Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 1939 - Chương 1939: Giết Thống Khoái (2)

Thánh Khư Chương 1939: Giết thống khoái (2)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Bọn chúng biết bản thân đã bị lừa rồi, ba đại cao thủ âm gian nói tự bạo chính là giả mà thôi, mục đích là để bức lui bọn chúng, mục tiêu chân chính chính là mấy người trên thuyền.

“Bảo hộ Hoàng Thần Sư, vây bắt ba tên âm gian kia lại, giết không cần hỏi!”

Một tên bán thần dùng tinh thần truyền âm, hình thành sóng gió đáng sợ, chấn động cả khu vực này, gã thực sự nổi giận.

Nếu như Hoàng Thần Sư chết thảm, mấy người bọn chúng cũng chẳng sống nổi. Bằng này người mà không bảo vệ nổi một lão chồn già, đây là thất trách nghiêm trọng cỡ nào!

Ngoài ra, trên thuyền lớn có có hai mươi mấy cao thủ cấp Ánh Chiếu, tuy rằng không phải là sự tồn tại đỉnh phong, không được gọi là bán thần, thế nhưng ai nấy đều rất mạnh, cùng nhau xông tới.

Thực tế mà nói, Lão Thiên Cẩu và Hắc Ô Nha đứng ở phía sau mấy người kia đều có chút chần chừ, cuối cùng cũng chỉ ngăn lại trước mặt Hoàng Thần Sư, không tự mình xuất chiêu. Suy cho cùng thì trong lòng bọn chúng vẫn còn bóng ma, sợ bị ba người đang nổi điên kia giết chết lần nữa.

“Ha ha, ông nội Lôi của các ngươi còn chưa có đại khai sát giới đâu, mặc dù giết chết bán thần nhưng lại để tên kia sống lại, vậy đành bắt các người đến góp đủ số, trước khi chết ít ra phải gom đủ vốn!”

Lôi Công giận quá hóa cười, bổ xuống một đôi đại chùy lớn trong tay, uy lực khủng bố cực kỳ .

Ầm!

Một kích mà thôi, đại chùy cản lại một cao thủ Ánh Chiếu đối diện, khiến cả người cả binh khí đều bị hóa thành một đám sương máu, nổ tung ngay tại thân tàu, cực kỳ bá đạo.

“Giết!”

Hai người bên cạnh gào lên, trường mâu cũng chiến kiếm cùng nhau đâm về phía trước, quang mang chói mắt, chói đến mức khiến người ta không mở mắt ra nổi, sát khí vô biên.

“Chết đi cho ta!”

Lôi Công cũng gầm lên, một đôi đại chùy trong tay nện xuống, đem lưỡi mâu đánh vỡ nát, đem chiến kiếm đập gãy thành mười mấy đoạn, cả người vọt đến đập cho hai gã kia chia năm xẻ bảy, không dừng ở đó, còn vung thêm một chùy đập nát hồn quang của mấy gã kia.

Cảnh này thực sự dũng mãnh vô cùng. Năm đó, khi ông còn tung hoành vũ trụ âm gian, chính là thời đại không có người nào làm đối thủ. Sống đến hiện tại, đạo hành đã sâu không thể lường, tái hiện ra thần uy năm đó.

Phốc!

Mũi tên bay tới từ bên cạnh, có một tên phóng ra mũi tên sắt xuyên thủng cơ thể của ông, đồng thời cũng có một gã ném mâu đâm thủng cơ thể của lão gia tử, máu chảy đầm đìa, một kích xuyên qua lồng ngực.

Trước đó Lôi Công cũng không phải chưa bị thương qua, thậm chí thân thể còn bị xé rách thành hai mảnh, chỉ mới vừa trùng tu lại.

Thế nhưng lúc này tình hình lại khác biệt, dù sao thì bản thân ông đã khô cạn khí huyết, bây giờ lại thương càng thêm nặng, thân thể rung động kịch liệt, không có huyết dịch rực rỡ chảy ra.

“Giết!”

Lôi Công rống giận, trong cơ thể nhỏ gầy phát ra tiếng gầm giết chấn động hư không đến nổ tung, đột ngột ném mạnh đại chùy bay ra ngoài.

Phốc!

Gã bắn tên bị nện thành thịt vụn, người ném trường mâu cũng đầu thân chia lìa.

Trên đại chùy của lão nhân ẩn chứa pháp tắc, trực tiếp khóa chặt mục tiêu khiến hai người kia bị hủy nhục thân.

Ầm ầm!

Lôi Công gầm thét, tay không tấc sắt, hai tay rất nhanh đã biến thành chùy, trực tiếp một đường oanh sát về phía trước, vọt lên trên, tiêu diệt hồn quang của hai gã kia!

Trên người ông có rất nhiều vết thương, còn cắm vài thanh đao kiếm, thế nhưng vẫn dũng mãnh cực kỳ, một đường sát phạt không chớp mắt!

Phía trước, Hoàng Thần Sư cảm thấy tim gan phèo phổi đều lãnh lẽo, ngay cả Lão Thiên Cẩu và Hắc Ô Nha cũng cảm thấy lạnh buốt từ đầu đến chân.

Mà lúc này, Thiên Đao Ngô Hưng Khôn cũng đang phát cuồng, tự thân hóa thành một trường đao sáng như tuyết mà chém tới, phốc phốc vài tiếng đã liên tiếp thu hoạch vài sinh mệnh, đều là cao thủ cấp Ánh Chiếu, nhưng đến cuối cùng cũng không thể duy trì hiển hóa nguyên hình nữa, vô lực giữ hình thái đao thể.

“Đủ vốn rồi, không lỗ a, giết thống khoái thật, ha ha!” Bỉ Ngạn Hoa cười lớn, cả người toàn là máu, tay không giết chết mười mấy cao thủ ở nơi này, khắp người đều là máu của cường giả cấp Ánh Chiếu.

Lôi Công cũng cười ha hả: “Cái gì mà cao thủ dương gian, cái gì mà cao hơn các người một cảnh giới mới có thể đấu lại, đều con mợ nó là rắm chó! Ngày hôm nay ông nội đây giết các người đến đầu rơi máu chảy, khiến các người sợ đến thải cả ra quần, thống khoái a!”

Lúc này, toàn thân Lôi Công phát sáng, hai tay hóa thành nắm đấm, mỗi lần nện xuống đều đánh thủng hư không, pháp tắc dày đặc và lôi đình đan xen, liên tiếp giết chết mấy cường giả, tất nhiên trên người ông cũng càng cắm thêm nhiều binh khí, rất đáng sợ, máu chảy không ngừng.

Rất khó tưởng tượng, trong thân thể nhỏ gầy kia sao lại chứa năng lượng bá đạo cường tuyệt đến thế!

“Ba tên âm linh các người đều phải chết thảm, ta muốn tra tấn các ngươi một trăm năm rồi mới nghiền nát các ngươi!”

Mấy tên bán thần phía sau đã giết đến, có người gầm thét rống lớn.

Bọn chúng đều tức đến không chịu được, trên trán nổi đầy gân xanh, chỉ bởi bọn chúng sơ sẩy một chút đã khiến phe mình tổn thất nặng nề, cao thủ Ánh Chiếu bị đối phương giết nhiều như vậy.

Đây là điều không thể tha thứ, bọn chúng điên cuồng liều mạng xông đến!

Ngay trong lúc này, tất cả cao thủ đều chen chân lên trên thuyền lớn, tụ tập cùng một chỗ!

Cho dù con thuyền này có kiên cố đến đâu, khắc lượng lớn phù hiệu dương gian đến đâu thì lúc này cũng đã xuất hiện vết nứt, muốn vỡ tan.

Không có pháp chỉ Thiên Tôn che chở, nó sắp bị hủy!

“Có thể rồi, ba vị rút lui đi!”

Lúc này, đáy lòng Lôi Công, Bỉ Ngạn Hoa và Thiên Đao Ngô Hưng Khôn đồng thời vang lên một âm thanh nói cho bọn họ, thời cơ đã đến, có thể rút lui.

Sư phó Ngụy Tây Lâm của quân đoàn trưởng Tây Lâm Quân đến từ Địa Cầu thượng cổ, lấy tội nhân tự xưng là mỹ nam tử lão niên sắc mặc trắng bệch – Triển Không, lúc này khóe miệng cũng chảy máu, dùng hết khả năng để thôi động năng lượng rót vào trong hồ lô Thanh Bì!

Trước lúc đó, y đã âm thầm bàn bạc với ba người kia, thương lượng tốt nên làm như thế, dẫn tất cả kẻ địch đều tập hợp một chỗ.

Hiện tại, ba người đã thành công!

“Đời này của ta quá thất bại, tràn đầy tiếc nuối, phí hết tâm huyết giáo dục nên một đệ tử, kết quả nó lại trở thành tội nhân thiên cổ, trở thành tên đao phủ máu lạnh, khiến ta không còn mặt mũi nào gặp lại mọi người, gặp lại những người bạn cũ dưới đất. Hôm nay ta đến chuộc tội, ta dùng máu của mình, mạng của mình, bổ sung một chút tiếc nuối cuối cùng!

Bình Luận (0)
Comment