Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 1899 - Chương 1899: Giết Không Tha (1)

Thánh Khư Chương 1899: Giết không tha (1)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Rất nhiều người hô hoán, trong lúc nhất thời, không ít người cho rằng đại ma đầu hiền lương như chúa cứu thế, muốn hắn lập tức xuất hiện giết sạch mấy người kia.

“Đó là...”

Có người cả kinh kêu lên, Thiên Nhãn bắt được một đạo tàn ảnh phi ngang qua, những cường giả đức cao vọng trọng của các tộc lập tức thẳng lưng ngồi dậy, có dự cảm sắp phát sinh chuyện lớn.

Trong Đại Mộng Tịnh Thổ, Sở Phong giết đến rồi. Ầm một tiếng, Tử Kim Trúc trong tay quật xuống giống như một thiết bổng, một gậy đánh nát thần sơn cổ xưa, cứ như vậy mà đột ngột giáng xuống từ tận cùng hư không.

“Hử?!”

Rất rõ ràng, những kẻ đang ở sâu trong Đại Mộng Tịnh Thổ đều cực kỳ nhạy bén, thần giác đáng sợ đến kinh người, trong nháy mắt đều phát hiện ra nguy hiểm cùng tung tích của kẻ địch, rất nhanh đã làm ra phản ứng.

Không hề nghi ngờ, trong số bọn chúng cũng có Thánh Nhân, hơn nữa còn là nhân vật đỉnh cấp, nếu không thì làm sao giết được hai vị lão Thánh Nhân của Đại Mộng Tịnh Thổ?

Hai mắt Sở Phong đỏ ngầu, dùng hết khả năng mà ra tay, mỗi chiêu thức đều ẩn chứa biến hóa khôn lường, diễn dịch chính nghĩa của Thiểm Điện Quyền truyền đến binh khí trong hai tay, nhanh như chớp đã khóa chặt mục tiêu, không chịu bỏ qua.

Ầm!

Hắn dùng Ô Thiên Đạo trong tay trái cản lại, ngăn chặn đòn tiến công chí mạng của mấy tên Thánh Nhân.

Đồng thời, Tử Kim Trúc trong tay phải cũng hóa thành hàng vạn luồng tử quang khóa chặt nữ tử hồng y, khắp trời đều là bóng ảnh của Tử Kim Trúc nện xuống!

“Phốc!”

Máu tươi văng khắp nơi, cho dù nữ tử hồng y kia có phản ứng mau lẹ, thân thể giống như một con giao long đỏ đang cuộn mình, động tác nhanh như chớp, nhưng kết quả vẫn bị nó đánh trúng.

Ả hét thảm mọt tiếng, hai chân nổ tung thành một đống máu.

Không thể không công nhận ả phản ứng cực nhanh, tư chất ngút trời, kỹ thuật chiến đấu nắm chắc đến kinh người, hơn nữa còn có độ mẫn cảm với nguy hiểm cực cao, phút chốc đã tránh được một kích chí mạng.

Ả vừa cùng tử thần lướt qua nhau, nhưng lại không thể tránh khỏi bị thương nặng, nguy hiểm đến tính mạng.

Tử Kim Trúc không đánh trúng đỉnh đầu của ả, cuối cùng chỉ quét bay hai chân của ả mà thôi, tất nhiên cũng không có gì bất ngờ, bởi ả ta không cản được, cho dù trên người có mặc áo giáp vàng ròng thì cũng bị đứt mất hai bắp chân.

Không chỉ có vậy, Tử Kim Trúc là thánh khí tuyệt đỉnh, phù văn trên đó còn có một số tiên thiên chi quang đáng sợ, trong nháy mắt đã nổ tung hai đùi của ả, máu văng khắp nơi.

Cuối cùng, cho dù ả có vội vã thi triển một loại thân pháp kinh thế, trong nháy mắt đã vạch ra một đường vòng cung mà văng ra, thế nhưng phần eo trở xuống của ả cũng đang bị tan rã, một mảnh đỏ tươi rớt xuống.

“Aaa...” Ả kêu gào thảm thiết, không lâu trước đó vẫn còn cười tươi như hoa, lúc này thì các loại khinh thường cùng kiêu ngạo trong mắt đã không cánh mà bay, còn sót lại chỉ là đau đớn.

Bị một côn nện đứt nửa người, cái này còn dọa người hơn so với chém ngang eo. Phần dưới ngực của ả đều không còn, máu thịt be bét, nửa người trên bay thẳng ra ngoài đập vào một ngọn núi, xung lực lớn đến nỗi khiến ngọn núi kia sụp đổ.

Đồng thời, Ô Thiên Đạo trong tay Sở Phong cũng đang chấn động đối kháng công kích của cả đám người.

Món binh khí này rất đặc biệt, sau khi mặt ô bung ra, Sở Phong liền lấy nó để bảo hộ sau lưng, che chắn đến không có sơ hở, ngăn lại công kích của năm người khác, khiến hắn không gặp nguy hiểm.

Hơn nữa, Sở Phong còn chủ động tấn công, cán ô chủ yếu là do thần vật thiên tiên luyện chế mà thành, uy năng cực kỳ mạnh, trực tiếp có thể giết Thánh!

Răng rắc!

Ô lớn xoay tròn, xoắn đứt toàn bộ phi kiếm phóng ra từ đối thủ, hóa thành từng khối mảnh vỡ kim loại sáng loáng.

Mọi người trong tinh không đều hoảng sợ, mấy thanh phi kiếm kia đều tỏa ra ánh sáng chói mắt, thân mang rực rỡ, có ánh hoàng kim giống như thái dương, cũng có đỏ hồng như huyết nguyệt, có trắng bạc sắc bén, tất cả đều là Thánh phẩm.

Những Thánh kiếm như vậy lại có thể bị Ô Thiên Đạo xoắn đứt, quả thực khiến người ta không tưởng nổi uy năng của Ô Thiên Đạo lớn cỡ nào.

Ầm!

Cuối cùng, cả mảnh đất này đều chấn động, hai phía tách rời, trường vực được bố trí dày đặc xung quanh những đỉnh núi bị sụp đổ rất nhiều, biến thành một đống lộn xộn.

Sở Phong lùi lại, đối diện mấy người sắc mặt nghiêm túc kia, ai nấy đều lấy ra binh khí giằng co với hắn.

Tổng cộng có sáu người, trong đó hai Thánh Nhân đều là người xuất sắc trong cảnh giới này, hai tiểu thánh đứng trong hàng chín cao thủ mạnh nhất một thế hệ của hỗn độn, cuối cùng là một lão bộc nhân cấp độ Á Thánh.

Nữ tử hồng y kia là một tiểu thánh, nhưng kết cục rất thảm, mất đi cả nửa cơ thể, ả đang ở đó vội vã nuốt xuống một viên thuốc màu lam, thân làm cao thủ trong tầng này ắt có thể trùng sinh lại cơ thể bị đứt đoạn, sau khi nuốt dược thì quá trình kia lại càng nhanh chóng.

Ngoài ra, lão bộc nhân kia cũng thê thảm không kém, nửa người bị nứt ra, lão ta bị năng lượng vô hình Ô Thiên Đạo văng trúng, suýt nữa đã đi đời.

Sáu người nơi này đều cực kỳ ngoài ý muốn, không thể ngờ rằng vừa mới nhắc đến Sở Phong đã bị hắn đánh tới!

Lúc này, Sở Phong đang nâng lão Thánh Nhân bị chém ngang eo dậy, sau lùi đến khu vực an toàn liền trực tiếp cho ông uống một bình dược màu đỏ, bình dược kia không chỉ bình ổn lại năng lượng đang đấu đá lung tung trong người ông mà còn giữ cho ngọn lửa sinh mệnh của ông không dập tắt.

Giờ khắc này, trong tinh không đã đầy tiếng kích động. Ai cũng không ngờ được Sở Phong lại giết đến nhanh như thế, nháy mắt đã khiến nữ tử hồng y kia trọng thương.

“Sảng khoái a, lúc trước thấy đại ma đầu Sở Phong không vừa mắt đâu, vậy mà ngày hôm nay ta lại cảm thấy hắn thân thiết như thế! Đại Mộng Tịnh Thổ cũng coi như là một môn phát tương đối hòa bình, nói diệt liền diệt, ngay cả thánh nữ cũng giết chết, ngay cả con của Sở Phong cũng không tha? Quá con mợ nó ác độc! Sở Phong giết chúng đi, báo thù cho vợ con của ngươi!”

Trong tinh hải, tiến hóa giả của các tộc đều kích động đứng lên, hận không thể khiến Sở Phong lập tức giết sạch mấy kẻ xâm lăng ác độc này.

Trong Đại Mộng Tịnh Thổ, Sở Phong nhìn chằm chằm mấy kẻ kia, sát ý trong mắt lạnh đến thấu xương, toàn bộ nơi này đều chìm trong cuồng phong lạnh lẽo.

Nơi này rất thê lãnh, bởi vì tất cả mọi người đều bị giết sạch rồi, chỉ còn sót lại lão Thánh Nhân đang thoi thóp, một đạo thống lớn như thế, trong nháy mắt đã không còn một người sống, những gì Đại Mộng Tịnh Thổ gặp phải quả thực quá thảm liệt.

Bình Luận (0)
Comment