Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 1998 - Chương 1998: Lá Bùa Trong Cấm Địa Tới Tay (2)

Thánh Khư Chương 1998: Lá bùa trong cấm địa tới tay (2)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Rất nhiều tinh cầu, thậm chí một phương của tinh không và các vũ trụ, chung quy sẽ có một ngày đối mặt với thời đại mạt pháp, đây chẳng lẽ là con người làm ra?

Chỉ có điều phần lớn mọi người đều cho rằng, thời đại mạt pháp giáng lâm quả thực là thiên địa tự mình diễn dịch bố trí.

“Mạt pháp chi thổ là cực hạn, nếu như một viên tinh cầu thực sự trở thành dạng này thì không còn đơn giản là thời kỳ mạt pháp nữa, mà chính là tận thế!”

Sở Phong giới thiệu sơ qua một lượt, bởi hắn có nói nhiều thì Tiểu Chu Tước cũng nghe không hiểu, mười năm này Sở Phong cũng đang lợi dụng cơ hội nghiên cứu trường vực, tất nhiên không có thời gian chiến đấu gì nhiều.

Bởi vì vùng thảo nguyên kia quá rộng lớn, quá mênh mông, hơn nữa còn có vô số hung thú khiến hắn ứng phó không xuể.

“Nếu không hiểu rõ mà tùy tiện đi vào trong vùng đất chết kia, kết cục thực sự thê thảm nha.” Trong lòng Tiểu Chu Tước vẫn còn sợ hãi, mẫu thân của nó cũng là bởi không hiểu rõ, cho nên mới chết thảm khi tiến vào địa thế của Lạc Hoàng Pha.

Đi vòng qua nơi này, khi Sở Phong trông thấy một mảnh núi non phía trước, Hỏa Nhãn Kim Tinh của hắn lập tức sáng chói, hóa thành phù hiệu xen lẫn trong hư không.

“Thần dược!”

Thần dược của thế giới này quả thực không đơn giản, còn mạnh hơn rất nhiều so với thần dược của dương gian, được dương khí tẩm bổ, bởi vậy mà dược lực cực kỳ khó lường.

Sở Phong tin chắc là như vậy, hắn thực sự muốn hái được, dựa vào trật tự phù văn ẩn chứa trong gốc dược cổ kia tuyệt đối có thể khiến hắn thăng lên cấp độ Ánh Chiếu.

Nhưng mà, sau khi quan sát chăm chú cả nửa ngày thì Sở Phong cũng chỉ có thể bất đắc dĩ thở dài một hơi, hắn không hái được, bị gốc cây nho nhỏ màu bạc kia hấp dẫn, nhìn thấy quả bạc mà nó kết ra, Sở Phong suýt chút nữa đã sơ suất, bỏ màng đến nguy hiểm của mảnh địa thế này.

“Đây là Phá Thiên Phong, hàm chưa phù văn sát phạt ngút trời, đã được ghi chép lại. Tiến hóa giả cường đại năm đó lấy tự nhiên làm thầy, có thể nói là bắt chước thiên địa, mà rất nhiều quy tắc kiếm đạo chính là lĩnh ngộ từ Phá Thiên Phong trong loại địa thế này.” Sở Phong thở dài.

Loại địa thế này, ngoài giới không đả động phá vỡ yên tĩnh là tốt nhất, bởi một khi đặt chân vào sẽ nhiễu loạn trạng thái thăng bằng tự nhiên của nó, sẽ bộc phát ra sát khí ngút trời, giết chết hết thảy người đến gần.

Cái này khiến Sở Phong đỏ mắt không thôi, một là gốc thần dược kia khiến hắn càng nhìn càng thèm, hai là loại địa thế này một khi quan sát lâu dài sẽ có thể ngộ ra kiếm đạo vô thượng!

Đáng tiếc, hắn không có thời gian ở lại đây lâu, ngoài ra, đây chính là vùng đất ngộ đạo chuẩn bị cho tiến hóa giả cấp thần trở lên, nếu không đạt đến trình độ này thì có quan sát Phá Thiên Phong cũng vô dụng.

Sở Phong có chút hồn bay phách lạc, tiến vào trong cấm địa, bản thân không phải là không nhìn thấy đồ tốt, mà là nhìn thấy nhưng không lấy được, không đoạt được, chuyện này thực sự khiến tâm hắn ngứa ngáy không thôi.

Gốc thần dược kia tất nhiên có thể khiến hắn đột phá tiến vào lĩnh vực Ánh Chiếu!

Còn nếu là thần dược dương gian thì hiệu quả sẽ càng mạnh, vì dược của dương gian nếu đã đạt đến cấp độ thần, một khi ăn được sẽ trở có thể thành thần!

Toàn bộ thiên địa, trật tự cũng hoàn thiện, mảnh nhỏ quy tắc mà thần dược bao hàm tất nhiên cũng đủ nhiều, dược hiệu mạnh mẽ gấp nhiều lần.

Sở Phong có chút không tập trung mà mang theo Tiểu Chu Tước rời khỏi, kết quả đi ra ngoài không đến mấy trăm bước liền cảm giác tình huống có gì không đúng, khiến hắn có cảm giác lông tóc dựng đứng.

Trong nháy mắt, hộp đá liền phát ra ánh sáng nhàn nhạt, hắn mang theo Tiểu Chu Tước chui vào không gian bên trong, sau đó quả quyết đóng nắp hộp.

Tại thời khắc sống còn, hắn trông thấy chính mình, người kia giống hắn y như đúc, chỉ là khóe miệng đang nhe răng cười, nụ cười có chút lãnh khốc, cũng có ác ý, trực tiếp hạ sát chiêu với hắn.

Ầm!

Hộp đá lập tức bay ra ngoài đụng vào trên vách núi, hiển nhiên là ban nãy đã chịu một kích.

Chỉ có điều sau đó cũng không có động tĩnh, một mảnh yên lặng.

Trong hộp đá cũng không có bất cứ tiếng động nào, sắc mặt Sở Phong rất ngưng trọng, còn có cảm giác hơi lo sợ, nghĩ không ra tại sao lại nhiều thêm một bản thân như thế?

“Ngươi thấy được sao?” Sở Phong hỏi Tiểu Chu Tước.

“Thấy được!” Tiểu Chu Tước thấp giọng trả lời, nó rất sợ hãi, cũng có chút bất an, làm sao lại có tận hai Sở Phong? Ngộ nhỡ không cẩn thận ở cùng một chỗ với tên giả mạo, chẳng hạn như cùng nằm với Sở Phong giả trong hộp gỗ, điều này khiến nó vừa nghĩ đến thôi đã thấy rợn tóc gáy.

Chờ rất nhiều thời gian nhưng bên ngoài vẫn không có động tĩnh gì, Sở Phong quyết định mở ra hộp đá, nương theo khe hở mà nhìn ra ngoài, kết quả là hắn trơ mắt nhìn một “hắn” cách đó không xa đột ngột hiện thân, sau đó trực tiếp lao đến!

Sở Phong thực sự run rẩy, bởi vì hắn cảm nhận được hơi thở của người kia giống hệt hắn, hơn nữa thực lực còn giống nhau.

Đệ nhất cấm địa này quá quỷ dị, khiến Sở Phong lông tóc dựng đứng.

Hắn khép kín hộp đá, kết quả bên ngoài lại yên tĩnh.

Sở Phong đành ngồi xếp bằng trong không gian hộp đá, yên lặng suy nghĩ, cuối cùng nói cho Tiểu Chu Tước: “Ngươi đợi ở chỗ này, không cần ra ngoài!”

“Đừng, ngộ nhỡ ngươi thất bại, gã lệ quỷ kia tiến vào ở cùng ta tính sao, lúc đó hậu quả rất thảm đó...” Tiểu Chu Tước mở đôi mắt to tròn, bên trong chứa đầy sợ hãi cùng lo lắng.

“Nói cái gì đó, ta đi giết hắn!” Vèo một tiếng, Sở Phong đã dứt khoát xông ra ngoài, sau đó cấp tốc đậy nắp hộp đá rồi cất đi, hành động kia gần như diễn ra đồng thời, tên đối diện Sở Phong lập tức giết qua, khóe miệng còn treo nụ cười lạnh, cầm theo cốt bổng màu vàng trực tiếp phi qua.

Lông mày Sở Phong khẽ nhướng cao, cốt bổng trong tay cũng mạnh mẽ giơ lên phía trước nghênh đón.

Ầm!

Chỉ một kích như vậy mà thôi, thiên địa xảy ra chấn động mạnh, năng lượng cấp Thánh trút xuống khiến mảnh sơn địa này trực tiếp lún xuống hơn mười dặm, hai người rơi vào hố sâu được tạo ra, chém giết nhau không ngừng.

Nếu nơi này không phải là cấm địa, một bổng ban nãy không biết đã khiến mặt đất biến thành cái dạng gì.

Hai người giao phong kịch liệt, tất cả đều tung ra thủ đoạn đáng sợ, trong lúc nhất thời máu văng tứ phía, Sở Phong bị thương, mà người kia cũng nửa người nhiễm máu.

Chẳng qua thì có vùng đất có đánh thế nào thì cũng không bị tổn hại, đất đá diễn dịch ra phù văn thần bí, vô cùng kinh người.

Bình Luận (0)
Comment