Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 1811 - Chương 1811: Ai Kiêu Ngạo (2)

Thánh Khư Chương 1811: Ai kiêu ngạo (2)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

“Đương huynh, tranh thủ dùng một quyền đánh nát hắn, sau đó đi động phòng sớm một chút. Ha ha, Sở Phong, ngươi còn chưa biết đi? Ngươi không có cơ hội làm tân lang đâu, ngày hôm nay để đường huynh của ta thế chỗ ngươi đi, ngươi vẫn là thuần phục trên mặt đất thì hơn, ngửa cổ chờ bị giết! Ha hả...”

Lời này vừa dứt, hiện trường đã xôn xao cả lên, sau đó bùng phát ra tạp âm.

Mà trong vũ trụ, các tộc đều chấn kinh. Lá gan mấy tên kia quá lớn, dám đến hiện trường hôn lễ bắt đi tân nương? Chẳng trách đại ma đầu Sở Phong phẫn nộ như thế.

Đổi lại là ai thì cũng không thể chịu đựng nổi, tất nhiên sẽ không chết không thôi, quyết tử cùng kẻ địch đến cùng.

Một đám lão quái vật của Đại Mộng Tịnh Thổ vừa kinh ngạc vừa phẫn nộ, vốn dĩ bọn lão cũng không muốn lên tiếng, dù sao thì loại chuyện kia càng nói ít càng tốt, nếu không sẽ càng tô càng đen, nhưng lúc này cũng chẳng còn cách nào mà khắc chế.

Đồng thời bọn lão cũng cảm thấy măn mắn, may mà Sở Phong đã sớm cứu được Tần Lạc Âm, lát nữa mời thánh nữ ra có thể hung hăng dằn mặt của đối phương một phen.

Lúc này, trong vũ trụ cũng muốn sôi trào cả lên, rất nhiều tu sĩ đều chấn kinh, bàn tán đền rung trời.

“Các người đều đáng chết!” Sở Phong lạnh giọng lên tiếng.

“Kẻ đáng chết chính là ngươi, dám giết đường đệ của ta, tội không thể tha!” La Ung cười lạnh đáp trả, một bước phóng ra chính là mười dặm, trong nháy mắt đã đến bên cạnh Sở Phong, ngay tức khắc liền nâng quyền oanh sát, năng lượng ngập trời tỏa ra quang mang chấn động khắp nơi, khiến tất cả tiến hóa giả đều phải run rẩy.

Mọi người ý thức được, lần này Sở Phong đã gặp phải đối thủ rồi. Hơn nữa đối thủ còn vô cùng đáng sợ, thực lực kia quá kinh hãi thế tục!

“Ta đường đường chính chính giết đường đệ của ngươi, không chỉ như thế, ta còn muốn giết chết bọn chúng ngay trước mắt ngươi, sau cùng sẽ đến lượt ngươi!” Sở Phong lạnh lẽo lên tiếng.

Bởi vì hắn cực kỳ chán ghét ba kẻ đang ở bên hồ kia, những lời nói ban nãy của chúng quá quá phận.

Sở Phong trông thấy tất cả khách khứa đều đã lùi đủ xa liền quả quyết kích hoạt mảnh trường vực ven hồ. Trong thời khắc tranh đấu kịch liệt với La Ung liền dứt khoát ra đòn sát thủ với mấy tên đường đệ của gã.

“Hả? Không tốt!” Bên hồ, có người kinh dị kêu lớn, kẻ kia chính là tộc đệ của La Ung, gã ta bị một tòa phù hiệu hóa thành một linh lô bao phủ, đang ra sức vùng vẫy, thế nhưng Sở Phong ở phía trên lại quát lên một tiếng: “Giết!”

Kết quả, bùm một tiếng, gã ta trực tiếp nổ tung thành sương máu, cứ như thế mà nổ nát ở trong linh lô.

“A...” Một tên khác cũng lập tức gào lớn, bị một cái đỉnh do phù văn trường vực hóa thành hút vào, bất luận giãy dụa phản kháng thế nào cũng không có tác dụng. Lại bùm một tiếng, gã kia cũng lập tức tan rã, máu me văng khắp nơi.

“Ngươi dám!” La Ung tức giận, nhưng cũng chẳng phải là đau buồn vì cái chết thảm của đường đệ, bởi vì con người gã rất tuyệt tình, cũng rất lãnh khốc. Nguyên nhân chính là vì bọn chúng chết đi ngay trước mắt gã, khiến gã chẳng còn mặt mũi nào, bởi vậy nên mới tức giận đến thế.

Ầm!

La Ung đột nhiên ném ra một cây cờ lớn, trong nháy mắt đã ném tới bên hồ, cờ bay phấp phới, đây chính là cờ thần từ, lập tức cắm trên mặt đất, bảo vệ một tên đường đệ cuối cùng.

“Thế nào, ở ngay trước mặt ngươi giết tộc đệ của ngươi!” Sở Phong lãnh khốc nói, rõ ràng là đang đối chọi gay gắt, không phải là so xem ai kiêu ngạo hơn ai sao? Ha, ai sợ ai chứ!

Cũng lúc ấy, Tần Lạc Âm cũng xuất hiện, dáng vẻ thướt tha mềm mại, phong tư tuyệt thế, nhưng trên gương mặt tuyệt sắc lại ngập tràn sát khí cùng hận ý đối với đám người La gia của vực ngoại.

Mọi người chứng kiến cảnh này liền xôn xao, Tần Lạc Âm không bị bắt đi?

Khắp nơi trong vũ trụ, ai nấy cũng đều thở phào một hơi, người hâm mộ Tần Lạc Âm cuối cùng cũng yên tâm.

“Người của Thiên Thần Cung hỗn độn cực kỳ vô sỉ!” Giờ khắc này, đám lão quái vật của Đại Mộng Tịnh Thổ cũng bạo phát, công bố đám người ti tiện của La gia giết người trong hôn lễ, ngay cả thị nữ cũng không buông tha, lại còn to gan muốn cướp tân nương, tất tần tật đều được chiếu cáo thiên hạ.

Thông tin này tất nhiên sẽ dẫn đến chấn động lớn, rất nhiều khách khứa trong nháy mắt đều cảm thấy hành động ti tiện kia cực kỳ phản cảm, đều cảm thấy vô cùng chán ghét người của Thiên Thần Cung trong hỗn độn, cảm thấy bọn chúng quá bỉ ổi và ác độc.

“Thực là không biết xấu hổ, tâm tư nham hiểm, muốn thay thế tân lang, từ đó tiến hành nhục nhã người khác, quá ác độc rồi!” Rất nhiều người đều mắng lớn.

Các nơi trong vũ trụ cũng lên tiếng nguyền rủa, cảm thấy mấy kẻ kia quá vô sỉ quá độc địa, đáng chết!

“Không có khả năng, mấy đường đệ của ta đâu?!” Ven hồ, tên được cờ thần từ bảo hộ không khỏi kinh sợ mà la lớn.

“Ba tộc đệ của ra đâu?!” Trên bầu trời, sắc mặt của La Ung cũng tràn đầy băng hàn.

“Đều bị ta làm thịt rồi, một tên cũng không dư!” Sở Phong bình thản đáp, sau đó còn bổ sung thêm: “Nổ tung rồi!”

Đều bị hắn làm thịt? Nói nghe dễ dàng như giết một con chó hay mổ một con vịt vậy.

Hiện trường lặng ngắt như tờ, mọi người đều bị làm cho kinh sợ không hề nhẹ.

Khắp nơi trên vũ trụ cũng có vô số người đang xem trực tiếp, vốn là đang mắng Hỗn Độn Thiên Thần Cung đê hèn vô liêm sỉ, hiện tại lại có chút ngu người.

Trong mắt mọi người, Sở Phong xem ra vẫn là tên đại ma đầu làm việc quyết đoán, có gì nói nấy, sống rất thống khoái.

Tiểu Thánh La Ung sắc mặt lại u ám. Trong nháy mắt nhìn thấy Tần Lạc Âm xuất hiện, tim gã liền thắt lại một cái, bởi vì gã biết, ba tên đường đệ đi cướp tân nương ở hậu trạch tất nhiên là đã thất thủ.

Nhưng gã không hề nghĩ đến chuyện Sở Phong có thể trả lời thống khoái như vậy, ba người đã bị hắn một lèo giết sạch, không sót một ai!

Đây là đang giẫm vào mặt của gã ngay trước mặt mọi người, so với gã còn ngang ngược, quả quyết hơn, nói cứ đơn giản như giết vài con gà con, vô cùng tuỳ ý, chẳng phải là chuyện gì to tát.

"Ngươi chết chắc rồi!" La Ung sắc mặt u ám như bầu trời sắp vào cơn dông, sâu trong đáy mắt phát ra tia sáng lạnh lẽo. Gã lơ lửng trên bầu trời, nhìn xuống Sở Phong.

Đầu tóc vàng rực của gã xoã tung ra, loé lên tia sáng chói mắt, như vầng thái dương đang rực cháy, soi sáng cả một góc trời, năng lượng khí tức kinh thiên động địa!

Bình Luận (0)
Comment