Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Trong tinh không lập tức xôn xao, đồng thời ai nấy cũng có chút choáng váng, đại ma đầu Sở Phong cướp sạch đến triệt để như vậy? Xem ra Tổ Thành của Thiên Thần Tộc, Minh Thổ của Thi Tộc xác thực là không còn sót lại thứ gì nữa rồi.
Trên các bình đài giống như ong vỡ tổ, cả đám người đều cảm thấy cạn lời, quả thực không biết nói sao cho phải.
Sau khi Sở Phong biết chuyện này cũng chỉ bĩu môi, rất muốn nói, các ngươi thì hiểu cái gì? Ta đang thu thập dị thổ, thứ này còn quan trọng hơn những khí vật hiếm có gấp mấy lần đó!
Không chỉ có một vị Á Thánh kia phẫn uất, càng về sau, hễ là Á Thánh tiến vào tinh không để đi tìm kiếm những thứ sót lại thì ai nấy đều cực kỳ phiền muộn, thi nhau ngửa mặt lên trời, bi phẫn thở dài.
“Không thể chọc vào a, trời cao ba thước cũng không đủ để hình dung sự hung tàn của đại ma đầu Sở Phong, đây đã là đào sâu mấy trượng đất rồi đó, nơi đi qua đều không ngọn cỏ nào sống nổi, ngay cả hang chuột cũng được chiếu cố, tất cả đều được dọn đi! Ta còn chính mắt nhìn thấy vài lão chuột tinh đang khóc lóc tỉ tê a, quá không biết xấu hổ,aa... tức chết lão phu!”
Một đám Á Thánh tức đến không thở được, giận không kìm nổi, bởi vì muốn mở trùng động siêu cấp đều phải trả giá rất đắt, lần này quả nhiên là tổn thất nghiêm trọng, một chuyến đi công cốc.
Bọn họ thực sự không thể lý giải, đường đường là Sở đại ma đầu, trong vòng một ngày đã đánh bại mấy tộc, mở ra rất nhiều bảo khố, vậy mà phút cuối còn đào cả mấy trượng đất, ngay cả đất cũng dọn sạch sẽ, quá con mợ nó xấu hổ!
Sau khi loại tin tức này truyền ra, tiến hóa giả của các tộc đều cảm thán, vạn lần không thể trêu chọc ma đầu Sở Phong, ngộ nhỡ bị hắn để mắt tới thì hậu quả sẽ cực kỳ thê thảm, ngay cả quần sịp cũng chẳng còn!
Có thánh tử đứng ra làm chứng đầu tiên. Năm đó, sau khi bọn họ bị Địa Cầu bắt làm tù binh, rất nhiều thánh tử đều bị cướp sạch sành sanh, ngay cả bít tất cũng bị lột mất,...
“Có gan thì hắt nước bẩn lên người ta lần nữa thử coi?!” Trong nháy mắt Sở Phong đã lên tiếng bác bỏ, loại sự tình này đừng nói là làm, ngay cả có thực sự làm đi nữa thì cũng tuyệt đối không nhận.
Vị thánh tử kia lập tức bị dọa đến mặt mày trắng bệch, hiện tại ai mà không biết đại ma đầu Sở Phong đáng sợ cỡ nào, gã quả thực không dám bêu xấu. Thế là bắt đầu trái lương tâm mà giải thích, rằng năm đó khi bị Sở Phong bắt làm tù binh, Lão Lư kia lột xuống bít tất của gã, sau đó đeo vào chân chính mình.
“Nhi a nhi a, đậu má!” Lão Lư cảm thấy cực kỳ phiền muộn, sự tình không thể đưa ra ánh sáng lại bị người ta đào ra, quá mất mặt rồi.
“Ta còn không phải nhìn thấy đôi vớ kia chính là da Phi Mã luyện chế hay sao, rất phù hợp với ta. Mợ nó, thế mà lại trở thành lịch sử đen tối!” Lão Lư cả giận giải thích với đám huynh đệ của mình.
Còn đối với người ngoài thì cho dù đánh chết nó cũng không thừa nhận, nói rằng bản thân chỉ cướp nội y của thần nữ mà thôi, về phần bít tất thì nó mới chẳng thèm động đâu.
Tên cực phẩm này, lời nói vừa ra, tất cả thần nữ và thánh nữ từng bị bắt làm tù binh đều dung hoa thất sắc, tranh nhau phát biểu không phải là mình, thanh minh bản thân không có trải qua sự việc kia.
Lão Lư cực kỳ đắc ý, chỉ thuận miệng nói đã dời đi chủ đề tiêu điểm.
Thế nhưng không lâu sau đó thì nó cũng chẳng cười được nữa. Có người tới thăm hỏi Sở Phong, đều là chủng tộc có tiếng trong tinh không, còn mang theo lễ vật mà đến.
Sở Phong một trận chấn kinh tinh không, quả thực rất đáng được các tộc lấy lòng.
Bất luận là Hoàng Ngưu, Đại Hắc Ngưu, Chu Toàn hay là đám người Đông Bắc Hổ, ai nấy đều thu được rất nhiều lễ vật quý hiếm. Nhưng đến lượt Lão Lư mở ra phần của mình thì lại phát hiện, ngoài trừ bít tất thì còn có rất nhiều điêu khắc nội y nữ tử, những thứ này thì có tác dụng quái gì? Nó muốn bí bảo hiếm thấy cơ!
Sắc mặt Sở Phong cũng không dễ nhìn hơn là bao, ngoại trừ một số lễ vật thông thường thì hắn còn nhận được rất nhiều rương đất sét, những dị thổ thì không nói làm gì, thế nhưng còn có những loại đất loạn thất bát tao gì đây.
Sắc mặt Sở Phong lập tức đen lại, quả thực giống hệt với Lão Lư, bị người ta cho rằng bản thân có đam mê sưu tập đặc biệt.
Khi một số bình đài tìm đến hắn muốn hợp tác lần nữa, Sở Phong vô cùng vui vẻ đáp ứng, nói cho bọn họ bản thân xác thực còn có hành động lớn, hiện tại có thể mở ra trùng động cho hắn rồi.
Mười năm phút sau, Sở Phong dẫn đầu đám đại yêu băng qua trùng động, tiến đến không gian ngoài Địa Cầu.
“Các vị, hẹn gặp lại!”
Sau đó, hắn cùng đám người Hoàng Ngưu, Đại Hắc Ngưu trực tiếp tháo chạy tiến thẳng vào Địa Cầu, trở lại quê hương.
Mợ nó! Chạy rồi? Người của các bình đài đều trừng đến phát ngốc, ma đầu kia cứ thế liền biến mất, nói những lời kia chỉ để bọn họ chi tiền đưa bọn hắn về nhà?
“Sở Phong, cái này không hay lắm a?” Có người liên hệ hắn, uyển chuyển nhắc nhở làm như thế không phù hợp với thân phận của hắn lúc này,
“Yên tâm, sau đó sẽ phát sinh sự kiện lớn, các ngươi cứ đợi đấy là được!” Sở Phong tiện miệng đáp lại, sau đó không thèm đoái hoài gì bọn họ nữa.
Giờ phút này, tâm trạng của rất nhiều tiến hóa giả trên Địa Cầu đều chập trùng, không cách nào bình tĩnh nổi, ví dụ như những đại tài phiệt và Hải Tộc, biến hóa hơn một năm này thực sự khó mà tin tưởng nổi, Sở Phong đã đánh vào tinh không, giết ra uy danh hiển hách!
Trong đó, thấp thỏm nhất chính là tiến hóa giả của tam tiên đảo: Bồng Lai, Phương Trượng, Doanh Châu, trước kia bọn họ còn vô cùng mạnh mẽ, thế nhưng hiện tại thực sự ân hận không thôi.
Những người của tam tiên đảo, ai nấy đều mặt mày xám ngoét không còn chút huyết sắc. Sở đại ma đầu ngay cả Thiên Thần Tộc, Thi Tộc đều có thể hạ gục, bây giờ trở lại không biết có cho bọn họ đường sống không đây?
“Lão tổ tỉnh lại a!”
“Hô hoán cài rắm, ngươi cũng muốn học theo đám người Cơ Giới Tộc, Tây Lâm Tộc tự đào hố chôn mình sao?!”
“Nhưng làm thế nào mới tốt đây?!”
Cũng trong lúc ấy, Nam Hải Hắc Long Tộc cũng kinh hãi không thôi, những người từng có thù với Sở Phong đều cảm thấy dựng tóc gáy, sát tinh kia ngay cả Thánh Nhân cũng dám giết, nếu thực sự muốn thanh toán bọn họ thì chuyện này không phải là dễ như trở bàn tay hay sao?