Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 201 - Chương 200: Ma Thần (3)

Thánh Khư Chương 200: Ma Thần (3)

Đó là sức mạnh của thú vương, gần như bản lĩnh thần thông.

“À hú ú ú!”

Thương Lang liều mạng, độc nhãn sáng như sao, nó không quan tâm đến việc phải trả giá lớn, nó lại lần nữa sử dụng thuật pháp siêu việt khủng bố kia.

Trong nháy mắt, miệng và mũi nó phun ra lửa, khói tỏa ra khắp nơi, nó muốn thiêu chết Sở Phong.

Nhưng chiêu này tiêu hao quá lớn, nó không chịu được, thương thế lúc này khiến nó khó thi triển được. Nếu không... lúc trước nó đã không vừa dùng một lần đã lập tức dừng lại.

Tiêu hao như vậy, có khả năng kết thúc một trận chiến nó sẽ tàn phế.

Nháy mắt, nơi đây bị khói và lửa đen bao phủ, chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy hai hình bóng đang đánh nhau trong đó.

Sở Phong tiến hành phương pháp hô hấp đặc biệt, thân thể được một luồng năng lượng thần bí bao phủ, ngăn cản lửa đen tập kích.

Hắn dốc hết sức lực, vung trường đao lên chém, hận không thể dùng một đao chém đứt đầu đối thủ, đẩy lực chiến đấu lên hết mức.

“Keng keng keng……”

Thân thể Thương Lang lại bị thương một lần nữa, đồng tử nó co rút lại, nó phát hiện dùng lửa khói đối phó Sở Phong không có tác dụng lớn.

Đặc biệt là thần giác của nó bị mất hiệu lực, điều này có nghĩa là thực lực của đối phương ngang ngửa với nó, hai bên đều cùng một cấp bậc.

Nó sợ hãi, không phải vì đối phương trở lên mạnh mà là nó đã yếu đi, việc bị buộc phải sử dụng kỹ năng thần thông gây ra tiêu hao quá lớn.

“Giết mấy trăm ngàn người rồi, ta không tin không giết được ngươi.” Thương Lang rít gào, nó liều mạng, sử dụng kỹ năng mạnh mẽ, xuất chúng nhất.

Lửa, khói ở miệng và mũi của nó biến mất, nhưng mặt đất bị nứt ra, đất đá quay cuồng, giống như sóng biển bay về phía Sở Phong.

Đây mới là năng lực mạnh nhất của nó, lúc trước nó tàn sát hàng loạt dân trong thành, nó dùng chiêu kinh thế hãi tục này, sức mạnh khống chế mặt đất, hủy diệt toàn bộ nhà cửa, giết hơn bảy trăm ngàn người.

Sở Phong không thể đứng vững được, hắn không ngừng đạp trên núi đá, làn sóng đất để đánh nhau với Thương Lang.

Bụi mù trời, vùng núi như là sóng biển, có một ít đất bay lên trời, có nơi lõm xuống, mấy chục đến trăm làn sóng đất đá sôi trào.

“Chết đi.” Thương Lang sử dụng năng lực mạnh nhất, đất đá bao phủ lấy Sở Phong, nó nhào tới.

Răng rắc.

Nó chấn vỡ trường đao, lúc này nó không chỉ có bản lĩnh thần thông, thân thể nó cũng vô cùng cứng cỏi, làm vỡ vũ khí trong tay Sở Phong.

Nó vô cùng dữ tợn, mở to miệng, muốn nuốt Sở Phong.

Bên ngoài, tất cả mọi người sợ hãi. Tuy xem không rõ, nhưng có thể mơ hồ thấy Thương Lang nhào về phía Sở Phong ở dưới, muốn cắn nuốt.

Keng!

Lúc này, Sở Phong tránh thoát đất đá, đột nhiên trong tay hắn lóe lên ánh sáng đen, vô cùng sắc bén, nhanh chóng vung ra.

Cổ của Thương Lang bị cứa, máu tươi tuôn ra ào ào.

Giờ khắc này, nó cảm giác sinh mệnh đang xói mòn, nó trở nên hư nhược.

Thương Lang gào lên giận dữ, sử dụng năng lượng thần bí trong cơ thể để ngăn máu phun ra từ vết thương, nó nhanh chóng lui về phía sau, tránh thoát ánh sáng đen.

Sở Phong theo sau, vừa rồi hắn vẫn luôn chờ đợi cơ hội, tại khoảnh khắc trường đao bị vỡ, thời khắc Thương Lang đắc ý nhất, hắn đột nhiên dùng đoản kiếm màu đen, thu được hiệu quả kỳ diệu.

Hiện tại, hắn đang chiếm ưu thế, sao có thể không công kích mạnh mẽ chứ.

Đoản kiếm đen nhánh vô cùng bền bỉ, nó không ngừng cứa rách da Thương Lang, khiến Thương Lang bị thương nặng.

Lần đầu tiên Thương Lang cảm thấy sợ hãi, nó cảm thấy sức sống đang trôi đi nhanh chóng. Do vừa rồi nó sử dụng kỹ năng thần thông, cắt mặt đất, tiêu hao quá lớn.

Phốc!

Ngay sau đó, một nhát chém của Sở Phong suýt nữa chém đứt đầu nó, vết thương ở cổ lại rộng hơn.

“Đã xảy ra chuyện gì vậy?”

Mọi người chấn động, bởi vì ở trong bụi mù, làn sóng đất đá dừng lại, người kia đang áp chế Thương Lang, không ngừng tiến công, lao thẳng về phía trước.

Thương Lang rống lên giận dữ, sử dụng hết sức lực còn lại, đánh bay đoản kiếm.

“Chết đi!” Nó gào rống, há to miệng, lao về phía trước.

Sở Phong bị mất đoản kiếm cũng không hoảng, ngược lại hắn càng bình tĩnh hơn, hai nắm đấm của hắn tràn ngập năng lượng thần bí, sử dụng phương pháp hô hấp đặc biệt, thúc giục Đại Lực Ngưu Ma quyền.

Rầm rầm rầm……

Hai nắm đấm của hắn như sừng trâu, không gì phá nổi, có thể so với lưỡi đao, nện trên người Thương Lang, máu phun ào ào.

Mọi người chấn động bị cảnh tượng đáng sợ kia làm kinh sợ, người kia áp chế được Thương Lang, hắn như là ma thần, lao nhanh về phía trước, không ngừng đấm, vô cùng cuồng bạo.

“Ngao……” Thương Lang sợ hãi, bởi vì nó rõ ràng cảm giác được bản thân không còn sức lực, không chống đỡ được, vừa rồi tiêu hao quá nhiều.

“Phốc.”

Sở Phong nhảy lên, nắm đấm mạnh mẽ, vô cùng bá đạo, có nắm đấm dường như biến thành sừng trâu, cắm vào độc nhãn của Thương Lang.

“Ngao……” Thương Lang không thể tránh được, nó gào lên thê lương, chấn động phụ cận cánh rừng, vô số lá cây rơi xuống rào rào, trăm thú phủ phục, rùng mình.

Độc nhãn của nó bị đánh nổ, sức sống đang nhanh chóng giảm xuống, sắp không xong.

“Trời ạ, hắn giết Thương Lang Vương rồi sao?”

“Quả thực giống như ma thần!”

Tiếng sói tru thê lương làm chấn động toàn bộ núi rừng.

Trong miệng nó phun ra làn khói dày đặc, hơn nữa còn có gợn sóng màu đen đáng sợ, âm thanh xao động, cây cỏ chung quanh vỡ nát hết, rất nhiều núi đá bị nổ tung.

Sở Phong nhanh chóng lui về phía sau, tránh ra xa, phòng ngừa nó sắp chết sẽ phản công.

“Grào……”

Tiếng sói tru đáng sợ, bách thú run bần bật, chim bay ở vùng lân cận cũng bị rơi xuống, thậm chí có những con còn bị nổ tung trên không trung, trở thành một đám mưa máu, lông vũ bay lả tả.

Gợn sóng màu đen khuếch tán ra xung quanh, lấy Thương Lang làm trung tâm, nó tạo thành tai nạn mang tính hủy diệt.

Sở Phong sử dụng Mãng Ngưu Hống, ngăn cản công kích của sóng âm, trong miệng hắn cũng có gợn sóng năng lượng xao động, hóa giải tình thế nguy hiểm.

Trên đầu Thương Lang chảy đầy máu, độc nhãn bị đánh nổ, nó điên cuồng, đứng tại chỗ gầm thét, hận không thể xé nát Sở Phong.

Nó không nhìn thấy được gì, sợ Sở Phong lại tiếp cận nó một lần nữa, nó đành điên cuồng gầm thét, sử dụng sóng âm ngăn cản kẻ địch đáng sợ kia.

Nó là thú vương, thực lực vượt xa dị nhân, dù lần này bị vũ khí hạt nhân hủy nửa thân thể, nó vẫn tự phụ, không sợ dị nhân, nhưng bây giờ nó lại bị đại bại.

Thương Lang khó có thể chấp nhận được, nó là thú vương, thế mà giờ lại thê thảm như vậy.

Toàn thân nó đầy vết thương, máu tươi chảy đầm đìa, ngay cả con mắt còn lại cũng bị người ta đấm thủng, thực sự quá thê thảm.

“Có thể giết được hơn bảy trăm ngàn người, thế mà lại chết trong tay một người, à hú ú……” Nó không cam lòng, điên cuồng tru lên.

Thương Lang rõ ràng cảm giác được sức sống đang mất dần, chẳng mấy chốc nó sẽ chết, điều này khiến nó sợ hãi và phẫn nộ.

Nếu chết trong tay sinh vật cấp vương, nó sẽ không cảm thấy ủy khuất, nhưng người kia căn bản không đạt đến cấp bậc này.

“Ta muốn sống sót!” Thương Lang thề ở trong lòng, thân thể nó phát sinh biến hóa kinh người, da nứt ra, toàn thân đầy máu, thân thể như muốn nổ tung. Nhưng đột nhiên có một hơi thở cực mạnh lan tràn từ thân thể của nó ra.

Bình Luận (0)
Comment