Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 1900 - Chương 1900: Giết Không Tha (2)

Thánh Khư Chương 1900: Giết không tha (2)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

“Lạc Âm đâu?!” Sở Phong hỏi lão Thánh Nhân – người duy nhất còn sống, thế nhưng ánh mắt luôn nhìn chằm chằm sáu kẻ kia.

“Trong quá trình rút lui dọc theo trùng động, Lạc Âm lần lượt bị thanh niên tóc tìm cùng nữ tử hồng y đánh xuyên thân thể, không rõ sống chết, đã lui về tinh cầu ẩn nấp của Tịnh Thổ ta.” Lão Thánh Nhân đáp.

Trong lòng Sở Phong run lên một cái, có dự cảm lành ít dữ nhiều, cảnh giới của Tần Lạc Âm mới bao nhiêu? Còn chưa đến Á Thánh đâu, vậy mà bị hai tên tiểu thánh đánh trúng, đây chính là kích chí mạng!

Cho dù trên người nàng có áo giáp phòng ngự, có thánh khí hộ thể thì hơn nửa cũng không chịu được!

Tiểu thánh tức là Á Thánh có thực lực mạnh mẽ trong đám thanh niên, uy lực quá hùng hậu!

“Ta muốn giết sạch các ngươi!” Sở Phong gầm lên, hai mắt sung huyết nhìn chằm chằm những người đối diện.

Trên thực tế, sáu người đối diện cũng đang quan sát hắn, trong lòng đều kinh dị không thôi, trong sáu người bọn chúng có tận hai Thánh Nhân, hơn nữa còn liên thủ với nhau, vậy mà không thể giết gọn Sở Phong trong đòn tấn công vừa rồi, thực sự khiến bọn chúng chịu đả kích lớn.

“Sở Phong, ngươi giết cháu trai La Ung của ta, chúng ta muốn báo huyết thù!” Một tên Thánh Nhân nói lớn, nhìn dáng vẻ gã là trung niên, thế nhưng tuổi tác đã rất lớn, đã thành Thánh từ lâu.

“Người của Thiên Thần Cung hỗn độn mà ngươi cũng dám giết, ta tất nhiên sẽ diệt mười tộc các ngươi! Ngày hôm nay vẫn chưa nhắm vào ngươi đâu, chỉ muốn an ủi vong hồn La Ung được yên nghỉ, khiến nơi này trở nên thanh tịnh chút!” Một tên Á Thánh khác cũng lên tiếng, cũng là người đến từ Thiên Thần Cung hỗn độn.

“Ta thấy các ngươi càng giống một đám chó săn!” Sở Phong vô cùng tinh ý, những người này giống như phụng mệnh đến lấy Hô Hấp Pháp của Đại Mộng Tịnh Thổ, hắn cảm thấy chuyện này có chút kỳ lạ.

“Con mợ nó, ngươi tìm chết!” Ánh mắt của ông nội của La Ung bỗng trở nên lạnh lẽo, lão cảm thấy những lời kia hệt như một kích xuyên tâm, bởi vì những gì Sở Phong nói chính là sự thật, chính là tình cảnh cùng hiện trạng trước mắt của bọn lão, buộc phải đi theo đám người dương gian, trở thành bộ hạ của người ta, nghe theo hiệu lệnh mà làm việc.

“Chết hết cho ta!” Sở Phong không muốn nhiều lời, trực tiếp muốn giết người.

“Chậm đã!” Cũng ngay lúc này, nữ tử hồng y liền lên tiếng, ả đã chữa trị khỏi thương thế, một lần nữa khoác lên chiến y màu đỏ, nói: “Sở Phong, ngươi giết chết La Ung ca của ta, ngày hôm nay chúng ta không dùng ngoại vật, chỉ tay không đối chiến, ngươi dám không?”

“Sở Phong, ngươi đừng nghe lời ả, trực tiếp giết chết tránh đêm dài lắm mộng!” Lão Thánh Nhân phía sau Sở Phong nói nhỏ với hắn.

“Dùng binh khí hay không, thời gian tiêu tốn đều giống nhau. Ta sợ dùng binh khí trực tiếp đập ả ta thành bột phấn, thực không hy vọng ả có thể chết thoải mái như thế!”

Sở Phong lên tiếng, hai bảo khí trong tay lập tức biến mất, trực tiếp đi thẳng về phía trước, tiến lại gần nữ tử hồng y kia.

“Ngươi chết đi cho ta!” Nữ tử hồng y hét lớn một tiếng, xông thẳng về phía trước.

Trong nháy mắt, ả bạo phát ra khí tức khủng bố, mang theo Thánh uy mà đến. Không nghi ngờ gì nữa, ả lấy bổn nguyên Thánh Nhân chân chính mà bản thân đã cắn nuốt qua phong ấn trong cơ thể, đến thời khắc mấu chốt sẽ bạo phát ra ngoài, mục đích chính là ứng phó lại kẻ địch không thể đánh thắng.

Giờ khắc này, ả lại cười, yêu mị mà gợi cảm, nói: “La Ung, nhìn thấy chưa, ta đích thân cắt đầu hắn để bái tế cho huynh!”

“Ta là Trình Vi, một trong chín tiểu thánh của vũ trụ hỗn độn, xuống địa ngục phải nhớ tên của ta đấy!” Ả đang cười, cực kỳ tàn nhẫn, hai tay đỏ tươi như rỉ máu, nở rộ như mây đỏ, xuyên thủng hư không, ả đang thi triển chỉ pháp bá đạo tuyệt luân, danh xưng Xích Dương Chỉ, có thể xuyên thủng hết thảy, xé rách Thánh Nhân.

Tất nhiên, những lời kia cũng chỉ là truyền âm tinh thần, nếu không thì làm sao có khả năng nói xong trong nháy mắt.

“Ta đánh xuyên thân thể thê tử ngươi, hiện tại còn muốn giết ngươi, hết hy vọng đi!” Ả thét lớn một tiếng, dáng cười không còn yêu kiều vũ mị nữa mà trở nên vặn vẹo ác độc.

Thế nhưng, sau khi hai tay Sở Phong hướng về phía trước mà đâm đến, ả liền sợ hãi kêu lớn, bởi vì đầu ngón tay của ả bị đứt gãy, máu chảy ồ ạt.

Hai tay Sở Phong giống như hai thanh đoản mâu, không gì cản lại được, tản phát ra ánh sáng chói mắt!

Đây chính là Phi Tiên Mâu, là thần kỹ độc hữu của Địa Cầu, ngón tay hóa mâu, đâm thủng Xích Dương Chỉ của ả, sau đó lại đâm xuyên ngực ả, trong nháy mắt, trên thân ả ta đã bị đâm thủng mấy trăm lỗ, máu tươi ồ ạt phun ra, trước sau xuyên thấu!

“Cũng chẳng phải bổn nguyên Thánh Nhân mà ngươi tự mình tu ra, còn thực sự coi mình là Thánh Nhân sao? Ha, không biết lượng sức!”

Sở Phong quát lớn, phịch một tiếng đã xách lấy cổ của ả, sau đó giơ bàn tay lớn của mình ra, đánh cho ả răng rơi đầy đất, gương mặt vặn vẹo biến dạng.

Sau đó bộp một tiếng, Sở Phong đá ả lên trên cao, sau đó một cước chính diện đạp nát giữa không trung!

“Áaaa ...”

Trình Vi kêu thảm thiết, nhục thân tan vỡ, thế nhưng hồn quang lại đang ngưng tụ, kết quả bị Sở Phong một chụp tóm gọn, dùng sức nghiền một cái khiến hồn quang của ả trực tiếp ảm đạm đến sáu phần, gần như xóa sổ.

“Ha ha, ngươi giết a, ta vừa hay đoàn tụ với La Ung ca ở nơi này!” Nữ tử hồng y giống như mắc chứng cuồng loạn, chết đến nơi còn cười yêu diễm, không biết chữ chết viết thế nào.

Cũng trong lúc ấy, năm người kia tức khắc động thủ, cùng nhau đánh về phía Sở Phong.

“Chết như thế chẳng phải quá tiện nghi cho ngươi!” Sở Phong vừa dùng Ô Thiên Đạo đánh ra ngăn chặn mấy kẻ kia, vừa lấy ra một cái đèn đồng, bụp một tiếng trực tiếp nhen lửa, sau đó vứt hồn quang của nữ tử hồng y vào trong bấc đèn, khiến ả ta gào rú thảm thiết, bị thiêu cháy không ngừng.

Đây chính là Thánh khí mà Sở Phong đoạt được từ Thi Tộc, rất yêu tà, có khả năng luyện hồn phách con người, sau đó đem hồn dung hòa vào trong bấc đèn.

“Đốt ngươi ba ngày ba đêm rồi mới để ngươi thần hình câu diệt!” Sở Phong khẽ lên tiếng.

Lúc này, những người kia cũng đã ra tay với hắn, vô cùng kịch liệt, trong nháy mắt đã phóng ra sát khí ngập trời, tất cả chiêu thức đều thiên biến vạn hóa, đều dùng đến đại sát khí.

Khiến cho người ta khiếp sợ hơn cả chính là, người đầu tiên nằm xuống lại chính là Thánh Nhân của La gia, Thánh đao trong tay lão bị đứt lìa, khi bị Ô Thiên Đạo quét qua, đầu của lão lập tức bay lên, hồn quang bị xoắn nát!

Bình Luận (0)
Comment