Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Thế mà mới quay qua quay lại, mọi sự đã đảo ngược, La Ung bị đánh nổ tung, con Âm Dương Hầu này bèn phát rồ, muốn cùng Sở Phong liều mạng.
"Vốn là một Thiên Địa Kỳ Trân, cũng được xem là Thượng Thần thai, tiếc thay là đã nhận chủ, lại còn thù dai, vậy chỉ có thể bóp chết." Sở Phong khẽ nói, sau đó mọi người liền nhìn thấy sấm sét màu xanh xung quanh hắn bắn ra, tiêu diệt toàn bộ sóng âm phù văn kia.
Đây chính là năng lực mạnh mẽ của Nhân Vương thể, cứng rắn chống lại thuật công kích Âm Dương Hầu.
Ầm!
Cùng lúc đó, Sở Phong chém xuống một bàn tay, lại có thêm Trường Vực phối hợp, lập tức giam hãm khỉ đá lại. "Phịch" một tiếng, Âm Dương hầu bị đánh chia năm xẻ bảy, trong thân thể của tảng đá này thế mà còn có máu chảy ra!
"Ôi chao, thật đáng tiếc!" Nhiều người kinh ngạc thốt lên.
Ngay cả mấy lão quái vật trong Đại Mộng Tịnh Thổ cũng cắn chặt răng. Nếu thuần phục được nó, biết đâu có thể nuôi dưỡng nó thành quái vật làm đau đầu cả cao thủ cấp Ánh Chiếu Chư Thiên. Tiếc thay cuối cùng lại bị Sở Phong đánh chết.
"Hửm?" Sở Phong kinh ngạc, nơi ngọn núi đã đổ sụp có huyết dịch ngưng tụ, Hồn Quang tập hợp lại. Thì ra một trong chín vị tiểu Thánh ngoài vũ trụ - La Ung đang phục sinh!
Nhiều người kinh hô, nơi đó đã xuất hiện một hình người máu thịt trộn lẫn.
"Cần gì phải khổ như thế chứ? Chỉ là Thế Tử phù mà thôi, nổ thêm vài lần là được ấy mà!" Sở Phong cười gằn.
Ầm!
Hắn dùng Trường Vực áp chế La Ung, đồng thời đạp một cước xuống. "Ầm" một tiếng, La Ung lại một lần nữa lại bị đánh cho chia năm xẻ bảy, ngay cả Hồn Quang cũng nổ tung.
"Đường huynh!" Bên bờ hồ, tên đệ tử dòng chính của Hỗn Độn Thiên Thần Cung gào thét, tâm cũng lạnh dần, vô cùng chấn động. Tiểu Thánh trong tộc cuối cùng phải hoàn toàn mất mạng ở đây sao?
"Ồn ào!" Sở Phong quay đầu lại nhìn về phía bên đó. Trên thực tế, bọn Đại Hắc Ngưu đã sớm ngăn không cho tên này đào tẩu.
"Hạng người nham hiểm như các ngươi còn dám phá hoại hôn lễ của ta sao?" Sở Phong trở tay tát một cái. Hiện tại máu Nhân Vương đã được kích hoạt, quanh người hắn được bao bọc bởi những tia sét màu xanh lam, ngay cả tóc cũng phát ra ánh sáng màu xanh. Dù cách rất xa, một dấu bàn tay lớn vẫn xuất hiện, ấn xuống dưới.
Phọt!
Không có gì bất ngờ, tên kia hoảng sợ trợn to mắt, lập tức bị đánh chết, hóa thành một vũng máu, chết không thể hồi sinh!
Trường Vực Đồ Thánh đã sớm được kích hoạt, dù gã có nắm trong tay cờ Thần Từ cũng vô dụng thôi.
"Aaa..." Trên đỉnh núi cách đó không xa, La Ung lại một lần nữa phục sinh. Không phải gã muốn tự hành hạ bản thân, nhưng Thế Tử phù cứ tự động hồi sinh mạng sống của gã, không cách nào có thể điều khiển được.
Gia tộc rất coi trọng gã, Thế tử phù này chuyên môn luyện chế cho gã, đề phòng một khi xuất hiện việc ngoài ý muốn thì có nó cũng đủ để cứu gã bảy lần.
"La Ung, ngươi đúng là kẻ độc ác, muốn bắt đi thê tử của ta để làm nhục ta. Nhìn ngươi không biết xấu hổ như vậy cũng đủ để hiểu rõ sự xấu xa của Hỗn Độn Thiên Thần Cung!"
Sở Phong quát lớn. Lúc này đây, trong tay hắn sáng lên, Kim Cương Trác trắng như tuyết đã được lấy ra, "ầm" một tiếng, lại một lần nữa làm nổ tung La Ung đang suy yếu.
Không chỉ mình Đại Mộng Tịnh Thổ lúc này đang hò reo, mọi người trên khắp vũ trụ cũng đều không thể bình tĩnh, nhiều người nhìn thấy cảnh này xong đều vỗ tay ăn mừng.
Đại ma đầu Sở Phong tuy rằng bị một vài tộc hận đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng hôm nay tên La Ung này càng đáng ghê tởm, coi thường toàn bộ vũ trụ Âm Gian, coi thiên tài các tộc là cặn bã, thật quá kiêu ngạo.
Mà bây giờ, tên tiểu Thánh ngoài vũ trụ tự cho là đứng trên đầu thiên tài các tộc lại bị Sở Phong nhiều lần đánh cho tan nát, khiến cho nhiều Tiến Hóa giả cũng phải trầm trồ khen ngợi, vừa lòng hả dạ.
"Nhìn thấy không, đây là đang trải nghiệm đủ mọi thể loại chết. Chết một lần không đã, nhất định phải bị đánh chết vài lần mới bằng lòng tắt thở, quá nhục!"
"Đáng thương quá đi. Tiểu Thánh của vũ trụ Hỗn Độn đến Tinh Không của chúng ta để nghiên cứu các kiểu chết sao?"
Tiến Hóa Giả các nơi đều đang trào phúng.
Cứ như vậy, La Ung sống lại bảy lần đều bị Sở Phong đánh tan xác, đến lần cuối cùng, gã nhìn Sở Phong bằng ánh mắt oán độc, định mang theo nỗi nhục nhã và sự không cam lòng phóng lên trời thì bị Sở Phong đạp cho một cước thành một trận mưa máu, Hồn Quang nổ tung, thật sự bị giết chết.
Sở Phong không yên lòng, lấy Hắc Hồn Chung ra. Nơi này bỗng nhiên chấn động, tiếng chuông vang vọng, cắn nuốt tất cả Hồn Quang còn sót lại. La Ung triệt để không còn cơ hội hồi sinh.
Trong đám người có hai nhóm Tiến Hóa Giả vẻ mặt vô cùng nghiêm trọng, chính là hai vị tiểu Thánh cùng đến từ vũ trụ khác kia. Từng người đều được người của mình bao quanh.
La Ung bị một người của vũ trụ Âm Gian hung hăng nổ tung như thế, khiến cho hai người này có cảm giác mèo khóc chuột, xương sống cũng sinh ra một luồng khí lạnh.
Tuy nhiên, bọn họ vẫn không hề động thủ, một là do giao tình với La Ung cũng không sâu, cẩn thận ngẫm lại còn được coi là đối thủ, hai là bọn họ cũng không nắm chắc sẽ thắng được Sở Phong.
"Vèo!"
Đang lúc Sở Phong giải trừ Trường Vực, trong hư không bỗng xuất hiện một luồng sáng vọt về phía Sở Phong, chính là một đại sát khí - Đả Thần Tiên.
Sở Phong kinh ngạc, khởi động lại Trường Vực tóm lấy nó, dù sao đây cũng là một Trường Vực Đồ Thánh cỡ lớn được chuẩn bị để đối phó với nhiều vị Thánh Nhân, uy lực cuồn cuộn.
Ngay lập tức, binh khí này lại bị trấn trụ tại chỗ. Nó tổng cộng có chín khúc, trông như một cây trúc tím óng ánh.
Sở Phong dùng Trường Vực cấp tốc luyện hóa, cuối cùng cũng chiếm được vào tay. Hắn kinh ngạc không thôi, binh khí này cũng thật là kinh người, là một Thánh khí, hơn nữa còn mang theo một tia linh tính bẩm sinh!
"Ồ, thứ này chính là Tử Kim Trúc, là linh vật mọc ở rìa trận sấm của biển Hỗn Độn, có thể gặp nhưng không thể cầu!" Một vị lão quái vật của Đại Mộng Tịnh Thổ kinh ngạc thốt lên.
Biển Hỗn Độn có sấm sét, đó là tuyệt địa. Cây Tử Kim Trúc này chỉ sinh trưởng ở vùng rìa, tất nhiên không thể sánh được với đồ vật Tiên Thiên chân chính trong Hỗn Độn, nhưng vẫn là rất kinh người.
"Cây này phải mất mười ngàn năm mới dài ra một đoạn, giờ nó có chín đoạn, nghĩa là đã sinh trưởng được chín mươi ngàn năm, cũng được tính là tinh phẩm trong các loại Thánh Khí!" Trưởng lão Khổ Năng của Phật tộc than thở.