Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Đồng thời, quảng trường cũng tiếp giáp mấy ruộng thuốc, mặc dù có trường vực phong ấn nhưng ai nấy đều có thể thưởng thức kỳ cảnh, hoa cỏ xanh biếc non mởn, thánh thụ nở hoa, hoa vũ đong đưa, mỗi một mảnh ruộng thuốc đều vô cùng rực rỡ, thần quang ngũ sắc chói lóa, quang hoa thất thải lưu chuyển, vô cùng thần thánh. Hơn nữa trong không khí còn phiêu lãng ngửi được hương thơm hoa cỏ tỏa ra từ trong trường vực.
Về phần phía trước quảng trường chính là một cái hồ lớn, sóng nước xanh biếc như một khối bảo thạch trong suốt, lúc này đang chiếu ra ánh sáng óng ánh. Những dị chủng kỳ lạ trong hồ rất nhiều, chúng đang bơi qua bơi lại, có cá, có lão rùa ngân sắc ngàn năm, còn có sinh vật hư hư thực thực giống như giao long.
“Tìm thấy rồi!”
Sở Phong cầm ly rượu, hắn phát hiện mấy người đứng ở bên hồ chính là mục tiêu cần tìm. Bởi vì phù hiệu đang lưu chuyển của Hỏa Nhãn Kim Tinh cho thấy, những kẻ kia có khí tức của Á Thánh.
Chính xác mà nói thì phong ấn trong cơ thể của bọn chúng cũng có bổn nguyên của Á Thánh, cũng tương tự với La Thượng bị hắn giết chết một tháng trước, ba kẻ ngoại vực bị hắn đánh bại ban nãy cũng không ngoại lệ.
Kể địch tổng cộng có sáu người, trong đó năm tên đều mang khí tức bổn nguyên của Á Thánh, thực lực mạnh mẽ không kém cạnh ba kẻ xấu số lúc trước.
Mà người cầm đầu bọn chúng, cũng chính là kẻ cuối cùng kia, tướng mạo phổ thông cũng chỉ coi như người bình thường, nhưng khí chất cực kỳ xuất chúng, bộ dáng lười biếng không để ý gì cả, gã đang ngồi trên thảm cỏ xanh đối diện hồ nước mà thưởng rượu, năm kẻ còn lại đều vây quanh gã.
Sở Phong cảm nhận được kẻ đầu sỏ này nguy hiểm vô cùng, đây là lần đầu tiên hắn cảm thấy uy hiếp trùng trùng như vậy. Nói thẳng ra thì trong đám người cùng thế hệ, hắn rất khó tìm được đối thủ ngang sức.
Mà bây giờ, hắn rốt cục cũng tìm thấy kẻ địch mà bản thân cảm thấy phải dốc toàn lực ứng phó, người cần nghiêm túc chém giết!
Chỉ có điều, Sở Phong cũng kinh ngạc không thôi, kẻ đến từ vực ngoại kia mạnh như thế, rất có khả năng là người nhắm vào người của hắn!
“Ba vị tiểu thánh, đây chắc hẳn đây là một trong số chúng!”
Sở Phong rất tự nhiên đi qua, không hề kinh động đến bọn chúng, bắt đầu tìm kiếm hai người còn lại.
Không thể nghi ngờ, nhóm người thứ nhất rất lợi hại. Cho dù Sở Phong đi qua nơi này cũng khiến bọn chúng để ý, nhìn bóng lưng hắn đi xa, khuất dần vào trong đám khách khứa, một người trong số chúng lộ ra vẻ cười nhạo mà nói: “Rất mạnh, nhưng cũng cực kỳ ngu, đêm nay tân nương của chính mình đều động phòng với người khác rồi, hắn vẫn còn chẳng biết gì cả!”
Rõ ràng là tin tức không chính xác, bọn chúng chỉ biết được tin tức “đắc thủ” mà gã tóc bạc kia truyền về, cho rằng đã bắt được Tần Lạc Âm, không hề nhận được tin tức về sau, rằng ba kẻ kia đã bị giết chết!
Sở Phong nhìn thì giống như đi qua, thế nhưng lại một mực tập trung tinh thần chú ý bọn chúng. Cho dù đã tiến vào trong đám người, không ngừng có người tiến đến chúc rượu hắn thì hắn cũng đang chú ý sáu kẻ kia.
Bây giờ Sở Phong đang dùng thần giác cường đại nhất để theo dõi bọn chúng, mơ hồ nghe được âm thanh nọ khiến sắc mặt hắn lập tức âm trầm, quả nhiên đồng lõa chính là lũ người kia.
Ba vị tiểu thánh đến từ vực ngoại, hai nhóm người đều không cần tìm nữa, đã có thể xác định người có ác ý với hắn chính là nhóm người thứ nhất này.
Tất nhiên Sở Phong cũng phải biết rõ ràng động tĩnh của hai nhóm người còn lại thì mới có thể yên tâm.
Bên hồ, một người trên thảm cỏ mở miệng nói: “Không cần nói, trực tiếp đánh hắn tàn phế, giẫm dưới chân thì coi như xong, lại còn quanh co dày vò như thế làm cái gì? Dám giết người của Thiên Thần Cung, thực sự là một tên không biết trời cao đất dày!”
Không cần suy nghĩ nhiều, người mà gã ta muốn đánh cho tàn phế cùng giẫm dưới chân chính là Sở Phong, đám người kia mang theo ác ý lớn nhất mà tới.
Lúc này, Sở Phong vẫn đang ở trong đám người chưa có rời đi, vẫn luôn cặn kẽ theo dõi bọn chúng. Mặc cho tiếng người vô cùng huyên náo thì hắn vẫn lờ mờ nghe được tiếng nói chuyện của đám người nọ.
Trong nháy mắt, Sở Phong đã hoàn toàn minh bạch. Đây là người đến từ Thiên Thần Cung trong hỗn độn, cũng chính là tộc nhân của La Thượng – kẻ bị hắn đánh giết một tháng trước!
Bên hồ lại có kẻ mở miệng nói: “Ha hả, trực tiếp nghiền chết mà nói thì chẳng khác nào giẫm chết một con rệp cả! Phải cho hắn biết thế nào là thống khổ vô biên, thế nào là đau đến tê tâm liệt phế mới được! Ân, ra tay từ tân nương, sau đó lại động đến phụ mẫu hắn, vừa khéo ông bà già nhà hắn cũng đang có mặt ở nơi này, để hắn đau đến không muốn sống, thống khổ vạn phần!”
Lại có kẻ bình thản đáp lại: “Đúng vậy, La Thượng là đệ tử nòng cốt của tộc ta, là đường đệ của chúng ta. Dựa vào một tên thổ dân âm gian cũng dám phô trương không chút kiêng kỵ giết chết đường đệ, hắn chắc chắn là chán sống rồi, chúng ta phải khiến hắn trả lại gấp trăm lần thống khổ!”
Sở Phong lập tức hiểu rõ tại sao những người kia lại có địch ý sâu đậm với hắn như thế, bởi vì Địa Cầu vốn là tử địch của Thiên Thần Tộc trong vũ trụ âm gian, thiếu chút đã diệt sạch cả Thiên Thần Tộc. Mà hắn lại là người đã giết chết đám thần tử trẻ tuổi của Thiên Thần Tộc, một tháng trước lại còn đánh chết La Thượng – người của Thiên Thần Cung trong hỗn độn, bởi vậy mà thù này tất nhiên càng kết càng lớn!
“Khi Thiên Thần Tộc tìm đến ta gây phiền phức, ta đường đường chính chính quyết đấu với bọn chúng, sòng phẳng chém giết địch thủ. Hiện tại các người lại dám hạ ám chiêu với ta, nhất định sẽ phải trả giá đắt!” Ánh mắt Sở Phong lạnh lại.
Bên hồ, một kẻ lại hỏi: “Tiểu thánh, không biết ngài có vừa ý Tần Lạc Âm hay không, người lúc này chắc đã được mang đến phòng của ngài rồi.”
“Rất vừa ý, quả nhiên là phong hoa tuyệt thế.” Người trẻ tuổi cầm đầu lúc này mới lên tiếng, tướng mạo gã thuộc loại phổ thông, nhưng khí chất lại bất phàm, trên mặt luôn là nụ cười thản nhiên giống như không để thứ gì vào mắt, dáng vẻ biếng nhác.
Gọi là tiểu thánh là bởi, gã chính là truyền nhân mạnh nhất của thế hệ trẻ tuổi Thiên Thần Cung hỗn độn, là người cực kỳ xuất chúng.
Mà Thiên Thần Cung trong hỗn độn, người được gọi là tiểu thánh trong thế hệ của bọn chúng cũng không nhiều, thực sự là không có được mấy người.