Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 1971 - Chương 1971: Còn Sống (2)

Thánh Khư Chương 1971: Còn sống (2)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Khi Yêu Tổ Chi Đỉnh phát sáng thì Ánh Hiểu Hiểu cuối cùng cũng đã tìm ra mảnh khu vực này, cũng là người đầu tiên phát hiện ra bọn hắn, cô nhóc khóc nấc chạy đến, lo lắng vô cùng.

Không phải người nhà mà lại hơn hẳn người nhà, trăm năm ở dị vực, cả đám người đã cùng chung hoạn nạn sinh tử.

Cô nhóc vô cùng sợ hãi, rất sợ Sở Phong sẽ chết ở nơi này, bỗng nhiên nhìn thấy hồn quang quen thuộc như thế khiến cô nhóc không kìm được vừa khóc vừa cười.

Sở Phong dừng lại, nhìn cô nhóc đang chạy đến.

“Anh rể, đây là bộ phận của lá cây thần dược đã nấu luyện thành đại đan, là ta trộm được từ trong dược phòng số một của Thiên Vũ, huynh mau mau nuốt xuống đi.”

Cô nhóc vừa nhào đến đã lập tức hiến vật quý, gương mặt non nớt còn vương đầy nước mắt, hai tay cẩn thận bưng một chiếc bình ngọc mà đưa về phía trước, ngoài ra còn có những thứ thuốc khác.

Trong lòng Sở Phong liền cảm thấy ấm áp như có một dòng nước nóng đang chảy xuôi khắp cơ thể, hắn đưa tay sờ đầu Ánh Hiểu Hiểu, thế nhưng trạng thái lúc này của hắn lại là hồn quang, vì vậy sau khi chạm vào thì cảm thụ lại có chút khác biệt.

Hơn nữa, hiện tại hắn cũng không có cách nào ăn được hết những thứ thuốc kia.

“Chỗ này có thuốc đặc trị hồn quang, huynh nhanh chóng chữa thương đi!” Khuôn mặt Ánh Hiểu Hiểu rầu rĩ không thôi, tận mắt trông thấy hồn quang của Sở Phong lúc này vô cùng yếu ớt khiến cô nhóc cực kỳ bất an.

“Ta không sao.” Sở Phong lên tiếng, cũng nói cho cô nhóc nơi này không ổn định, mau chóng trở lại Á Tiên Tộc đi thôi.

“Muội muốn bảo vệ huynh!” Cô nhóc kêu gọi lão bộc kia để lão tiến lại hộ pháp cho Sở Phong, hy vọng Sở Phong sớm hồi phục như nguyên dạng.

“Tỷ tỷ của muội cũng theo đến, ca ca cũng tới rồi, mọi người đều đang tìm kiếm huynh, tuy rằng trong tộc có Thánh Nhân lúc trước đã....” Nói đến chỗ này, Ánh Hiểu Hiểu không còn cách nào nói tiếp nữa, cô nhóc không muốn nhắc đến những chuyện không vui trước kia, ba vị Thánh Nhân viễn cổ kia đã đưa ra quyết định vội vàng, cô nhóc vô lực phản bác.

“Ừm, Thánh Nhân của tộc bọn muội đã đến, muội nên quay về trước đi, tạm biệt.”

Sở Phong đi rồi, Yêu Tổ Chi Đỉnh xuyên thủng hư không, mang theo hắn trực tiếp rời khỏi nơi này, đích đến chính là Địa Cầu.

Yêu Tổ Chi Đỉnh có thể khôi phục đến bước này khiến Sở Phong thở phào một hơi, nếu không thì hắn có khả năng phải đối diện với nguy cơ, bởi lẽ trạng thái lúc này thực sự không tốt.

Hắn muốn cứu sống phụ mẫu, cứu sống bọn Hoàng Ngưu, sau đó sẽ đến dương gian liều mạng tu hành, sau cùng chém chết Thái Võ!

Đây là ý niệm trong lòng Sở Phong, cầu mong sẽ thuận buồm xuôi gió, hắn khát vọng kỳ tích, mong muốn những người trong Yêu Tổ Chi Đỉnh có thể sống lại hoàn toàn. Lúc này đây, trong lòng Sở Phong ôm theo chấp niệm cũng khát vọng.

Người bên ngoài Đại Uyên có thể nói là bạt ngàn, hơn nữa còn ngày càng đông đúc, tiến hóa giả của các nơi, ngay cả những nhân vật tai to mặt lớn trong tộc cũng chạy đến, muốn tìm kiếm nơi Sở Phong rơi xuống.

Tuy rằng tất cả đều cực kỳ kính sợ Đại Uyên, thế nhưng vẫn ôm theo mục đích bất đồng mà đến.

“Hy vọng ngươi có thể sống sót!” Đám người Tử Loan và Nguyên Ma đang đi cùng tộc nhân, đã đứng ở nơi này rất lâu.

Mà mấy người Nguyên Thế Thành, Nguyên Viện và Ánh Vô Địch cũng đến, còn có công tử Bất Tử Tàm bị diệt cả tộc, tất cả đều đang than nhẹ, không ít người cũng bắt đầu lấy ra tiền giấy tiến hành tế viếng.

Không phải ai ai cũng cho rằng Sở Phong còn sống, có lẽ kết cục của hắn đã bị Đại Uyên nuốt chửng, bởi vì ngay cả Thiên Nhãn ở vị trí xa cũng biến mất không vết tích.

Một số người mang theo tâm địa bất chính mà tới cũng rất khiêm tốn, ngoài mặt thì biểu hiện không có gì khác thường, thế nhưng lúc nhất thời cũng chẳng tìm được cái gì.

Ánh Hiểu Hiểu mím môi, ai cũng không nói cho, không thể nói ra tin tức Sở Phong vẫn còn sống.

Chỉ có điều giấy không gói được lửa, có người tìm được mấy giọt máu của Sở Phong ở trong tinh không, hơn nữa còn có sức sống, có hơi thở sinh mệnh, đây chính là huyết tinh, vì thế mà có thể đưa ra kết luận Sở Phong vẫn chưa chết.

Nơi này bắt đầu nhao nhao hỗn loạn, đều tạm thời không liên quan đến Sở Phong, hắn đã trở lại Địa Cầu, đưa bản thân cùng Yêu Tổ Chi Đỉnh đến một nơi non xanh nước biếc, sau đó bố trí trường vực kinh thiên, muốn phục sinh bản thân, tu bổ lại Yêu Tổ Chi Đỉnh.

Lúc này, vạn vật khôi phục, linh khí nồng đượm, Địa Cầu được Sở Phong thu thập rất nhiều dị thổ đến tẩm bổ, bấy giờ đã triệt để kích hoạt, sông ngòi núi non khắp nơi đều giống như thác nước sinh ra từ tinh túy, vạn vật thông linh, ngay cả một vài tảng đá đều sinh ra ý thức, ngay cả một số cây cổ thụ lâu năm cũng có thể mở miệng nói chuyện.

Yêu Đỉnh phát sáng, bên trong nó có không gian kỳ dị, ở trong sinh mệnh đặc biệt này, một vài giọt máu đang lượn lờ phiêu đãng, bị năng lượng sinh mệnh dồi dào tẩm bổ.

“Mọi người đều phải sống sót a!”

Mỗi ngày Sở Phong đều đang cầu khẩn, trước kia hắn tuyệt đối không như thế, mà bây giờ chỉ và quá quan tâm, sợ sẽ không được nhìn thấy những người thân thuộc nữa.

Hắn đang lợi dụng núi non, lợi dụng trường vực đặc biệt mà Thánh Sư năm đó để lại để khôi phục Yêu Tổ Chi Đỉnh cùng bản thân, có trường vực nuôi quân, ắt cũng có trường vực dưỡng thân.

Thậm chí hắn còn trèo lên mặt trăng để đi đến thánh cũng của Thánh Sư một lần.

Về sau, sắc mặt Sở Phong tái nhợt, huyết nhục của hắn đang nổi lên, gian nan mà tái tạo từng chút, hắn còn sống, vậy thì những người khác phải chăng cũng có thể tái hiện lại trên thế gian này?

Một nơi cuối cùng mà Sở Phong muốn đến chính là Đông Hải, tiến vào sào huyệt của chân long, sau đó chiếm đoạt tạo hóa của nơi này, ở đáy biển cung cấp nuôi dưỡng, là một bảo địa cực kỳ quý hiếm.

Trong bản chép tay của những người nghiên cứu trường vực có nhắc đến hang ổ phượng hoàng, còn đề cập đến long huyệt, nếu như có thể chân chính bố trí và lợi dụng, trong khi tu sĩ đang ngồi xếp bằng, người khác ăn dị quả, vậy thì cường giả trường vực có thể cắn nuốt cả tinh túy núi non sông ngòi.

Trong kế hoạch của Sở Phong, một khí tiến vào dương gian sẽ phải lợi dụng thủ đoạn cao siêu này, tìm kiếm một tiên quật cổ xưa cùng các loại tổ mạch vân vân, để bản thân mạnh mẽ quật khởi, nếu không thì lấy cái gì để chém chết Thái Võ?

Chỉ là ánh mắt Sở Phong cực kỳ bất an, nội tâm không tĩnh. Hắn luôn nghĩ, khi xâm nhập vào trong Đông Hải, không biết những người kia có còn sống hay không, liệu rằng đời này hắn vẫn sẽ gặp lại những người ở trong đỉnh chứ?

Bình Luận (0)
Comment