Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 1940 - Chương 1940: Đó Là Ông Nội Của Ta (1)

Thánh Khư Chương 1940: Đó là ông nội của ta (1)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Hai mắt y chiếu rọi tất cả năm tháng đã qua, khi đó y còn trẻ tuổi anh tuấn, tinh thần bồng bột, đi theo một đám bạn xông xáo tinh hải, thoải mái uống rượu, theo đuổi nữ tử mình thích.

Thế nhưng nhìn lại ngày hôm nay, y còn dư lại cái gì? Những lão hữu của y, những cố nhân của y, rất nhiều rất nhiều người đều chết dưới đao của đệ tử y!

Khi nhìn thấy Lôi Công, Thiên Đao và Bỉ Ngạn Hoa khó khăn lắm mới bay lên cao, Triển Không lập tức ra tay, đột nhiên đập ra hồ lô Thanh Bì!

Hồ lô tiên thiên này còn chưa trưởng thành đã đầy vết nứt, sớm muộn cũng sẽ nứt vỡ, sau khi bị y rót vào lượng lớn năng lượng, tiếp theo liền bị y ném lên thuyền lớn, ầm một tiếng liền vỡ tan, phát ra một vụ nổ lớn!

Một màn này rung động vũ trụ, ánh sáng chói lóa trực tiếp xông thẳng lên, xé tan bóng đêm!

“Sẽ có kẻ địch sống sót sao? Ta đợi ngươi!” Sư phó của Ngụy Tây Lâm, lúc này đã là một mỹ nam tử lão niên, toàn thân đốt cháy, chiến huyết sôi trào, y đang đợi ở bên ngoài, bản thân đã sớm không muốn cô độc sống tiếp, tử chiến mới là thứ mà trong lòng y luôn khao khát, cũng là tia hy vọng được trở về cuối cùng.

Mới đầu chỉ là một vầng sáng chói lóa xé tan màn đêm của vũ trụ, sau đó liền phát sinh ra nổ lớn, cảnh tượng hệt như vũ trụ đã đi đến điểm cuối, ngày tận thế giáng lâm.

Năng lượng cuồn cuộn, ánh sáng nóng rực khiến cả vũ trụ âm gian đều phải chấn kinh!

Có thể nhìn thấy biên giới nối liền với vũ trụ hỗn độn đang sụp đổ, khung cảnh giống như khai thiên lại từ đầu, tích địa một lần nữa, mở ra một kỷ nguyên thế giới mới!

Mọi người đều cảm thấy toàn thân rét lạnh, đây là chuyện gì? Dù không cần phát trực tiếp, một số cường giả đều có thể cảm ứng được dị tượng khiếp người ở biên giới vũ trụ.

Đại vũ trụ bị đánh thủng, bị chấn nát!

Đồ vật tiên thiên nổ tung có uy lực khủng khiếp cỡ nào? Nhất là hồ lô Thanh Bì kia, vốn dĩ sinh ra trong biển lôi đình của hỗn độn, được quy tắc chí cường tẩm bổ, cho dù chưa có trưởng thành thì uy năng cũng quá đủ để khiến thế gian kinh hãi.

Lúc Sở Phong có được vật này thì trên người nó đã có vết nứt, bị cối xay đá ở biên giới dị vực nghiền ép tạo thành vết nứt, nếu không thì ngoại lực ban nãy khó mà khiến nó bị thương tổn.

Cũng chính bởi vậy nên lúc nào nó cũng trong tình trạng có thể nổ tung. Mà tình huống dẫn đến phát nổ ngày hôm nay cũng là bởi nguyên nhân ấy, nếu không chỉ dựa vào cao thủ cấp Ánh Chiếu thì không thể phá hủy một hồ lô tiên thiên chưa trưởng thành.

“A...”

Dưới ánh sáng hừng hực như thiêu như đốt, ngay cả bán thần cũng phải kêu thảm, gào thét giãy dụa.

Sắc mặt Triển Không tái nhợt, khóe miệng chảy máu, y đang đốt cháy bản thân để ngưng tụ năng lượng một lần nữa, nhìn chằm chằm biển ánh sáng đáng sợ kia, bất cứ lúc nào cũng sẵn sàng chuẩn bị chém giết qua đó.

Giờ phút này, điều đáng sợ không phải là hồ lô Thanh Bì nổ tung mà là vật chất quỷ dị màu xám trong đó đang bành trướng ra ngoài, thứ kia không còn gì ngăn trở, lập tức cuộn lên như đám mây hình nấm, bao trùm tất cả nơi đó!

Trong lúc nhất thời, vùng đất liền nhiễm đỏ, kia chính là máu của bán thần, là máu của cường giả Ánh Chiếu bỏ mạng.

Đồng thời còn có ánh sáng rực rỡ phát ra, chính là ánh sáng của hồn quang bị giải thế, bị đốt cháy, tiếng kêu rên thảm thiết không ngừng vang lên.

Số người trên thuyền lớn không hề ít. Lúc ban đầu, trên đó có hai mươi mấy cường giả cấp Ánh Chiếu, sau đó bị giết mất một số, còn sót lại tầm mười tên, lại thêm vào mấy người sau đó mới xông lên, tất cả đều là cường giả, lúc này đều chung cảnh quỷ khóc thần gào.

Khắp nơi của vũ trụ âm gian đều chăm chú theo dõi, tất cả mọi người đều ngơ ngẩn, ngay lúc thời khắc cuối cùng lại có thể nghịch chuyển càn khôn?

“Ha ha...”

Lôi Công đang cười, trên cơ thể nơi nào cũng có vết thương, thế nhưng ông vẫn cười vô cùng sảng khoái.

Trong vụ nổ lớn đáng sợ vừa nãy, tuy rằng ông có thể chạy thoát, thế nhưng cũng bị xung chấn mãnh liệt kia suýt nữa đánh tan nhục thân, hai đại chùy đều đã không còn.

Thiên Đao Ngô Luân Hồi cũng rất thảm, trường đao trắng sáng như tuyết đã bị gãy, bản thân hắn ta cũng chật vật không kém, tóc tai bù xù, máu tươi tí tách nhỏ xuống, toàn thân giăng đầy vết thương, có nơi còn sâu đến tận xương.

Về phần Bỉ Ngạn Hoa, y đã bị đánh trở về nguyên hình, lúc này đang uể oải suy sụp, thế nhưng cũng cười lớn không thôi, phun ra được ngụm ác khí trong lòng khiến y cảm thấy cực kỳ khoái chí.

Khu vực trung tâm nhất, bảy tiến hóa giả Ánh Chiếu đã tan biến, triệt để chết thảm, mà một tên bán thần sau khi chết đã phục sinh, nhưng cho dù trong người tên đó có bùa chết thay đi nữa thì cũng chỉ vô dụng, bởi lẽ sau khi bị diệt mấy lần liên tiếp thì gã cũng đã thần hình câu diệt.

Bùa chết thay là vật chết, chỉ có thể khiến gã phục sinh tại nguyên vị trí đã chết đi, mà nơi gã chết lại là chỗ trung tâm nguy hiểm nhất, bởi thế nên không kịp chạy trốn, bị năng lượng tiên thiên tàn sát, bị vật chất quỷ dị cắn nuốt khiến gã gào thét thảm thiết không ngừng!

Một tên bán thần cứ như thế liền đi đời nhà ma!

“A...”

Cho dù là ở khu vực biên giới của con thuyền, có cường giả Ánh Chiếu không ở trung tâm đại họa thì thân thể cũng bị nổ tung, thân thể tàn phế mang theo hồn quang chạy trốn, nhưng cuối cùng cũng không thoát khỏi kết cục chết thảm.

“Không, cứu ta...”

Vài người sợ hãi kêu lớn, giờ khắc này bọn chúng chỉ muốn bản thân có thể chết ngay lập tức, một chút cũng không muốn tiếp tục thừa nhận đau đớn đến tê tâm liệt phế như vậy nữa, hồn quang của bọn chúng đang bị xâm chiếm, bị vật chất quỷ dị kia ăn mòn từng chút một, cuối cùng rơi vào cảnh vĩnh viễn không được siêu sinh!

Con thuyền đến từ dương gian đang tan rã, bị nổ tung, đến cuối cùng thì tất cả đều bị chia năm xẻ bảy, chỉ khác ở chỗ là có người vẫn đang phục hồi lại, có người thì đã trực tiếp chết thảm.

“Thực sự có kẻ trốn được ra a.” Triển Không lẩm bẩm, y nhìn thấy một tên bán thần dáng vẻ cực kỳ thê thảm trốn được ra ngoài, sau mấy lần liên tiếp bị tiêu diệt thì cuối cùng cũng kéo lê được nửa thân tàn xông ra.

Không hề nghi ngờ, kẻ này cách trung tâm khá gần, ngay cả bùa chết thay cũng không đều vô dụng, bị tiêu hao sạch sẽ, nhanh chóng phi ra khỏi.

Chỉ có điều trạng thái của gã ta cũng không tốt chút nào, bị vật chất màu xám dây dưa kéo lại, sắc mặt xám tro, nhục thân khô kiệt, gã ta đang rống giận, đang giãy dụa kịch liệt.

Bình Luận (0)
Comment