Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Ừ, còn may là ngay từ đầu chúng ta đã phát hiện ra Đại Mộng Tịnh Thổ, hiện tại thủ hạ đã đắc thủ, nơi đó chính là truyền thừa cao nhất, huy hoàng nhất của đại giáo dương gian năm xưa, nó bị diệt ở thời kỳ lịch sử nào đó, không cần lo lắng sẽ gặp nhân quả gì, tuy rằng nơi kia chỉ là tàn pháp. Thế nhưng cũng có giá trị nghiên cứu cực cao.”
“Đúng thế, thực sự ngoài ý muốn a. Một bãi tha ma, một nghĩa địa nồng mùi hôi thối lại có những “trân châu”, chúng ta cố gắng kiếm thêm mấy viên.”
Không hề nghi ngờ, đó chính là căn nguyên của đại họa trên Đại Mộng Tịnh Thổ lúc này, nếu như bị người của vũ trụ âm gian biết được, cũng không biết nên phẫn nộ hay nên bi ai nữa.
“A, không ngờ người mà chúng ta thu phục được ở vũ trụ hỗn độn lại dùng tốt như vậy, nhanh như thế đã hoàn thành nhiệm vụ rồi. Đại Thiên Cẩu, Tiểu Thiên Cẩu, bọn mi cẩn thận tìm tòi ở tinh không, xem xem những khí vật dương gian mà chúng ta muốn có manh mối hay không.”
Trên hồ lô vàng óng, bốn nam nữ rất bình tĩnh phân phó hai thần khuyển bắt đầu hành động.
“Không chịu nổi một kích, đạo thống như vậy, Hô Hấp Pháp như vậy thì có tác dụng gì.” Trong Đại Mộng Tịnh Thổ, nữ tử mặc chiến y màu đỏ yêu diễm lên nhỏ giọng thì thầm.
“Không cần nhiều lời, nếu phía trên đã phân phó thì chúng ta cứ làm theo là được, nếu biểu hiện tốt có thể đến dương gian!” Một nam tử trung niên trong đội ngũ lên tiếng, dáng vẻ đằng đằng sát khí, hai vị Thánh Nhân của Đại Mộng Tịnh Thổ chính là do gã giết.
Sở Phong đến rồi, xông thẳng vào Đại Mộng Tịnh Thổ, tóc đều phát sáng giống như bị thiêu đốt, hai mắt ngập tràn phẫn nộ, bởi lẽ hắn nhìn thấy nơi nơi đều là máu, thi thể chất chồng.
Quá thảm khốc, cho dù bản thân hắn đã trải qua rất nhiều trận chiến, nhưng cũng không hề tự tay giết từng người từng người một như vậy. Trong kí ức của hắn, chỉ khi ở trên Mặt Trăng nhìn thấy kỵ sĩ tinh không truy sát phụ nữ trẻ nhỏ và người già yếu của nhất mạch Địa Cầu, khung cảnh mới thê liệt và tanh máu như vậy.
“Ừ, chúng ta đến từ vũ trụ hỗn độn, tìm kiếm điển tịch cho các vị đại nhân, bởi vì coi trọng tâm pháp của Đại Mộng Tịnh Thổ mà ra tay, chỉ như vậy không hơn không kém, ngày hôm nay liền lấy đi.” Một thanh niên tóc tím lên tiếng, nhìn xuống lão Thánh Nhân không dậy nổi trên mặt đất.
Lão nhân bị chém eo, ngã không dậy nổi, máu chảy như suối.
Ông đã cố gắng gượng dậy mấy lần nhưng không thể, hơi thở sinh mệnh đang dần suy kiệt, trong cơ thể có năng lượng khủng bố đang tàn sát bừa bãi, phá hỏng sinh cơ của ông, áp chế năng lượng của ông, lúc này đã đã tự biết bản thân sẽ bỏ mạng.
Thế nhưng ông không cam tâm, bị thanh niên tóc tím kia làm cho tức giận đến nỗi há miệng phun ra một ngụm máu lớn, đây là lý do cướp bóc gì? Đại Mộng Tịnh Thổ trong mắt các người không đáng quan trọng, chỉ như vậy liền bị diệt môn?
Thanh niên tóc tím lại lãnh đạm mở miệng, nói: “Ngoài ra, ta đến nơi này cũng là có một chút thù riêng, bạn tốt của ta, một trong chín vị tiểu thánh của vũ trụ hỗn độn – La Ung chết ở nơi này của các ngươi, bởi vậy chúng ta đành giết sạch tộc này của lão, mai táng toàn bộ đạo thống này để cúng tế cho y.”
Gã ta nói rất tùy ý, giống như đây cũng chẳng phải việc to tát gì, ánh mắt vô cùng hờ hững cùng vô cảm, giống như người trước mặt gã ta chỉ là bù nhìn, căn bản không cùng đẳng cấp.
“Ngươi...” Lão Thánh Nhân của Đại Mộng Tịnh Thổ không ngừng ho ra máu.
“Ừ, ta chính là tiểu thánh của vũ trụ hỗn độn – Võ Thừa Thiên. Đại Mộng Tịnh Thổ của các ngươi, ta không giết mười ngàn thì cũng giết tám ngàn đệ tử trở lên, xuống dưới đó nhớ nói cho bọn chúng biết là ta giết.”
Thanh niên tóc tím Võ Thừa Thiên điềm tĩnh bổ sung.
Lúc này, nữ tử yêu diễm mặc chiến y màu đỏ kia cũng liếm liếm đôi môi căng mọng của mình, nói: “La Ung huynh, huynh yên nghỉ đi, ta báo thù cho huynh. Vốn dĩ rất thưởng thức huynh đó, ta cũng biết huynh có tâm ý với ta, ngày hôm nay thay huynh tắm máu tất cả người của nơi này!”
Ả đang cười, rất gợi cảm, nhưng lại khiến người ta run rẩy.
Võ Thừa Thiên lại lên tiếng, nói: “Đúng rồi, Sở Phong, ngươi đã trông thấy thảm án xảy ra ở đây chưa? Ta muốn giết thê tử của ngươi – Tần Lạc Âm, sau đó giết con của ngươi, chẳng lẽ ngươi không có ý kiến gì? Ân, đây không phải sát cục nhằm vào ngươi, chỉ thuần túy là muốn giết các ngươi thôi, sau khi xem xong có cảm nghĩ gì không? Phẫn nộ không? Nhưng ngươi cũng chẳng thay đổi được gì đâu, nếu dám qua đây, ngay cả ngươi cũng giống kết cục bọn chúng!”
“À ha, ta đánh thánh nữ của Đại Mộng Tịnh Thổ một chưởng, hơn nữa còn đánh xuyên qua thân thể cô ta, chắc hẳn là sẽ chết nha.” Lúc này, nữ tử hồng y mỉm cười, cực kỳ yêu diễm mà lên tiếng: “Lại nói đến, cô ta sắp chết đến nơi mà vẫn còn dặn người ta không được liên lạc với ngươi, vẫn cho ngươi ảo giác hy vọng rằng bản thân vẫn mạnh khỏe, thực là hết lòng suy nghĩ cho ngươi nha. Ấy, Sở Phong ngươi nhận được tin tức rồi sao? Ta cũng rất muốn giết ngươi đó, ha hả...”
Da đầu Sở Phong gần như muốn nổ tung, huyết khí chiến đấu toàn thân cuồn cuộn sôi trào, trong nháy mắt đã nổi giận đùng đùng, một đường xông về phía trước. Tay trái mang theo Ô Thiên Đạo, tay phải cầm Tử Kim Trúc, cả người giống như một tia sét xông thẳng về phía sâu trong Đại Mộng Tịnh Thổ!
Hắn hận không thể một kích đánh chết ả nữ nhân hồng y kia, quá đáng hận, dáng vẻ tươi cười gợi cảm kia nhìn thì mê người, nhưng thực sự lại khiến người ta cảm thấy tràn ngập ác độc.
Cả người Sở Phong lúc này giống như điện giật, đó chính là nộ huyết đang kích động, hắn thực sự giận đến không thể kiềm chế, chưa từng hận một người nào đến như vậy!
Trong tinh hải cũng như ong vỡ tổ, chuyện phát sinh trên Đại Mộng Tịnh Thổ bị Thiên Nhãn bắt được, sau khi truyền ra đều khiến các tộc chấn kinh không thôi, tất cả mọi người đều không cách nào bình tĩnh nổi.
Một nền văn minh tiến hóa siêu cấp cứ như vậy bị huyết tẩy, hơn nữa lý do còn đơn giản như thế, bá đạo như thế. Rất nhiều người đều cảm thấy bi thương, một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ.
Nhất là loại thái độ của nam tử tóc tím và nữ tử hồng y, quả thực khiến người khác không thể chịu nổi, các tộc đều phản ứng kịch liệt!
Hiện tại, toàn tinh không đều đang quan sát theo dõi sự tình này, tình thế đã quá nghiêm trọng.
Sở Phong ở nơi nào?