Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 1843 - Chương 1843: Đánh Nổ Là Xong (2)

Thánh Khư Chương 1843: Đánh nổ là xong (2)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

“Sở Phong, tên ma đầu này! Ngươi vậy mà lại dám đánh lén chúng ta, nếu ngươi còn dám xuất hiện, cứ chờ bị tru sát đi!”

Một tên Á Thánh của Thi Tộc lên tiếng, sắc mặt lạnh băng, tuy rằng bị một bàn tay đánh bay, thế nhưng vẫn chẳng hề kiêng kỵ hay sợ hãi chút nào.

Tất nhiên, sâu trong mắt gã cũng tràn đầy khiếp sợ, Ngô Luân Hồi, không, tên Sở Phong kia mới bao lớn, vậy mà đã thăng lên cấp Á Thánh rồi? Quả thực siêu việt quá mức tưởng tượng, quá trẻ tuổi!

Sở Phong nghe vậy liền đáp lại: “Uy, lời không thể nói lung tung, ta là Ngô Luân Hồi, mở to mắt cá chết của ngươi mà nhìn cho rõ ràng cẩn thận! Ta chính là người nhận được sự coi trọng của các vị đồng đạo trong tinh hải vũ trụ, được xưng là nghĩa bạc vân thiên Ngô Luân Hồi! Vậy nên đừng có nhận sai người, ta không phải là ma đầu!”

Mợ nó!

Rất nhiều người đều đang thầm rủa, bọn họ chưa từng thấy qua kẻ nào tự khen chính mình đến thơm nức như thế đâu, có biết xấu hổ không vậy? Đồng thời, một số người cũng bĩu môi, ai mà không biết ngươi chính là Sở Phong chứ, hừ hừ, xác thực là một thể hai mặt!

“Nhà ngươi bớt nói nhảm, Ngô Luân Hồi, ma đầu Sở Phong, các ngươi nguyên bản chính là một người, đừng ngụy biện, cũng không cần nhiều lời nữa. Chúng ta đã sớm bố trí xong thiên la địa võng, ngày hôm nay sẽ làm thịt ngươi!”

Xa xa, một lão đầu tử cấp độ Kim Thân nhảy dựng lên chỉ về phía bên này, dáng vẻ cực kỳ giận dữ.

“Một con kiến hôi cũng dám ở đó kêu gào trước mặt ta?” Sở Phong thản nhiên lên tiếng, sau đó lập tức vung một bàn tay đi qua, không cần biết lão ta có thân phận gì, bởi vì cấp độ Kim Thân không có gì đáng chú ý.

Ầm ầm!

Hư không trực tiếp nổ tung, một chưởng ấn màu vàng cực lớn bay về phía lão đầu tử nọ, uy áp giống như đỉnh núi kim loại nghiền áp xuống, quá mức đáng sợ và khủng bố.

Tốc độ của hắn rất nhanh, cho dù hai tên Á Thánh có lần lượt ra tay muốn ngăn cản thì đã không còn kịp.

Phốc một tiếng, tên trưởng lão Thi Tộc kia thậm chí còn chẳng kịp kêu lên tiếng nào thì con ngươi đã trừng lớn, trong nháy mắt liền tan rã, bốc hơi thành một đám sương máu, triệt để biến mất khỏi thiên địa.

Sở Phong cực kỳ bình thản mà lên tiếng, nói: “Ta giải thích một chút, ta rất bội phục danh dưng đôn hậu thuần thiện của Sở Thần Vương, chung chí hướng với hắn, đã sớm trở thành bạn chí cốt. Vì vậy bất cứ hành động hay ngôn từ nào xỉ nhục hắn cũng chính là nhắm vào ta, các người đều phải cân nhắc một chút.”

Hiện trường lặng ngắt như tờ, tất cả mọi người nghe xong đều không biết nên nói cái gì, chuyện này cũng có khả năng? Da mặt thực dày a, còn tưởng người khác không biết hai người các ngươi chính là một? Hừ hừ, có lẽ hắn chính là đang cố ý đi!

Ngoài ý muốn, mấy tên Á Thánh cũng không vội vã muốn ra tay, ngay cả thần tử thượng cổ của Thi Tộc cũng đang áp chế, ánh sáng lạnh lẽo trong mắt ẩn hiện, ẩn giấu sát cơ.

Sở Phong ý thức được bọn chúng đang muốn kéo dài thời gian, hành động này khẳng định có liên quan đến những đội ngũ khác.

“Ngô Luân Hồi, ngươi bá đạo như thế, giết trưởng lão tộc ta, đánh lén chúng ta, quá cuồng vọng rồi!” Một tên Á Thánh lên tiếng.

“Thi Tộc các người muốn đến Á Tiên Tộc cầu hôn, muốn nhục nhã ta lại còn nói ta bá đạo, nói ta ngông cuồng? Các ngươi chính là tự tìm chết, lại còn không biết xấu hổ mà chụp cho ta cái mũ lớn như vậy, có bệnh sao?”

Sở Phong nói xong lại tiếp tục tung ra một chưởng ấn, lần này trực tiếp nhắm vào tất cả người của Thi tộc, bao gồm cả những hộ vệ, trước tiên cứ giết hết rồi hãy nói.

Mảnh đất này có không ít tiến hóa giả của Thi Tộc, trong đó cũng không thiếu người đang ở cấp độ Kim Thân, thậm chí còn có cao thủ cấp Kim Thân đại viên mãn, chính là hộ vệ của tộc này.

Á Thánh không cần hộ vệ cấp số như bọn họ, nhưng đây chính là biểu trưng cho một loại thân phận, xuất hành có nô bộc Kim Thân có thể tôn lên sự tôn quý và uy thế của chủ nhân.

Hiện tại, trăm tên hộ vệ đều kêu gào thảm, linh hồn run rẩy không ngừng, Sở Phong chỉ đơn giản tùy ý đánh ra một chưởng đã khiến cho tất cả hộ vệ không thể chịu đựng nổi, toàn thân nứt toác.

“Ngươi dám!”

Ba tên Á Thánh và thần tử thượng cổ Diêm Khôn vốn là có ý định kéo dài thời gian, nhưng lúc này không thể không ra tay. Lần này bọn họ quả thực có chút to đầu, ai mà ngờ được Ngô Luân Hồi (cũng chính là Sở Phong) lại tấn chức lên tầng Á Thánh. Chuyện này quả thực không hợp với lẽ thường, hắn mới tu luyện thời gian bao lâu a, cái này cũng quá có tính phá vỡ rồi!

Đùng đùng!

Hư không nổ vang, đã bị đánh thủng.

Mặc dù Á Thánh của Thi Tộc đã dùng hết khả năng để ngăn cản, thế nhưng vẫn không có tác dụng như trước!

Dưới áp lực khủng bố, hàng trăm hộ vệ toàn bộ đều bị nổ tung. Những tiến hóa giả mạnh mẽ như thế, vậy mà cuối cùng đều chết thảm ở nơi này, một người cũng không còn.

Sở Phong khống chế trình độ lực đạo đến mức tuyệt đỉnh, khiến năng lượng không hề lan đến những người vô tội cùng công trình kiến trúc, chỉ khiến cho tinh anh của Thi Tộc gần như tan rã hoàn toàn, thần hình câu diệt.

Ầm!

Bốn luồng huyết khí ngập trời vọt lên, mang theo chấn động cuồn cuộn như biển lớn, chính là do thần tử thượng cổ của Thi Tộc – Diêm Khôn và ba tên Á Thánh đang cùng nhau phản kích, bọn họ đã tức đến không thể kìm được nữa.

Ngày hôm nay bọn họ quá bị động, cũng rất nín nhịn, lần đầu tiên lên sàn đã bị người ta một tay đập đến nỗi bay ra ngoài, phải biết là bọn họ chính là Á Thánh a.

Mà lúc này, tùy tùng đều đã bị đánh giết đến không còn một mống, chuyện này ngang với việc vừa nhổ lên mặt của bọn họ lại bồi thêm một đạp!

“Lần này ta đến chính là vì giết các ngươi!”

Sở Phong ra tay, không hề cho đối phương cơ hội kéo dài thời gian, dứt khoát gây khó dễ, chưởng ấn màu vàng nhanh như chớp liền đánh ra, đồng thời nhắm thẳng vào tứ đại cao thủ.

Quyền ấn kia quá kinh người, có thể khiến bọn họ trở lên cực kỳ chật vật dễ như trở bàn tay, năng lượng cuồn cuộn đè ép, ngoài Á Thánh, bất cứ thứ gì cũng không thể tồn tại, ngay cả hư không cũng bị rạn nứt.

Bang bang bang!

Liên tiếp va chạm, Diêm Khôn trực tiếp bay ra ngoài, tóc tai bù xù, khóe miệng còn mang theo một tia máu, gã ta và Sở Phong trong nháy mắt đã đánh hơn trăm kích, nhưng bản thân gã lại rơi vào cảnh thương tích đầy mình, quả thực khiến sắc mặt gã ta khó nhìn cực kỳ.

Gã ta từ thượng cổ mà đến, sống lại ở thời đại này, chẳng lẽ còn phải thua người của Địa Cầu?

Bình Luận (0)
Comment