Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 1885 - Chương 1885: Long Trời Lở Đất

Thánh Khư Chương 1885: Long trời lở đất

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Lúc này, thu hút sự chú ý của thế gian, tất cả mọi người khắp nơi trên trái đất đều đang trông về nơi xa, theo dõi đoàn người Sở Phong, đây là đang mở ra thần thoại, xé tan xiềng xích.

Ầm!

Cùng lúc đó, trong vũ trụ Hỗn Độn cũng long trời lở đất, một khu vực nào đó xảy ra biến động dâng trào, giống như cơn lũ bất ngờ trút xuống, biển rộng vỡ bờ, quá bao la hùng vĩ và đáng sợ, năng lượng che lấp đất trời, nơi nơi bị tàn phá bừa bãi.

Tàn tích cung Thần Linh này nổ nứt toạc ra, có thần vị xuất thế, có cơ duyên và tạo hóa cũng xuất hiện, từng cuốn sách ngọc thạch giống như tỏa ra ánh sáng lấp lánh, còn có đủ loại thư sách, binh khí, giống như thiên thạch vụt ngang trời, càng có mật bảo càng bắn nhanh.

Trong khoảng một năm gần đây, một lượng lớn tiến hóa giả đã tụ tập ở khu vực này, đều đang chờ thần quả xuất thế, cuối cùng cũng chờ đến ngày này.

"Không hay, nguy rồi! Đây là một cái bẫy sao? Các ngươi mau nhìn đi, quả Chiến Thần kia đang bốc cháy, nứt ra, sắp bị phá hủy rồi!"

"Hỏng rồi, chuyện gì đang xảy ra, các loại sách ngọc đang tung bay xung quanh, tràn đầy sắc màu lấp lánh, chúng nó đang hóa thành trường vực?!"

"Không tốt, chúng ta đã bị nhốt lại, trời ạ, khắp Chiến Thần cung và thần vị đều là một mồi dẫn, chúng nó bốc cháy cùng nhau, đang mở ra một phong ấn thần bí cổ xưa, đây rốt cuộc là nơi nào vậy?"

Mọi người bàng hoàng phát hiện rằng đã bị nhốt tại đây, cho dù ngươi thần thông cỡ nào cũng không thể thoát khỏi sự giam cầm, hơn nữa rất nhiều người phát hiện, tinh huyết khắp người bị hao tổn hơn phân nửa, năng lượng lại càng tiêu hao nhiều hơn.

Đây là huyết tế bị động sao?

Răng rắc!

Cuối cùng, sau khi Chiến Thần cung cháy sạch, trong hỗn độn phía trước, vỡ ra một khe hở, sau đó rạn nứt, dương khí vô tận ùn ùn kéo đến, tựa như sóng lớn ập vào bờ, quật ngã rất nhiều người.

"Đó là một thế giới, chẳng lẽ chúng ta đã mở thông con đường đi đến dương gian?"

Trong nhất thời, mọi người chấn động, thấy núi lớn xinh đẹp, thấy những thôn xóm cổ xưa được xây dựng dựa vào núi, cũng nhìn thấy sinh linh như thần ma trong thôn xóm bay lên trời, chăm chú nhìn bọn họ.

"Xuất thế, chúng ta nên trở về dương gian!" Trong thôn xóm kia, có người cười nói ha ha, một vài thánh nhân bên ngoài bị chấn động đến thất khiếu đổ máu, vỡ tim nứt mật.

Trên thực tế, bên ngoài nơi này, cũng có vài tên lai khách dương gian, vốn muốn chứng kiến Chiến Thần cung xuất thế, nhìn xem thần vật này có đáng để cướp hay không.

Hiện tại, mấy người này khiếp sợ, cảm giác không thể tin đucợ, nhìn chằm chằm thôn xóm trong hỗn độn kia.

"Nghe nói, ngày xưa, dương gian chúng ta đã phải trả một cái giá thật lớn để mở ra thông đạo, phái một quân đoàn thiên tài tiến vào trong vũ trụ Âm Phủ, tìm kiếm vật gì đó, từ đó không bao giờ trở lại, sẽ không phải là bọn họ đấy chứ?!"

Cho dù cùng đến từ dương gian, khi bọn họ thì thầm như vậy, trên mặt cũng hiện ra vẻ khiếp sợ.

Cùng lúc đó, từ trong thôn xóm cổ xưa kia, có một nữ tử nhẹ nhàng bước ra, ngẩng đầu nhìn ra thế giới bên ngoài, nàng rất bất phàm, nháy mắt khôi phục sự yên lặng.

Nếu Sở Phong ở đây nhất định sẽ nhận nay, đây dĩ nhiên là Lâm Nặc Y.

Năm đó, Lâm Nặc Y đã đến "Tháp năng lượng siêu tinh" xa không thể tưởng, vừa đi như vậy đã không còn quay lại, hoàn toàn biến mất.

Thế mà nàng lại đi vào trong vũ trụ Hỗn Độn, tiến vào trong mảnh đất bị phong ấn!

Có thể tưởng tượng được tòa tháp kia siêu phàm đến mức nào!

"Ha ha, long trời lở đất, cuối cùng cũng xuất thế!"

Trong thôn này, rất nhiều người bay lên trời, lão già khí huyết bá đạo, xé toạc trời xanh, kẻ trung niên uy áp thiên hạ, mà người trẻ tuổi thì bướng bỉnh phản nghịch, người này lại mạnh hơn người kia, khinh thường những người cùng thế hệ ở thế giới bên ngoài.

"Trở về dương gian!"

"Những quỷ vật âm phủ kia, những sinh vật sống tại bãi tha ma kia, cuối cùng cũng có một lần làm được chuyện tốt, trợ giúp bọn ta thoát ra khỏi đây."

Phong Thiện Chi Địa khôi phục, từ các đại yêu như Đại Hắc Ngưu đến Lão La, Âu Dương Phong, lại đến lão đầu tử Lục Thông đều đạt được một món Thánh khí phòng thân, thực lực tập thể tăng mạnh.

Đồng thời, gần Thái Sơn xuất hiện di tích liên miên, nơi này đã từng có rất nhiều môn phái tiến hóa, ngày đó đã bị Sở Phong thanh lý, thu hoạch được lượng lớn điển tịch tàn khuyết.

Một đám người trợn mắt lên, bên trong phế tích có thật nhiều truyền thừa kinh người, tỉ như Thiên Kích Cửu Thức, Tử Khí Đông Lai Quyền, Tiệt Thiên Chỉ, v.v.. đều là chiến kỹ thượng cổ tiếng tăm lừng lẫy.

Trong lòng mọi người nóng lên, lúc này mới sơ bộ đào móc di tích mà thôi, Địa Cầu lớn như thế, còn có rất nhiều chỗ có môn phái tập trung, truyền thừa sẽ nhiều bao nhiêu?

Quả nhiên sau khi kích hoạt bí cảnh Hoàng Sơn, hắn mở ra từng mảnh cung địa hỏa tại vùng đất này, đạt được mấy chục ngàn bí thuật ngự hỏa và kinh văn luyện dược, điều này khiến cho đám người chấn động kịch liệt.

Loại giá trị này quá kinh người!

Đây là sự xuất hiện của hệ thống luyện dược hoàn chỉnh, có thể bồi dưỡng được số lượng lớn nhân tài ở lĩnh vực này!

Đồng thời, dưới mặt đất còn có một ít hỏa lô, đỉnh luyện thuốc, v.v.. đều không phải là vật tầm thường, trong đó có một cái thánh lô màu đỏ lửa là kinh người nhất, chìm nổi bên trong mặt trời hỏa tinh, sau khi xuất thế, mùi thuốc xông vào mũi.

Đây là báu vật trong đám dược lô (2), bảo lô mà ngay cả trong hàng ngũ Thánh cấp cũng thuộc dạng hiếm thấy.

(2)Dược lô: đỉnh lò dùng để luyện đan.

“Lò luyện dược Thần thánh a, đợi sau này ai muốn nghiên cứu dược thảo, lô này có thể xưng là tuyệt phẩm.”

Ngoài ra, bên trên Hoàng Sơn có một cây táo màu vàng kim cấp Thánh tinh khí mạnh mẽ, có ánh lửa nồng đậm, không ngừng sinh trưởng, tràn ngập năng lượng sinh mệnh kinh người.

Chắc hẳn không bao lâu nữa nó sẽ nở hoa kết trái.

Trạm tiếp theo, bọn người Sở Phong đi vào Hoa Sơn, sau khi vãi xuống lượng lớn dị thổ, Hoa Sơn phát ra tiếng binh khí kêu leng keng, thế núi nơi này vô cùng dốc, mỗi một ngọn núi đều dựng thẳng lên như là mâu thần chống trời!

Sau khi Hoa Sơn khôi phục, có một trăm linh tám ngọn núi cao lên, vọt lên tận trời, đều cao chừng mấy vạn trượng, đồng thời sương trắng lượn lờ, ký hiệu lít nha lít nhít, âm vang bên tai không dứt.

Đây quả thực giống như là một trăm linh tám cây mâu thần sống lại!

Ngay cả Sở Phong cũng bị làm cho kinh ngạc, rất nhanh, bọn họ phát hiện di khắc (3) trên nhiều đỉnh núi, là từng mảnh mâu kinh, thương kinh, kinh văn từ cấp độ Kim Thân đến cấp Thánh cái gì cần có cũng có hết.

(3)Di khắc: bức chạm khắc từ thời trước để lại.

Bình Luận (0)
Comment