Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 1911 - Chương 1911: Vật Này Có Duyên Với Ta (1)

Thánh Khư Chương 1911: Vật này có duyên với ta (1)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

“Đây là thứ quỷ gì, rống! Thiên Cẩu Thôn Nguyệt!

Tiểu Thiên Cẩu rống lên giận dữ, sử dụng thần thuật bản mệnh, điên cuồng cắn xé vật chất quỷ dị màu xám kia.

Hai con dã thú đang cắn xé lẫn nhau, thế nhưng Tiểu Thiên Cẩu lại kinh dị phát hiện, nó đã cắn vào cổ đối thủ, đây chính là một đòn khóa hầu, vốn là kích chí mạng, thế nhưng kết quả lại khiến bản thân yếu dần trong nháy mắt, bởi vì nó đang chủ động nuốt lấy huyết dịch màu xám của đối thủ, quả thực là ngại bản thân sống lâu mà!

Mà đối thủ cắn xé nó cũng ra đòn sát chiêu, bơm vào cơ thể nó lượng lớn vật chất quỷ dị, ăn mòn máu thịt cũng linh hồn của nó.

“Không!” Tiểu Thiên Cẩu kêu thảm, nháy mắt đã sợ hãi đứng dậy, nó cảm thấy bản thân sắp hút đến khô cong rồi. Đừng nói là nó, lượng lớn vật chất sương xám như thế đồng thời vọt tới quấn quýt lấy nó, cho dù là thần thì cũng phải đổ xuống.

“Tai họa, diệt thế, vật chất không lành...” Tiểu Thiên Cẩu sợ hãi tru lên, sau đó sủa lớn đến tê tâm liệt phế, nó đến từ Thiên Cẩu Tộc, bản thân đã từng nghe đến loại vật chất khủng bố này, trừ phi các đại năng tự mình xuất thủ, nếu không thì ngay cả Thần Vương, nếu nhiễm phải cũng đều phải chết không nghi ngờ, nó thảm thiết kêu lớn.

“Sở Phong, nhanh thu hồi đi, bỏ qua cho ta!” Tiểu Thiên Cẩu thế mà lại thê lương kêu lớn như thế, cả người run rẩy kịch liệt. Lúc trước kiêu căng bao nhiêu thì lúc này đã thu lại hết thảy bá đạo ngông cuồng.

Cứ như thế, trong nháy mắt thân thể nó đã khô quắt, tinh hoa huyết dịch mất sạch, hồn quang cũng trở nên ảm đạm, đến nỗi gần như mục nát.

Trong chốc lát, Tiểu Thiên Cẩu giống hệt già đi vạn tuổi, cả người gầy như que củi, lông chó từng đen bóng đã không còn phát sáng nữa, lúc này đây cực kỳ tối tăm, nhãn thần cũng không có ánh sáng.

“Trốn!”

Ngũ Thánh thấy thế quả thực sợ đến vãi cả linh hồn, toàn bộ đều tháo chạy.

Nhưng mà bọn chúng đã chậm một bước, thú loại màu xám kia lập tức phân ra năm cỗ khí tức hóa thành năm đạo lưu quang đuổi tới, trong nháy mắt đã chui vào trong cơ thể đám người kia, khiến bọn chúng kêu thảm không thôi, trực tiếp ngã xuống đất lăn lộn giãy dụa.

Bá đạo như thế? Sở Phong cảm thấy phát sợ, hắn còn chưa thả hết toàn bộ vật chất màu xám trong hồ lô ra đâu, chỉ thả ra một phần nhỏ mà thôi, thế mà hiệu quả lại kinh người như thế.

Không hổ là vật chất khủng bố giày vò hàng trăm vị thần linh đến chết. Đây chính là thể tập hợp của bọn chúng, hiện tại thể hiện ra một mặt dữ tợn khiến Sở Phong không kìm được run rẩy.

“Sở Phong, nên tha thì phải tha, thả ta một ngựa (1)!” Tiểu Thiên Cẩu tru lên.

(1)Thả ta một ngựa(放我一马): Câu này có nghĩa là tha ta một con đường sống.

“Vậy mày đọc thuộc lòng Hô Hấp Pháp mạnh nhất của mình đi.” Sắc mặt Sở Phong không thay đổi mà đáp lại.

“Được!” Tiểu Thiên Cẩu rất phối hợp, trực tiếp đọc ra, kết quả là sắc mặt Sở Phong hơi đen lại. Kia là Hô Hấp Pháp của Thiên Cẩu Tộc nha, không ngờ lại kết hợp với tiếng chó sủa, này thì hắn biết tu luyện thế nào? Xem ra chỉ có thể đưa cho Ngao Vương.

“Có Thiên Tôn Hô Hấp Pháp hay không?” Sở Phong âm trầm nhìn nó hỏi.

“Không có, Thiên Cẩu Hô Hấp Pháp là thích hợp nhất với ta rồi...” Nói đến đây, nó đột nhiên trừng lớn mắt, vòng cổ màu bạc vụt một tiếng đã phát sáng bay lên, hóa thành một đạo ngân mang đập về phía Sở Phong.

Ầm!

Sở Phong nhanh chóng rút ra Ô Thiên Đạo, trực tiếp mở ra, ngoài ý muốn là vòng cổ kia không hề hư hao chút nào, ngân mang vẫn tỏa ra, chỉ bị bắn ngược lên trời mà thôi.

“Làm sao có thể, đây chính là bảo vật luyện ra từ lò bát quái của Thiên Tôn a, thế mà không thể đánh vỡ thứ kia! Mà sao ô của ngươi lại có chút quen quen...”

Tiểu Thiên Cẩu khiếp sợ, đồng thời cũng ngày càng suy yếu, đã chỉ còn da bọc xương, một thân tinh khí thần đều bị hao sạch sẽ, hơn nữa còn tản ra mùi vị mục rữa.

Lúc này đây, ngũ Thánh bên kia cũng lăn lộn đến quằn quại, không ngừng kêu thảm, cảnh tượng cực kỳ thê lương, hồn quang của bọn chúng đang tan rã, nhục thân rách nứt, ai nấy đều sinh ra các loại cảm ứng, nhìn thấy các loại chém giết đánh tới lúc còn sống, đang cắn nuốt máu thịt cùng linh hồn bản thân.

Cuối cùng, năm người đều chết rất thảm, còn chết sớm hơn Tiểu Thiên Cẩu, chỉ để lại một đống tàn thi nhỏ.

Tiếp theo, Tiểu Thiên Cẩu cũng tru lên không ngừng. Da lông từng mảng từng mảng tróc ra rơi xuống, xương khớp cũng gãy lìa, già nua bất kham, mùi hôi thối cực kỳ khó ngửi.

Hồn quang của nó đang tan vỡ, cuối cùng chết thảm ở nơi này.

Cho dù ở ngay cạnh tử thành, vật chất hồn quang của bọn chúng cũng tan rã hết sạch, đã định sẵn không thể chuyển kiếp đầu thai, chết đến không thể chết hơn, chỉ sót lại thi thể thối nát mà thôi.

“Quá con mợ nó thảm rồi!” Sở Phong xác nhận, trong khoảng khắc ngắn ngủi, mấy người kia đều trải qua thống khổ lớn nhất trong cuộc đời, ánh mắt trước khi chết của bọn chúng cực kỳ tuyệt vọng, hận không thể khiến Sở Phong trực tiếp giết chết luôn, như vậy mới chính là siêu thoát của bọn chúng.

“Thu!”

Sở Phong sử dụng hồ lô tiên thiên, thử thu lại sương xám trên mấy bộ hài cốt, phần lớn đều trở lại, thế nhưng vẫn còn một ít giữ lại trong đống thi thể thối nát kia.

Tim Sở Phong đập mạnh, lần nữa hồi tưởng lại nụ cười dữ tợn của dã thú do vật chất màu xám hóa thành, còn có động tác cắt cổ đầy ẩn ý, này chính là sớm muộn gì cũng đến tìm hắn phỏng?

Thứ này giống như có linh tính, không phải là vật chết?

Sở Phong thu hồi vòng cổ màu bạc, đứng ở chỗ này thật lâu, cuối cùng quyết định ném mấy bộ thi thể thối rữa kia vào trong tử thành, sau đó quan sát tỉ mỉ.

Đến cuối cùng, hắn nghe thấy âm thanh gào thét giống như của lệ quỷ, kia chính là vật chất màu xám còn sót lại đang bị cối xay nghiền ép, hơn nữa còn phát ra kim quang!

Cảnh này khiến da đầu Sở Phong run lên, một chút vật chất màu xám thôi đã có thể gây ra động tĩnh lớn như thế?

Quả nhiên, mấy bộ thi thể kia không có lưu lại hồn quang, chỉ có vật chất màu xám là bị nghiền ép chôn vùi.

Sở Phong hít lạnh một hơi!

Hắn quanh quẩn một chỗ ở nơi này thật lâu, đặt Tần Lạc Âm tiến vào vòng tay không gian, sau đó đem vòng tay không gian bỏ vào hộp đá, muốn thử tiến vào con đường luân hồi lần cuối cùng.

Đáng tiếc, hắn vẫn thất bại. Tử thành Quang Minh có một luồng lực lượng vô danh cuộn đến, muốn dẫn thi thể của Tần Lạc Âm đi, không biết là hộp đá chỉ bảo hộ Sở Phong, hay là chỉ bảo hộ vật sống mà không có bảo vệ Tần Lạc Âm.

Bình Luận (0)
Comment