Tới thời điểm mấu chốt đột nhiên gián đoạn, thực sự khiến người ta cảm thấy phẫn uất.
Giống như là lúc muốn lên trời, đột nhiên mắt tối sầm lại, rơi xuống vực sâu vạn trượng.
“Thật quá đáng, sao lại gián đoạn đúng lúc cao trào nhất, tôi muốn điên luôn.”
“Đại ca, chúng tôi sai rồi, không mắng anh nữa, mau phát trực tiếp đi, quay xa một chút cũng không sao, quay sau lưng người kia cũng không sao, mau tiếp tục đi!”
……
Trên mạng không thể yên lặng được, dấy lên sóng to gió lớn.
Cuối cùng, có người phân tích ra nguyên nhân, có lẽ không phải người quay cố ý gián đoạn video cuộc chiến.
“Chắc chắn, trận chiến này xảy ra ở núi Hồng Hoang, tín hiệu ở nơi đó không tốt lắm, có thể duy trì phát trực tiếp thời gian dài như thế đã rất tốt rồi.”
Mọi người chợt hiểu ra, nhưng trong lòng vẫn như mèo cào, mọi người rối rít cầu nguyện, mọi chuyện trở lại bình thường, có thể phát trực tiếp lần nữa.
Ở sâu trong núi rừng nguyên thủy, thiên lý nhãn Âu Dương Thanh đang vò đầu bứt tai. Đúng như những người ở ngoài đoán, tín hiệu ở đây đột nhiên bị mất, vì thế video phát trực tiếp bị gián đoạn.
“Vị trí vừa rồi rất tốt, tín hiệu đầy ắp, nếu anh đứng yên thì đã chẳng xảy ra chuyện gì.” Thiên lý nhãn Đỗ Hoài Cẩn nói.
“Bọn họ đã rời chiến trường kia lâu rồi, nếu tôi không theo vào thì không thể quay được gì.” Âu Dương Thanh nói.
Đúng như lời Lục Thông đã từng nói khi ở Ngọc Hư Cung, tín hiệu ở núi Hồng Hoang rất kém, lúc có lúc không.
“Không quay được thì ngừng hẳn đi, chuẩn bị ra tay, Sở Phong gặp nguy hiểm.” Đôi mặt đẹp của Diệp Khinh Nhu chiếu ra một chùm sáng, cô vỗ đôi cánh chim, bay vút lên trời, vai vác vũ khí nóng, nhắm chuẩn phía trước, chuẩn bị có thể bắn bất cứ lúc nào.
“Thật sự là vội chết đi được, chúng ta không giúp được gì.” Đỗ Hoài Cẩn nôn nóng.
Đừng nói anh ta và Âu Dương Thanh, Trần Lạc Ngôn cũng không biết phải làm sao, cấp độ của cuộc chiến kia, dù y và Diệp Khinh Nhu gia nhập cũng không làm gì được, chỉ có thể quấy nhiễu một chút mà thôi.
Trần Lạc Ngôn tiến lên phía trước, chuẩn bị ngăn chặn Thương Lang.
Oanh!
Bụi bay mù mịt, Diệp Khinh Nhu và Trần Lạc Ngôn đều dùng vũ khí nóng bắn Thương Lang Vương, muốn ngăn cản nó, làm giảm khí thế ác liệt của nó.
Đáng tiếc, hiệu quả không lớn.
Hai người bắt đầu tiếp cận, muốn hiệp trợ Sở Phong vào thời khắc mấu chốt, cùng tham gia cuộc chiến.
“Lui ra đi, đừng để tôi phải phân tâm.” Giọng Sở Phong trầm thấp, khóe miệng có máu, giọng nói như mang theo vẻ nóng rực, đau rát.
Thân thể hắn bị thương không nhẹ, vừa rồi hắn bị Thương Lang đâm trúng người, bị đập bay ra ngoài, quả thực như là một ngọn núi nện vào người, sức mạnh này quả thực quá bá đạo.
Diệp Khinh Nhu và Trần Lạc Ngôn không biết phải làm gì, cuối cùng đành nghe theo lời Sở Phong, nhanh chóng rút lui. Bọn họ biết, lời của Sở Phong không sai, hai người đi lên chắc chắn sẽ uổng mạng.
“A, có tín hiệu rồi, video phát trực tiếp lại tiếp tục rồi.”
Trên mạng, mọi người vui mừng, tất cả đều nhìn chằm chằm vào màn hình, vô cùng kích động.
“Không ổn, Thương Lang nổi điên, người kia gặp nguy hiểm!”
Sau khi mọi người nhìn thấy Thương Lang tức giận, công kích như sóng biển, một đợt lại tiếp một đợt, mãnh liệt sôi trào, thực sự đáng sợ.
Thương Lang không ngừng vồ về phía trước, người kia nhanh chóng lui lại.
Dọc đường, từng tảng đá lớn nổ tung, cổ thụ gãy nát, lá bay tán loạn, cánh rừng kia bị san bằng, quả thực có thể nói là dễ như trở bàn tay, không gì có thể ngăn cản Thương Lang.
Nó há to miệng, lao về phía trường đao, hai chân trước đập xuống, mặt đất bị nứt ra, dưới đất hiện ra một khe lớn.
Từ đó có thể tưởng tượng được đây là lực mạnh thế nào, một cánh rừng nguyên sơ bị hủy không còn gì, dưới đất các khe lớn đan xen chằng chịt, có vô số hố lớn.
“Bịch.”
Thương Lang càng lúc càng hung ác, chân trước của nó vỗ xuống, cọ trúng mũ giáp của Sở Phong, lập tức âm thanh rạn nứt phát ra.
Trang phục phòng ngự hạt nhân trên người hắn giờ như đồng nát, chỉ còn mũ giáp phòng ngự hạt nhân cứng nhất vẫn còn, nhưng hiện tại cũng bị hư hại rồi.
“A……”
Rất nhiều người kinh hô, cảm giác người kia gặp nguy hiểm, rất có khả năng sẽ chết.
Răng rắc!
Mũ giáp nổ tung.
Giờ khắc này, rất nhiều người mở to hai mắt, lúc trước người kia đội mũ giáp phòng ngự hạt nhân nên không thấy rõ mặt.
Hiện tại, mọi người rất chờ mong và sợ hãi, chờ mong nhìn thấy mặt của hắn, nhưng cũng sợ hắn trúng kích kia bị thương nặng.
Đột nhiên, video lại gián đoạn.
Không có tín hiệu.
“Trời ạ, sao lại bị gián đoạn nữa vậy? Rốt cục hắn có sao không? Thật khiến người ta lo lắng, tuyệt đối đừng chết trận đó.”
“Sao Thương Lang lại khó giết thế chứ, nó tàn sát rất nhiều người, còn điên cuồng không ai bì kịp, đáng hận.”
……
Rất nhiều người lo âu, khó khăn lắm mới có một đại cao thủ như thế, dám một mình đi giết Thương Lang Vương. Hắn dũng cảm như thế đã khích lệ rất nhiều người. Nếu hắn chết trận thì thật đáng tiếc.
Bịch một tiếng, sau khi mũ giáp nổ tung, Sở Phong cũng bị ngã văng theo, nhưng hắn càng nắm chặt trường đao hơn, sau khi rơi xuống đất hắn nhanh chóng lui lại.
Mắt Thương Lang lạnh đến thấu xương, nó nhào tới như bay, nhanh đến mức khiến người ta sợ hãi, nhún một cái đã nhảy xa hơn trăm mét, căn bản không giống tàn thể.
“À hú ú ú!
Sói tru inh tai, sóng âm đe dọa cả khu rừng nguyên thủy lớn.
Nó biết, tên loài người này sắp không xong rồi, tốc độ lúc trước của hắn nhanh như thế, tiêu hao thể lực rất lớn, nay đã đến lúc nó ra tay.
“Ngươi đi chết đi, thú vương không thể nhục.” Giọng nói của Thương Lang lạnh băng, chớp mắt liền phác giết đến phụ cận.
Quả nhiên, tên loài người kia rất mệt, sức mạnh và tốc độ đều giảm xuống, nếu tiếp tục như vậy, chẳng mấy chốc hắn sẽ chết.
Thương Lang rất lạnh lùng, ra tay vô tình.
“Giết.”
Đột nhiên, Sở Phong hét to.
Trong nháy mắt, nhịp hô hấp của hắn thay đổi, miệng và mũi đầy khói trắng, hắn đang tiến hành phương pháp hô hấp đặc biệt, lại một lần nữa làm tăng sức mạnh và tốc độ trong nháy mắt.
Khi suy yếu nhất, hắn đột nhiên bùng nổ, đánh Thương Lang trở tay không kịp, nó liên tục rống lên giận dữ.
Ánh mắt Sở Phong lạnh lẽo, ánh đao trong tay như thác nước trút xuống, điên cuồng bổ về phía trước, một đao lại tiếp một đao.
Đồng thời, một lần nữa tốc độ của hắn lại đạt tới gần bằng độ âm thanh, sức mạnh tăng nhanh.
“Rốt cuộc lại có tín hiệu rồi, tôi cảm giác bản thân sống, chết theo tín hiệu video phát trực tiếp.” Có người cảm thán.
“Trời ạ, chuyện gì xảy ra vậy, đột nhiên người kia dũng mãnh không ai bì kịp, chém Thương Lang thụt lùi, máu chảy không ngừng.”
Mọi người kinh hô, nhìn bóng lưng kia giống như chiến thần, mãnh mẽ tiến lên phía trước. Trường đao trong tay hắn biến thành dải lụa, chém Thương Lang đến mức nó liên tục rống lên giận dữ.
Lúc này, trên đầu Thương Lang, chân trước toàn máu là máu, có rất nhiều vết thương, lông bị chém đứt, thậm chí trên miệng cũng có vệt máu lớn.
Sở Phong phát cuồng, càng chém càng mãnh liệt, hắn biết cần giết Thương Lang trong thời gian ngắn nhất, nếu không sẽ mất cơ hội.
Phập!
Phần đầu của Thương Lang bị chém trúng, nó không ngăn kịp, đao chém sâu vào xương sọ, nó đau đến mức tru lên thê lương, máu bắn tung tóe.
Nếu không phải trong cơ thể nó có rất nhiều năng lượng thần bí, nó đã bị bổ đôi đầu, chết ở chỗ này.