Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 189 - Chương 188: Tin Nóng (2)

Thánh Khư Chương 188: Tin nóng (2)

Bọn họ đẩy cửa tiến vào, đúng lúc nhìn thấy Sở Phong bắt được Khương Lạc Thần.

"Lão Đại, tôi thật sự quá quá phục anh, phục sát đất luôn! Tình cảm của anh và Khương nữ thần đã tốt đến vậy rồi à, thân mật đến mức táy máy tay chân trước mặt công chúng luôn!" Âu Dương Thanh có lỗ tai to kêu lên, hơn nữa lấy điện thoại ra mà răng rắc một tiếng, quyết đoán chụp một tấm hình.

Bên kia, Sở Phong và Khương Lạc Thần lập tức tách ra.

"Nữ thần, tim tôi đau quá, ai!" Thiên Lý Nhãn Đỗ Hoài Cẩn thì thở dài thườn thượt, không đòi ký tên nữa.

Khương Lạc Thần quả thực sắp tức đến ngất đi, mấy người này quá thiếu đạo đức.

Cô không muốn ở lại đây nữa, thực lực của Sở Phong khiến cô rất rung động, vượt quá tưởng tượng của cô, cô chuẩn bị cho người của Bồ Đề Cơ Nhân nghiêm túc điều tra, sau đó… lại trừng trị hắn tiếp!

"Đưa đồ của tôi đây!" Khương Lạc Thần vươn tay.

Sở Phong gỡ khẩu trang và kính mát xuống, trực tiếp đưa qua cho cô, còn nói "Hiệu nước hoa không tệ, rất thơm ngọt."

Khương Lạc Thần lập tức cảm thấy trên người nổi lên một tầng da gà, làm gì có nước hoa nào kia chứ, hôm nay cô căn bản không có xài, nhìn thấy hai thứ mà hắn đưa qua cho mình, cô trực tiếp lùi về phía sau, không dám nhận lấy.

Bị một người đàn ông dùng qua, đánh chết cô cũng không muốn động vào, nhưng nếu cô phơi mặt ra như vậy thì sẽ bị người ta nhận ra, cũng không thể chạy như điên hết cả một đường đúng không?

"Nữ thần, tôi đi mua cái khác giúp cô!" Thiên Lý Nhãn Đỗ Hoài Cẩn xung phong nhận việc.

"Không cần!" Khương Lạc Thần lập tức từ chối, cô có bệnh ở sạch, không muốn bất kỳ người đàn ông nào động vào đồ của mình.

Diệp Khinh Nhu lập tức nở nụ cười, nói: "Thôi để tôi đi cho."

Tầng 88 của cao ốc Thanh Vân, quản lí nhà hàng rất hiểu đạo lí đối nhân xử thế, trực tiếp miễn phí bữa ăn cho Hạ Thiên Ngữ, không làm cô ta khó xử chút nào.

Ông ta biết đây là bạn của Khương Lạc Thần, ông ta muốn tạo một quan hệ tốt. Về sau, nhà hàng tùy tiện tuyên truyền một chút, nói Khương Lạc Thần thích dùng cơm ở đây, vậy thì cái gì cũng kiếm về được rồi.

Cuối cùng, quản lí tự mình ra mặt, đích thân tiễn Hạ Thiên Ngữ xuống dưới tòa nhà, thế cho nên không ai dám quấy rầy nữa.

“Quản lí Hứa, ông thật là người tốt, cám ơn ông!" Hạ Thiên Ngữ cảm ơn, sau đó xoay người chạy.

Cô ta vừa chạy thục mạng vừa gọi điện thoại cho Khương Lạc Thần.

"Khương Lạc Thần, thứ bạn chó này, bây giờ cậu ở đâu? Cậu bỏ lại mình tớ ở đó, những người kia không tìm thấy cậu, nên cứ điên cuồng chụp hình tớ, tớ bị bao vây bi thảm như vậy đó aaa Phục vụ còn hoài nghi tớ đi ăn quỵt, hu hu. Mất mặt chết người ta rồi này!"

Một khắc sau, Hạ Thiên Ngữ tìm được Khương Lạc Thần trong cái tiệm nhỏ nằm sát rìa ngoài khu thương mại này.

Đồng thời, cô ta phát hiện Sở Phong cũng có mặt, ngoài ra còn có hai thằng khốn thích la hét ầm ĩ kia nữa, không thiếu tên nào cả.

"Thứ dê xồm, tôi liều mạng với anh!" Hạ Thiên Ngữ nhìn thấy Sở Phong thì trực tiếp đánh tới, hôm nay sau khi gặp phải người này thì thật sự không có gì hay ho cả.

"Hay, tôi dê cô thế nào hả, cái miệng ăn quỵt thì được chứ lời vu khống thì đừng có nói bậy nha." Sở Phong rất xấu bụng mà đâm ngay vào nỗi đau của cô ta.

Bởi vì, vừa rồi hắn nghe thấy khi Hạ Thiên Ngữ và Khương Lạc Thần trò chuyện có nhắc đến hoàn cảnh bi thảm cùa mình, biết cô ta bị phục vụ viên nghĩ là đi ăn quỵt.

Lỗ tai Sở Phong rất thính, cũng chả thua kém gì Thuận Phong Nhĩ cả.

Bị đâm trúng nổi đau, mặt Hạ Thiên Ngữ ửng đỏ lên, đôi mắt to trong suốt sắp phun trào cả lửa ra, muốn liều mạng với Sở Phong.

"Em gái này đừng nóng vội, lát nữa anh trả tiền cho em, coi như anh mời em nhé" Thuận Phong Nhĩ Âu Dương Thanh đi qua lôi kéo làm quen.

"Anh tránh ra cho tôi, thứ đầu trộm đuôi cướp lỗ tai to!" Hạ Thiên Ngữ muốn đấm vỡ mồm hắn ta, nếu không phải thanh niên tai to này nói lung tung trong nhà hàng thì cô ta cũng đâu có thảm đến như vậy.

Khương Lạc Thần đi tới, kéo Hạ Thiên Ngữ qua một bên, không cho cô ta nhiều lới với đám chết tiệt này nữa, bằng không bảo đảm sẽ bị tức trào máu.

Cô chính là bằng chứng sống đây, mới một khoảng thời gian vừa rồi, Khương Lạc Thần giằng co với Sở Phong ở trong này, mồm miệng hai tên vô liêm sỉ kia chưa từng dừng lại lấy một giây, cái gì cũng nói ra được, khiến cho nữ thần quốc dân tức giận đến mức muốn thô lỗ đánh người.

Lúc này, Diệp Khinh Nhu lả lướt đi vào từ ngoài tiệm, cô ấy mang theo một cái gói to, trong gói có kính mát và khẩu trang, cô đưa cho Khương Lạc Thần, nói: "Này, mua được giúp cô rồi."

Khương Lạc Thần chưa từng chật vật như ngày hôm nay, cô vội vàng đeo kính mát và khẩu trang vào, rốt cục lại có phong phạm nữ thần.

Cô quyết định thông qua bác gái của Hạ Thiên Ngữ mà nghe ngóng, thăm dò Sở Phong.

Đồng thời, cô hận không thể biết ngay về lai lịch của Sở Phong, vì sao thực lực của hắn lại đáng sợ như vậy.

Khương Lạc Thần nhìn về phía Thiên Lý Nhãn Đỗ Hoài Cẩn, bởi vì khi tên này xin chữ ký của cô, ánh lửa trong mắt kia không giống là giả.

"Các người rốt cuộc là làm gì?" Cô hỏi Thiên Lý Nhãn.

"Diễn viên có thể làm gì, quay phim chứ gì nữa." Sở Phong giành trước trả lời, bộ dáng rất lười biếng, tuy tiết lộ thân phận cũng không có gì, nhưng hắn thích làm Khương Lạc Thần tốn công phí sức như vậy đó.

Đỗ Hoài Cẩn nghe Sở Phong nói vậy thì lập tức tỉnh táo tinh thần, bởi vì không lâu trước đúng là đang quay phim, anh ta tiến đến gần Khương Lạc Thần, bắt đầu thao thao bất tuyệt.

"Nữ thần tôi nói cho cô nghe, mấy ngày hôm trước chúng tôi có quay một bộ phim lớn, được coi là vượt thời đại, suy diễn cái rộng lớn mạnh mẽ của tận thế, tái hiện thần bí và truyền kỳ trong thần thoại thượng cổ, diễn viên là đại thánh vô địch thời thượng cổ, không bao lâu nữa sẽ chiếu phim, cô nhất định phải đến xem nhé, sẽ hot lắm đấy, đáng để chờ mong!"

Kỳ thật, những lời này đều là đạo diễn Chu Ỷ Thiên nói ra.

Thiên Lý Nhãn thuật lại nguyên văn để khoe khoang khoác lác, Hạ Thiên Ngữ bên cạnh tức giận đến muốn đập anh ta, quả nhiên là cá mè một lứa với thứ háo sắc kia. Lừa bịp mà rành rẽ đến vậy, nói quay phim cứ y như thật ấy.

Thuận Phong Nhĩ Âu Dương Thanh cũng xen mồm, nói: "Đúng vậy, nữ thần, bộ phim này phát sóng rồi nhất định sẽ gây nên xôn xao lớn, chờ xem đi, mấy người chúng tôi đều có tham gia đóng, về sau chúng ta cũng coi như người cùng nghề rồi." Da mặt anh ta càng dày.

Vèo!

Khương Lạc Thần thật sự nghe không nổi nữa, kéo Hạ Thiên Ngữ bỏ chạy.

Có thể làm cho nữ thần quốc dân bỏ trốn mất dạng như vậy, đúng là chuyện đáng ngạc nhiên, chủ yếu là hai người kia nói chuyện làm người ta cảm thấy quá trớn quá, toàn là mấy lời vô liêm sỉ.

"Khương Lạc Thần, sau khi trở về cô mau mau tìm người giải quyết hậu quả đi, đừng thật sự kéo tôi lên đầu đề báo chí ngày mai đó, tôi còn độc thân, không muốn bị cô làm lỡ cả đời đâu à." Sở Phong hô to ở phía sau.

Khương Lạc Thần lảo đảo, quay đầu lại hung hăng trừng hắn một cái, sau đó lôi kéo Hạ Thiên Ngữ chạy mất dạng.

Bình Luận (0)
Comment