Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 1906 - Chương 1906: Cùng Tiến Vào Luyện Ngục

Thánh Khư Chương 1906: Cùng tiến vào luyện ngục

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Lúc trước, hỏa nhãn kim tinh của Sở Phong đã mất đi hiệu lực, không nhìn ra thứ gì, nhưng hiện tại đã khác, hắn là Á Thánh, nhìn thấy rất nhiều bóng ma đang quấn trên người hắn.

Phanh!

Ô Thiên Đạo chấn động, hất văng rất nhiều bóng ma, tiếng quỷ hét đinh tai nhức óc, rất bén nhọn.

"Tiền bối, là ta, trước đây từng cầu kiến, hôm nay ta chỉ đi ngang qua." Sở Phong trầm giọng nói.

Cuối cùng tiếng quỷ thét cũng ngừng lại.

"Tiền bối, người dương gian đã đến, nếu biết ngươi ở trong này, có thể sẽ bất lợi với ngươi." Sở Phong nhắc nhở, chính vị này đã giết không ít người dường gian.

Đồng thời, hắn cũng cau mày, không khỏi lo lắng cho ông nội của Yêu Yêu, có thể bị người khác nhắm đến không?"

Trong hang động xưa yên tĩnh, không ai đáp lại.

Sở Phong không cam lòng nói: "Tiền bối, thê tử của ta bị dính phải vật chất màu vàng…" Hắn nhẹ giọng nói, muốn cầu cứu ở đây, xem nữ tử đến từ dương gian này có cách nào không.

"Ta bất lực."

Sở Phong không thể ngờ được, đối phương thật sự sẽ trả lời hắn, nhưng đáp án thật tàn khốc, khiến cho hắn cảm nhận được sự thật vô cùng tàn nhẫn, ngay cả nữ tử dương gian bí hiểm này cũng không có cách hóa giải, nếu theo lời Bỉ Ngạn Hoa nói, một khi luyện hóa, hồn quang Tần Lạc Âm cũng sẽ bị tan chảy.

"Ta cũng phải đi đây!" Nữ nhân kia mở miệng, trong hang xưa ánh sáng bừng lên rực rỡ, cuối cùng ầm một tiếng, nữ nhân kia hoàn toàn biến mất, khiến cho nơi này lại rơi vào trong bóng tối.

Nàng ta cũng rời khỏi trái đất, đã hoàn thành việc lột xác rồi sao?

Sở Phong ngẩn người, trong lòng áp lực, dương gian rất đáng sợ, ngay cả nữ nhân này cũng phải kiêng kị, sợ bị phát hiện.

Nhất thời lòng hắn nặng trĩu, người dương gian đến, ai có thể cản?

Sở Phong chắp tay về phía hư không, sau đó vội đi không thèm quay đầu, lao thẳng về phía con đường nối với luyện ngục, xem ra chỉ có thể đến nơi này.

Tận cuối luyện ngục, phía sau Quang Minh Tử Thành, trước hang cổ luân hồi, có một pho tượng đất, dựa theo lời cáo già dị vực thì y có thể còn… sống!

Nếu điều này trở thành sự thật, thật khó có thể tưởng tượng được cao thủ này rốt cục là cấp bậc nào, có lẽ Thiên Tôn cũng phải kiêng kị, dù sao cũng chưa bao giờ nghe nói đến việc Thiên Tôn dám làm loạn đường luân hồi!

Một pho tượng đất ngồi ở cuối đường luân hồi, chấn động kim cổ!

Cho dù là đại năng dương gian, cũng không dám tìm tòi nghiên cứu.

Bọn họ muốn thăm dò những gì, cũng chỉ dám phái đệ tử đi một vòng trên đường luân hồi.

Đồng thời, còn phải ngoan ngoãn đi chinh chiến vào sâu trong mấy cấm địa đáng sợ nhất dương gian kia, trước cầm trong tay một tấm bùa mới, đây là "giấy thông hành" duy nhất trên đường luân hồi.

"Hả?!"

Sở Phong cảm thấy kinh hãi, khi đến gần luyện ngục, mọi thứ đều đã khác, hắn cảm nhận được lông tóc dựng đứng, da thịt sắp bị xé rách, da đầu cũng đang đau nhức.

Nơi này quả nhiên đã thay đổi, không còn giống xưa!

Vèo!

Sở Phong đi vào trong kẽ hở hư không, thật sự tiến vào luyện ngục lần nữa.

Nháy mắt, lông tóc hắn dựng hết cả lên, toàn thân căng thẳng!

Bên ngoài vực, tiểu thiên cẩu lao vào sâu trong hệ ngân hà, mũi chó rất linh tính, không phải sử dụng khứu giác để đuổi theo kẻ địch, mà dùng một loại thần thuật, còn lợi hại hơn cả bói toán.

Sở Phong đã giết phần lớn cường giả hàng phục dương gian, tiêu diệt Võ Thừa Thiên, Trình Vi, La Gia Thánh Nhân,… khiến cho tiểu thiên cẩu truy tìm, tự mình đuổi giết Sở Phong.

Tập trung vào Sở Phong, bởi vì hắn giết mấy người kia cũng chẳng phải là chuyện bí mật gì, thiên nhãn của các nền tảng lớn trong vũ trụ âm phủ đều quay lại hình ảnh Sở Phong ra tay, tiểu thiên cẩu đang chạy nhanh như chớp, mấy lần lao ra khỏi trùng động, dần dần tiến gần đến hệ mặt trời.

Cuối cùng, nó tiếp cận trái đất, đi đến không gian bên ngoài.

"Chà, cái mùi hôi này, thật kinh tởm, ta không thích âm phủ, cũng không thích nơi này, mỗi một hành tinh của sự sống thật ra đều là nghĩa địa của người dương gian!" Tiểu thiên cẩu lẩm bẩm, bộ lông đen nhánh toàn thân sáng lên, vẻ mặt ghét bỏ.

Nó cúi đầu nhìn hành tinh màu xanh như nước bên dưới, lộ ra vẻ khác lạ, nói: "Ta cũng cảm nhận được hơi thở kỳ lạ, có chút cổ quái."

Dựa theo cảm giác, nó cẩn thận đứng dậy, rồi sau đó vô thanh vô tức tiến vào trái đất, đáp xuống trên núi Côn Lôn.

Sau đó, nó đánh hơi trên đường, mũi sáng rực, thần thuật thiên phú cực kỳ kinh người, chiếc mũi kia phát ra những gợn sóng màu đen, đang âm thầm tìm thứ gì đó.

Cuối cùng nó dừng lại trên một mảnh đất, đi đến dưới chân một ngọn núi lớn, dùng móng vuốt đào đất, đào ra hố to sâu hơn mười trượng.

Nếu Sở Phong ở đây, nhất định sẽ vô cùng khiếp sợ, đây là nơi lúc trước hắn nhặt được hộp đá, tiểu thiên cẩu này quá nhạy bén, lại có thể tìm được đường đến nơi đây.

"Quái lạ, không có gì ở đây, nhưng vì sao ta có cảm ứng đặc biệt, chẳng lẽ lúc trước có thứ gì từng được chôn ở đây, nhưng đã bị lấy mất?" Tiểu thiên cẩu lẩm bẩm.

Sau đó, vẻ mặt nó chấn động, run giọng nói: "Sẽ không phải là đồ vật của dương gian ta đấy chứ?"

Tiếp đó, nó đứng ngồi không yên, vô cùng sốt ruột nói: "Nếu đây là thứ gì tốt? Một khi thứ trong truyền thuyết dương gian hồi sinh, chính là thời đại đại năng nhất đã đến, cũng rất khó cảm nhận được lần nữa, nó đã tự mình thu liễm, ẩn tung tích!"

"Ừm, để ta yên lặng suy nghĩ một chút." Nó bình tĩnh lại, cẩn thận suy nghĩ, sau đó ho ra vài ngụm máu lớn, tiến hành suy diễn.

Ánh mắt tiểu thiên cẩu lấp lánh nói: "Không đúng, những gì chúng ta muốn hẳn đang nằm ở nghĩa địa đáng sợ nhất của vũ trụ Âm Phủ, ở nơi chôn cất Thiên Tôn, có lẽ đồ vật dương gian đã bị một vị Thiên Tôn nào đó năm xưa đã mang đến đây."

Nó tin chắc rằng hành tinh này không chôn Thiên Tôn, bởi vì không hề cảm nhận được có loại hơi thở đáng sợ này.

Nếu Thiên Tôn thối rữa, loại mùi này sẽ khiến cho nó kinh sợ, thân thể Thiên Tôn mấy chục triệu năm không thối rữa, nhưng cũng không hẳn nếu thời gian đã trôi qua quá lâu.

"Rầm!"

Trên cổ nó có một chiếc vòng bạc, hiện tại đang rung chuyển, tám bóng dáng bay ra, vậy mà lại có vị Thánh nhân, ba gã Á Thánh, tổ hợp này quá mạnh!

"Hừ, các nô tài của ta, nghe lệnh của ta, lục soát hết chỗ này cho ta, tìm cho ra con chuột đất kia!" Trong lúc nói chuyện, tiểu thiên cẩu dùng chân vuốt một cái, ảo ảnh Sở Phong hiện lên, trông rất sống động.

Tám người này đều đến từ vũ trụ Hỗn Độn, toàn là nhân vật tài ba một phương, nhưng hiện tại lại bị hàng phục.

Bình Luận (0)
Comment