Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 1910 - Chương 1910: Thử Nghiệm Đòn Sát Thủ (2)

Thánh Khư Chương 1910: Thử nghiệm đòn sát thủ (2)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

“Ha hả, hiện tại ngươi tự cho mình là thanh cao, ta chờ xem ngươi lát nữa cúi đầu xin tha như thế nào!” Gã Á Thánh kia nói xong liền quay sang cầu sự trợ giúp của hai tên Thánh Nhân bên cạnh, bọn chúng đều mang theo đại sát khí đến, muốn ép về phía trước, cùng nhau truy bắt Sở Phong.

Mặc dù biết Sở Phong đã giết chết một số Thánh Nhân, nhưng bọn chúng vẫn không hề biết sợ, nghĩ thầm có Tiểu Thiên Cẩu chống lưng ở đằng sau, cho dù mấy người bọn chúng có không địch lại được thì lúc này cũng phải làm ra tư thái chuẩn bị tấn công.

Vèo vèo vèo!

Một tên Á Thánh cùng hai tên Thánh Nhân lao đến, kết quả vừa xông ra nửa đường thì đã bùm bùm nổ tung thành một đống máu xương lẫn lộn, bị huyết khí và sát khí đáng sợ của một con Bất Tử Điểu gần đó công kích đến nổ tung.

Bọn chúng không phải không cảm thấy mảnh thây cốt ở đây có bao nhiêu đáng sợ, thế nhưng nhìn thấy Sở Phong đường hoàng đứng ở mà không bị làm sao, cũng lầm tưởng bản thân mình cũng không xảy ra chuyện gì.

Hiện thực vẫn luôn tàn khốc như vậy, Sở Phong có thể đứng ở chỗ đó, thế nhưng bọn chúng thì không thể!

“Ồ, trên người ngươi có chí bảo!” Hai mắt Tiểu Thiên Cẩu sáng lên, tuy rằng không cảm nhận được kia là thứ gì, thế nhưng thông qua loại đối lập ‘ nô bộc của nó đều chết, mà Sở Phong vẫn bình an vô sự’ liền có thể đưa ra kết luận.

Nó căn bản không hề để ý đến cái chết của ba gã nô bộc, chuyện này khiến năm người còn lại thất vọng đau khổ không thôi, chẳng qua thì con đường này do chính bọn chúng tự mình chọn, bởi vậy phải tự mình gánh chịu.

“Chuột âm gian, ngươi vẫn nên qua đây đi, nếu thần phục ta, ta sẽ đưa ngươi đến dương gian, cho ngươi cẩm tú đại đạo, tặng ngươi một căn cơ duyên vô thượng, khiến ngươi có thể thoát ly hoàn toàn khỏi hoàn cảnh âm lãnh thối nát này, ngươi thấy thế nào?”

Tiểu Thiên Cẩu lên tiếng, lắc lắc móng vuốt với Sở Phong.

Sắc mặt Sở Phong vô cùng lạnh lẽo, giễu cợt đáp: “Mày thật đúng là con chó a, dùng mắt chó coi thường người khác, căn bản không có tư cách gì kiêu ngạo trước mặt ta. Cho dù chủ nhân của mày đến đây thì đã làm sao, mày cũng chỉ là con chó không hơn không kém mà thôi!”

Sở Phong thực sự không quen nhìn con chó chết bầm kia, quá con mợ nó không biết nói tiếng người, bởi vậy mới không nhịn được mà quát lớn.

“Ngươi tên Sở Phong đúng chứ, ngươi tìm chết hả? Đúng là tìm chết rồi!” Tiểu Thiên Cẩu băng lãnh lên tiếng, mặt chó như bị kéo dài xuống, giận đến nỗi da lông đều phát run, nhìn chằm chằm về phía Sở Phong.

Sở Phong đáp: “Để chủ nhân sau lưng mày qua đây tìm tao, loại chó như mày vẫn nên bỏ đi, còn dám mở mõm nói láo liền đánh đầu người của mày thành đầu chó!”

Mới đầu Sở Phong hãy còn phẫn nộ đâu, nhưng sau khi nói xong lời kia, ngay cả hắn cũng không nhịn được buồn cười, cũng không cần đánh thành đầu chó a, hàng kia đã là chó chính hiệu trăm phần trăm rồi!

Sắc mặt Tiểu Thiên Cẩu càng thêm hung ác nham hiểm, ẩn ẩn giận dữ nói: “Ta không giết ngươi không được! Còn phải khiến ngươi muốn sống không được muốn chết chẳng xong, diệt cửu tộc nhà ngươi! Nữ nhân ngươi đang ôm chính là thê tử của ngươi đúng chứ? Ha hả, chết rất tốt, thực là khoái chí a. Ta nói cho ngươi nghe, hễ người nào có quan hệ với ngươi ta đều muốn giết, cô ta chính là người đầu tiên, nhưng vẫn còn rất nhiều người phải chết!”

Lúc này Sở Phong hoàn toàn chẳng còn do dự cái gì nữa, muốn thí nghiệm một chút sức mạnh của vật chất màu xám mà hắn thu được trước kia tại mảnh đất này. Vì thế, Sở Phong lấy ra một hồ lô Thanh Bì, sau đó trực tiếp rút ra nắp chốt, nói: “Chó con dương gian chết bầm, ngày hôm nay diệt mày trước, hôm khác sẽ tiễn nốt mấy người chủ nuôi của mày, một tên cũng không chừa, toàn bộ đều trảm sạch sẽ!”

Nơi này là luyện ngục, hắn có thể thoải mái phóng thích vật chất quỷ dị mà chẳng cần lo lắng vướng mắc, cũng không sợ ô nhiễm thứ gì, bởi vậy mà rất vui vẻ đưa ra đòn sát thủ như này, đã đến lúc thử nghiệm thực tế một chút rồi!

“Hửm?” Tiểu Thiên Cẩu vừa nhìn thấy tiểu hồ lô Thanh Bì chỉ lớn cỡ ngón tay cái trong tay Sở Phong thì hai mắt cẩu lập tức ánh lên lam quang, cực kỳ tham lam mà nhìn về phía hắn, nói: “Đồ tốt, bảo bối a! Thế mà lại là bảo vật kết ra từ hồ lô tiên thiên, vật này có duyên với ta!”

Nó ngồi trên chiến xa màu bạc mà cười lên ha hả, mõm chó há cực lớn, con mắt híp lại, cảm thấy trong lòng thoải mái cực kỳ.

Sở Phong cũng đang cười, nhưng nụ cười lại mang theo lãnh ý, sắp chết đến nơi rồi mà con cẩu này còn nổi lên lòng tham như thế, một bộ dáng chó tham ăn, thực sự khiến người ta sinh lòng chán ghét.

“Một con chuột của âm gian, ngươi vậy mà có thể lấy được hồ lô tiên thiên sinh trưởng trong hỗn độn, thật đúng là khiến người ta ngoài ý muốn nha. Chỉ có điều, vật này khẳng định không phải hạng tầng chót như ngươi có thể tự tay hái lấy đi? Nếu dâng lên hậu lễ kia, ta có thể cho ngươi vị trí đầu lĩnh trong đám tôi tớ của ta đấy.”

Tiểu Thiên Cẩu bệ vệ cực kỳ, ra vẻ yêu cầu kia của nó rất chi là đương nhiên.

Nhưng mà, trong lúc bất chợt, sắc mặt nó đã lập tức thay đổi. Bởi lẽ sau khi Sở Phong rút nắp hồ lô cũng đương đương với “đại khủng bố” xuất thế. Cho dù bảo vật tiên thiên có khả năng che đậy thiên cơ, thế nhưng hiện tại cũng không giấu nổi nữa.

“Gâu!”

Tiểu Thiên Cẩu rất nhạy cảm, trực tiếp đá văng chiến xa đi mà bay vút lên trời, sau đó cúp đuôi bỏ chạy!

Ầm!

Đáng tiếc, Sở Phong lại dùng sức vỗ lên thân hồ lô một cái, lập tức chấn ra vô số sương mù màu xám. Cái này còn không phải là sợi nhỏ thả ra ở dị vực lúc trước hay sao.

Sau khi vật chất quỷ dị xuất hiện liền cấp tốc ngưng tụ thành một đầu thú loại, dáng vẻ rất giống một sinh linh, trên mặt còn có biểu tình, nó đang quay đầu nở một nụ cười dữ tợn với Sở Phong, còn đối với hắn khoa tay làm ra một động tác cắt cổ.

Sở Phong trông thấy cảnh này không khỏi hít ngược một ngụm khí lạnh, thứ này con mợ nó là cái gì? Thực đúng là sinh ra linh trí không thành a, sao lại cảm thấy vật kia tà ác như thế, khiến người ta cảm thấy bức bối cùng bất an đến tột cùng.

Vù!

Ngay cả hư không đều đang run rẩy, vật chất màu xám hóa thành thú loại kia bỗng gào lên một tiếng, sau đó dùng tốc độ ánh sáng nhảy bổ vào trên người Tiểu Thiên Cẩu.

“Khộng, gâu, ngao rống!”

Tiểu Thiên Cẩu kêu to rống giận, ra sức phản kích, toàn thân đều là phù quang.

Bình Luận (0)
Comment