa mai.

Nếu như không biết bọn chúng ta ai, không hiểu rõ suy nghĩ ác độc của bọn chúng, có khả năng sẽ không chú ý đến ngôn từ và hành động bất thường này.

Thế nhưng Sở Phong lại biết rõ ràng, hơn nữa còn triệt để thấu đáo ý đồ kia, bây giờ nghe thấy các loại lời thâm ý độc tự nhiên hiểu rõ mười mươi ác ý của mấy kẻ này, cũng có thể nghe ra đây chính là châm chọc mỉa mai, nói tân nương non mềm như nước quả thực không sai, sai ở chỗ là mang theo ác ý cùng trào phúng!

Lại một tên trong sáu kẻ bọn chúng lên tiếng: “Sở huynh, đến, ta mời ngươi một chén, chẳng qua ngươi đừng uống nhiều quá, coi chừng đêm tân hôn không được làm tân lang, nơi này còn rất nhiều người đang nhìn chằm chằm đâu, hắc hắc!”

Đáy mắt gã cũng toàn là ý tứ giễu cợt, chẳng qua che giấu rất tốt, người không hiểu rõ nội tình chắc chắn nghe không ra vấn đề trong lời nói này.

Thế nhưng Sở Phong lại minh bạch, biết rất rõ chuyện gì đang xảy ra, bởi vậy có thể nhận ra được ác ý trùng trùng trong lời nói của gã, mà thủ phạm vẫn còn hưng phấn vô cùng, tự cho là bản thân không có gì sơ hở.

“Ừm, chiêu đãi không chu đáo, mọi người uống có thoái mải không?” Sở Phong cười lộ ra hàm răng trắng noãn, quang mang bắn ra, vô cùng xán lạn.

“Rất thoải mái, rất vui vẻ, ha ha...” Mấy tên trong số đó không kìm được mà cười lớn, bọn chúng ngày càng làm càn, thậm chí trên mặt còn lộ ra chút sơ hở, có khinh miệt, có xem thường, cho rằng Sở Phong lúc này còn chưa biết gì cả, tân nương tử đều bị cướp mất mà vẫn còn ở đây mời rượu bọn chúng.

“Nếu đã uống đến sung sướng như thế, vậy thì... lên đường thôi!” Sở Phong căn bản không phải là kính rượu, mà chính là đột ngột đem chén rượu hất thẳng lên ngươi hai kẻ ban nãy, cũng chính là hai kẻ âm thầm châm chọc và đùa cợt Sở Phong.

Cũng trong lúc đó, Sở Phong lập tức ra tay, khí thế như sấm sét, quanh thân tỏa ra vạn đạo kim quang, đồng thời cũng vận chuyển Đạo Dẫn Hô Hấp Pháp, thôi động Thiểm Điện Quyền, mang theo một cỗ ma tính, thần uy kinh thế!

Ầm!

Một quyền mà thôi, những kẻ từng mang theo dáng vẻ cười cợt chế giếu Sở Phong không làm được tân lang đã lập tức bị giết chết, bị nổ tung tại chỗ, hóa thành một vũng máu cùng xương vụn tanh tưởi.

“Còn có ngươi!”

Trong nháy mắt, Sở Phong lại tung ra một quyền nữa, cả người đều phi về phía trước, bay vút lên cao, sau đó một cước đạp thẳng vào mặt gã nam tử “khen ngợi” Tần Lạc Âm là non mềm không tồi kia.

“A...” Gã ta kêu lên thảm thiết, miệng rách bấy, khuôn mặt rã ra từng mảng, ầm một tiếng, có thể thấy được đầu và cơ thể của gã ta đang bị chia năm xẻ bảy, chết ngay tại chỗ.

Vị tiểu thánh kia đã nhanh chóng phản ứng lại, bất thình lình huy động một quyền, nắm đấm như một vầng thái dương nhỏ, uy áp kinh người chấn động nhân tâm, những người ở xung quanh đều run lên lẩy bẩy, gần như đã muốn quỳ xuống. Gã lập tức xông qua đánh giết Sở Phong, ngăn cản lại đòn sát thủ kia.

“Cút cho ta!” Sở Phong quát lên, lăng không mà đến, một cước đạp về phía tiểu thánh!

Trong Tịnh Thổ, non xanh nước biếc chập trùng, kỳ hoa dị thảo vô số, thổ hà điện thụy, còn có hồ nước lớn xanh thẳm óng ánh, khung cảnh giống như tiên đạo vân hà tiên khí vây quanh.

Ai cũng không ngờ được rằng, tại nơi thảm cỏ trước hồ nước trong vắt này sẽ là nơi phát sinh chiến đấu kịch liệt, chuyện này quá đột ngột!

Quan trọng nhất chính là, một trong số người tham chiến còn có tân lang, chiến khí sục sôi tản phát ra ánh sáng khiếp người, lăng không mà lao đến, nhìn dáng vẻ chắc chắn đang muốn đại khai sát giới.

Nơi này chỉ vỏn vẹn mấy phút ngắn ngủi, chỉ bằng một quyền một cước của Sở Phong đã khiến hai cao thủ bị oanh sát. Bình thường mà nói, tiến hóa giả chứa đựng bổn nguyên Á Thánh trong cơ thể vô cùng đáng sợ, nếu thế hệ trẻ của vũ trụ âm gian muốn giết những nhân vật như thế, e là quá khó khăn.

Nhưng mà Sở Phong chỉ dùng Thiểm Điện Quyền, điện quang vạn đạo như muốn xé nát hư không, xuyên thấu vĩnh hằng, dưới sự đáng sợ của quyền ấn kim sắc, người kia đã nổ tung. Đồng thời, Sở Phong còn đem một tên khác sống sờ sờ mà đá nát, uy năng khủng khiếp của sấm sét mang theo hận thù mà ra tay, trực tiếp khiến cỏ xanh nhuộm máu của gã kia, khiến hồ lớn đang tĩnh lặng lập tức nổi lên sóng gió ngập trời.

Bình Luận (0)
Comment