Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Ầm ầm ầm!
Chỉ trong nháy mắt, hai người đã giống như hai đạo sấm sét va chạm vào nhau, tốc độ nhanh đến không thể nhìn rõ, giống như muốn đánh nổ cả hư không, trong không khí đã sớm sinh ra nổ lớn, khung cảnh lúc này giống như từng luồng tiên vụ màu trắng đang kịch liệt xao động!
Mà dòng năng lượng cũng bạo phát cực nhanh, lập tức quét sạch khắp nơi, nay cả đỉnh núi phía dưới cũng phải run rẩy đến rạn nứt, thậm chí có chỗ còn nổ tung.
Nếu như không có trường vực cường đại chôn ở trong núi, thì cho dù là linh sơn thì cũng phải sụp đổ! Vì thế có thể tưởng tượng được, ngay cả đỉnh núi còn chịu tổn tại nặng như thế, vậy thì hai người trên không trung phải giao thủ kịch liệt cỡ nào!
Hai người họ giống như hai tia sét màu vàng, động tác cực kỳ nhanh, đang dây dưa bạo phát ra sát cơ dày đặc giữa không trung, không ngừng va chạm, mỗi lần đều tỏa ra ánh sáng chói mắt giống như nổ hạt nhân!
Vụt!
Sở Phong và tiểu thánh La Ung đều tự bay ngược ra ngoài, nhưng ánh mắt lại vô cùng sáng, lạnh lẽo nhìn chằm chằm đối thủ của mình, hai người đều cảm nhận được sự bất phàm của đối phương.
Chỉ có điều, mọi người đều nhạy bén thấy được hai tay của Sở Phong đang nhỏ máu, lòng bàn tay rách một vết lớn, hơn nữa giữa những ngón tay cũng bị thương, máu chảy dòng dòng.
Tương đối mà nói thì hai tay của tiểu thánh La Ung hãy còn rất tốt, không có chảy máu, mười ngón oánh nhuận như ngọc.
Giờ khắc này, trong Đại Mộng Tịnh Thổ cực kỳ yên tĩnh, quan khách tứ phía đều không phát ra tiếng động, ai nấy đều chấn động vô cùng, ngay cả trưởng lão của Đạo Tộc, Thi Tộc hay Phật Tộc cũng đều động dung, kich ngạc vạn phần.
Bởi vì trong ấn tượng của tất cả mọi người, Sở Phong chính là vô địch, hiện tại ngoại trừ Ngô Luân Hồi thì hắn hầu như có thể áp chế hết thảy người cùng thế hệ.
Mà bây giờ lại có người có thể đối đầu với hắn, thậm chí còn hơi chiếm thế thượng phong, khiến cho lòng bàn tay của hắn bị xé rách, hai tay chảy máu! Năng lượng của người kia rốt cục là cường đại cỡ nào, đáng sợ cỡ nào?
Khắp nơi vũ trụ trong phút chốc đều lặng ngắt như tờ, đại ma đầu Sở Phong cũng có lúc rơi vào thế hạ phong? Phải biết rằng từ khi xuất thế đến nay, hắn vẫn luôn trấn áp thánh tử thần nữ của các tộc, vậy mà ngày hôm nay lại có khả năng bị lật thuyền!
“Nhục thân của Á Thánh...” Sở Phong nhìn chằm chằm gã tiểu thánh, trong lòng có chút ngưng trọng. không ngờ nhục thân của thanh niên có dung mạo phổ thông kia lại cứng cáp như vậy.
Hỏa Nhãn Kim Tinh của hắn đã nhìn rất rõ ràng, trong nhục thân của đối phương có chứa huyết khí bàng bạc, dù không tính là nhục thân của cấp Á Thánh chân chính, thế nhưng chênh lệch cũng không lớn là bao!
Nhục thân như thế rốt cuộc là làm sao luyện thành? Chuyện này khiến Sở Phong rất kinh ngạc, phải biết là đối phương còn rất trẻ, vậy mà đã có thể tiến tới bước này, nhục thân gần đạt đến Á Thánh?
“Ngươi rất mạnh, hồn quang cô đọng như thần hồng, không phải là thứ mà người bình thường có thể tu luyện đến. Thế nhưng nhục thể lại quá kém cỏi, không hề tương xứng với hồn quang của ngươi. Mặc dù ngươi không tồi, nhưng vẫn chưa đủ để ta giết đâu.”
La Ung thong thả đưa ra đánh giá, một tay chắp sau lưng mà tiến về phía trước, sau đó ầm một tiếng, gã luận động tay còn lại, ra tay còn bá đạo và mãnh liệt hơn lúc nãy.
Cánh tay kia hóa thành một cái cối xay lớn màu vàng, toàn thân đều khắc xuống phù văn giống như được đúc ra từ vàng ròng, năng lượng tỏa ra khiến người ta không khỏi run rẩy.
Khí tức Á Thánh ngày càng dày đặc, giống như một vị Á Thánh đang dùng thân thể máu thịt để áp chế kẻ địch ở tứ phương!
Trên thực tế, nếu như đổi thành một người bình thường thì đã sớm không chịu nổi, bởi lẽ một khi khí tức Á Thánh đã bạo phát, nếu không phải người cùng cấp bậc thì sẽ trực tiếp run rẩy, hoàn toàn xụi lơ trên mặt đất.
Chỉ là một chữ “Thánh” đã hoàn toàn khác biệt đến một trời một vực!
Nhưng may mắn là Sở Phong cũng đủ mạnh, hồn quang của hắn đã đi đến cuối cùng của cấp Kim Thân, đã gần chạm đến lĩnh vực Á Thánh, cho nên mới có sức chiến đấu mạnh như thế, có thể đối đầu với La Ung ở nơi này.
Bằng không, hắn sẽ thực sự không chịu nổi. Bởi vì nếu không sử dụng trường vực, chắc chắn sẽ không có cường giả cấp Kim Thân nào có thể ngăn cản cú đánh huyết khí khủng bố của nhục thân cấp Á Thánh.
Giờ phút này, thiên địa nổ vang, khi bàn tay hóa thành cối xay màu vàng kia nện xuống, hư không lập tức phát ra tiếng nổ ầm ầm, phù văn hiện rõ bao vây lấy toàn bộ cơ thể của Sở Phong.
Xoạt!
Sở Phong không còn lựa chọn nào khác, trực tiếp sử dụng Âm Dương Chi Quang, loại đại thần thông không gì không thể phá này một khi thi triển cùng Ngũ Sắc Thần Quang thì có thể sánh ngang với thần thuật!
Nếu không, chỉ dựa vào nhục thân để đối kháng kẻ này thì chắc chắn sẽ chịu thiệt lớn!
Hắn đã từng tiên vào dị vực, hồn quang đã tu luyện đến cảnh giới cao nhất của tầng Kim Thân, thế nhưng nhục thân vẫn còn ở vũ trụ âm gian, cho dù sau khi trở lại đã dùng thần dược dịch để rửa tội, nhưng chung quy vẫn là thiết hụt lắng đọng, có tỳ vết, vẫn chưa đủ viên mãn.
Đây chính là chỗ thiếu hụt hiện tại của Sở Phong, đòi hỏi phải tiếp nhận ngao luyện, nếu lúc này nhục thân và hồn quang của hắn mạnh mẽ như nhau thì chắc chắn đã đột phá cảnh giới Á Thánh từ lâu rồi!
Vù!
Trong hư không, Âm Dương Chi Quang lưu chuyển quấn quanh hai luồng khí hắc bạch, thần quang kinh không khiến đội ngũ các nơi đều bị chấn động đến hãi hùng khiếp vía.
Theo một tiếng nổ vang từ vụ nổ lớn trong hư không, hai người lại tách ra lần nữa, Âm Dương Chi Quang ngăn chặn được Thiên Thần Chưởng của đối phương, lần giao đấu này quả thực là kẻ tám lạng người nửa cân, ngang sức ngang tài.
“Đường huynh, không cần thiết phải chơi trò mèo đùa chuột với hắn, nhanh chóng giết quách hắn đi. Huynh là tiểu thánh của vũ trụ chúng ta, cần gì phải tôi luyện bản thân ở trong vũ trụ âm gian nho nhỏ này, cứ trực tiếp giết chết hắn, ở nơi này, ai dám tranh phong với huynh cơ chứ?!”
Cho dù là ở trong vũ trụ hỗn độn, gặt hái được danh hiệu tiểu thánh cũng không quá chín người, bọn họ đều là cường giả mạnh nhất trong thế hệ cùng lứa của các tộc, một người thôi đã có thể nghiền ép cả đống cường giả cùng cấp, đủ để quét ngang hết thảy, phải nói là trong thế hệ cùng lứa khó mà tìm được đối thủ ngang tay.
Tất nhiên, điều kiện kiên quyết chính là chín vị tiểu thánh kia không có gặp nhau, giữa chín người không xảy ra đại chiến.
“Ha, Sở Phong, Sở ma đầu, dựa vào ngươi mà cũng dám xưng ma, dựa vào ngươi mà cũng dám xưng thần vương, thực là tức cười a! Một khi đi ra ngoài vũ trụ, ngươi mới có thể cảm thấy được bản thân nhỏ bé cỡ nào!”
Bên hồ, một tên khác mang theo oán hận mà lên tiếng, chết mất hai người đường đệ, lúc này nỗi oán hận trong lòng gã ta đã không thể tưởng tượng.
Thế nhưng gã ta lại khiến Sở Phong cảm thấy cực kỳ phản cảm, cực kỳ chán ghét!