Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Vì lẽ đó, dù hai người có cách nhau rất xa cũng có thể quay lấy bóng dáng của họ.
Dù vậy, vẫn có vài cái thiên nhãn quý giá nổ tung, dù có là thiết bị được Phù Văn mạnh mẽ nhất bảo hộ cũng bị dư âm kia đánh cho thành bụi.
“Trời ạ, ta đang thấy gì thế này? Cánh tay của Cơ Giới Kim Cương đã bị biến dạng, lồng ngực cũng bị lõm xuống!”
Mọi người khiếp sợ phát hiện, trong quá trình chiến đấu, cơ thể của Cơ Giới Kim Cương vặn vẹo, thân thể kim loại bị bóp méo đến biến dạng. Bàn tay ngọc thon dài kia đã đánh lão không còn ra hình thù gì.
Sau đó, cơ thể của Cơ Giới Kim Cương không ngừng thu nhỏ lại, bị áp chế quay lại thành một người bình thường, không còn có thể sừng sững đứng ở đỉnh cao của vũ trụ.
Nhưng dù cho như thế, đến cuối cùng lão vẫn cao đến mười vạn trượng.
“A...”
Cơ Giới Kim Cương gào thét, cơ thể vỡ tan, phần đã mục nát bị bàn tay ngọc thon dài kia xuyên thủng, bắn ra máu sinh mệnh đặc trưng của Cơ Giới Tộc, văng tung toé trong tinh không.
“Đây là cao thủ cấp Ánh Chiếu Chư Thiên đấy, thế mà lại bi tráng như vậy, bị người ta dễ dàng đánh thủng. Thật đáng sợ!” Tiến Hóa giả các nơi đều chấn động.
Ngay cả Sở Phong cũng xem đến ngây người. Đúng là khó có thể tin thực lực của nữ tử này lại mạnh đến như vậy. Bóng lưng thon thả, tóc dài óng mượt, hoàn toàn là một mỹ nhân yểu điệu, thế mà lại có sức mạnh trái với lẽ trời!
Điều mà các tộc trên vũ trụ tiếc nuối chính là nữ tử này trước sau vẫn quay lưng về phía bọn họ, không thể nhìn thấy dung mạo!
Hơn nữa, nơi này rốt cuộc vẫn là vùng phụ cận Đại Uyên, các loại tia sáng thần bí hay sương mù quỷ dị trôi nổi quanh đây vẫn rất nghiêm trọng, ngăn cản Thiên Nhãn chụp được hình ảnh, dù có chụp được cũng rất mơ hồ.
“A...”
Mọi người nghe được một tiếng gào thảm thiết. Sau khi Cơ Giới Kim Cương bị bàn tay trắng nõn kia xỏ xuyên thân thể mười mấy lần, cuối cùng bị bắt tiến vào bên trong Đại Uyên, phát ra một tiếng gào kinh hoàng và căm phẫn. Đây cũng là tiếng gào cuối cùng của lão.
“Thật đáng sợ!” Không nói những người khác, ngay cả mặt hàng như Âu Dương Phong cũng co vòi rụt cổ, môi run lẩy bẩy, không giống với phong cách thường ngày của hắn chút nào.
Tất cả những thứ này đều chỉ xảy ra trong chớp mắt, cuộc chiến cứ thế mà kết thúc một cách chóng vánh, khiến cho mọi người còn chưa kịp phản ứng lại. Quá nhanh!
Phụt!
Bên trong Đại Uyên bỗng vụt lên một tia sáng, đó là do nữ tử áo trắng đưa tay xỏ vào cơ thể của Cơ Giới Kim Cương, lấy ra một khối mẫu kim màu đỏ thắm. Đây vốn là trân bảo sắp hòa vào trái tim của Cơ Giới Kim Cương, giờ lại trở thành chiến lợi phẩm của nàng ta.
Sau đó, Cơ Giới Kim Cương chìm xuống sâu xuống Đại Uyên, đôi mắt vẫn mở to nhưng trống rỗng, chết không nhắm mắt. Thần hồn mục nát của lão cũng bị chém tan!
Một đời cao thủ cấp Ánh Chiếu Chư Thiên cứ thế mà chết đi, gây ra một cơn địa chấn trong Tinh Hải!
Thời Thượng cổ, lão ta từng ác độc vây công phụ thân của Yêu Yêu, ngông nghênh bá đạo không ai bì nổi, thế nhưng giờ cứ như vậy bị đánh chết.
Tất cả cứ thế kết thúc một cách nhanh chóng!
Rất nhiều tế đàn trên tinh không đều máu tuôn xối xả thần đàn, tượng trưng cho việc ngôi sao của Cơ Giới Kim Cương đã nổ tung, hoàn toàn biến mất!
Đây đúng là một cơn bão càn quét qua khắp vũ trụ, khiến nơi nơi đều sôi trào.
Mạng lưới Internet liên hành tinh thiếu chút nữa đã tê liệt, trên các nền tảng lớn thì như ong vỡ tổ. Cơ Giới Tộc điều động đến cả cao thủ Ánh Chiếu Chư Thiên, kết quả vẫn thua tan tác.
“Khônggg, lão tổ!”
Cơ Giới Tộc đang lâm vào cảnh tê tâm liệt phế, một đám người bi thương như tận thế đến nơi. Một trong những cao thủ đứng đầu trong tộc cứ như vậy mà bị người ta đánh cho đến chết trong Đại Uyên.
Nói cho cùng, nếu không phải là bọn họ không ngừng kêu gọi, mãnh liệt thỉnh cầu Cơ Giới Kim Cương sống lại để đi giết tên đại ma đầu Sở Phong kia thì cũng sẽ không có thảm kịch phát sinh ngày hôm nay.
“A a a... Sao có thể như thế được? Đó là Ánh Chiếu Chư Thiên luôn đứng trên cao nhìn xuống toàn bộ vũ trụ mà, vì sao lại phải bỏ mạng như vậy? Ông trời đố kị với Cơ Giới Tộc sao?”
Bên trong Cơ Giới Tộc đã đại loạn, người nào người nấy cũng nơm nớp sợ hãi. Cái này không khác gì so với trời đất sụp đổ, là đại họa ngập trời. Gia tộc cũng không vì đó mà suy bại đấy chứ?
Khiến cho Cơ Giới Tộc bất bình và không cam lòng nhất chính là hết thảy nguyên nhân đều do Sở Phong, một tên Á Thánh đưa đến. Dựa vào cái gì mà hắn còn chưa phải Thánh nhân đã có thể khiến Cơ Giới Tộc chịu tổn thất lớn như vậy.
“Đối với thảm án lần này, ta xin đại diện cho một mạch Tiến Hoá giả Địa Cầu biểu thị sự không đồng tình” Âu Dương Phong trước tiên nhảy ra, vươn cái cổ thiên nga vừa đen vừa dài, rất không tử tế mà châm chọc: “Nhà khác đều là mấy thằng con bất hiếu hãm hại cha, các ngươi thì hay rồi, cả đám hãm hại tổ tông của mình luôn. Có dũng khí thì kêu thêm một lão rùa già Ánh Chiếu Chư Thiên nữa ra đây, để hắn đi diệt Sở Phong, cam đoan vẫn sẽ bị đánh cho tan xác!”
Cơ Giới Tộc lập tức giận không kiềm chế được. Cả tộc người nào cũng đang đau khổ thế này mà còn bị kẻ như thế chế nhạo, thật muốn dốc toàn bộ lực lượng huyết chiến với một mạch của Địa Cầu đến cùng.
Thế nhưng bọn họ lại ngẫm lại, cứ thế mà đi báo thù đoán chừng sẽ bị đánh cho tàn phế, không sót lại mống nào. Lúc này ngay cả Thánh nhân bọn họ cũng không có, bị Sở Phong giết sạch bên ngoài Đại Uyên hết rồi!
“Âu Dã, ta phải làm thịt ngươi!” Nhiều người của Cơ Giới Tộc phát thề, về sau nhất định phải đồ sát Âu Dương Phong.
Bên cạnh đó, cũng có người đang hô lớn nhắc nhở Âu Dương Phong: “Con trai Quân Đà, chú ý lời nói của ngươi!” Ý của người này là chính Âu Dương Phong cũng đến từ Quy tộc, tốt nhất đừng có nói gì mà lão rùa già.
“Hi a hi a, nhân dịp này Lư gia của các ngươi cũng rất không phúc hậu mà cười to vài tiếng, ha ha, hi a hi a!”
“Chết tiệt, lão Lư, ngươi đang cười Cơ Giới Tộc hay là cười bổn vương? Nếu là cười bổn vương, ta đánh chết ngươi!” Sau đó Âu Dương Phong lại tiếp tục hò hét: “Cơ Giới Tộc các ngươi còn muốn có về sau? Cứ yên đó mà chờ bổn vương liên thủ với Sở Phong tới cửa đồ sát đi! Ta đang cảnh cáo các ngươi đấy, không phải chỉ nói miệng thôi đâu!”