Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 2000 - Chương 2000: Thiên Hạ Ta Có (1)

Thánh Khư Chương 2000: Thiên hạ ta có (1)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

“Có người!” Tiểu Chu Tước giật giật tay áo của hắn, sau đó chỉ vào hướng trong cấm địa Cửu Trọng Thiên.

Trong nháy mắt, lông tóc Sở Phong đã dựng đứng, hắn kinh ngạc mở to hai mắt, lần đầu tiên thất lễ như vậy.

Bởi hắn nhìn thấy một ông lão lưng còng mặc y phục màu xám, đang chậm rãi bước ra từ nơi sâu nhất trong cấm địa, từ đệ Cửu Trọng Thiên đi ra đến đệ nhất Trọng Thiên.

Bộ dáng lão nhân run run rẩy rẩy như có thể ngã bất cứ lúc nào, trong tay cầm một lá bùa màu đỏ giống như ráng chiều diễm lệ, tuổi già sức yếu mà đi đến trước bàn ngọc thạch, đặt lá bùa màu đỏ kia lên trên, đặt bên cạnh lá bùa màu tím.

Lại nhiều thêm một tấm, hơn nữa còn là được người ta đưa ra từ nơi sâu nhất của cấm địa!

Tận mắt trông thấy một màn này khiến trong lòng Tiểu Chu Tước không khỏi rung động.

Sau đó lão nhân còng lưng liền ngẩng đầu, cười với bên ngoài một chút, trong phút chốc Sở Phong lại rùng mình một cái, theo hắn nhận xét, nụ cười của lão nhân kia nhìn thì có vẻ hiền hòa, thế nhưng trong ý cười lại lộ ra vẻ dữ tợn!

Bởi vì hắn đã dùng Hỏa Nhãn Kim Tinh để quan sát, cái lưng gù của lão nhân kia hoàn toàn là do vật chất quỷ dị cấu tạo thành, vậy mà ông ta lại phụ trách đưa lá bùa ra ngoài?!

Sở Phong cảm thấy xương sống bản thân đều đang tỏa ra hàn khí, sao hắn lại có thể nhìn thấy vật chất quỷ dị ở nơi sâu nhất trong đệ nhất cấm địa được cơ chứ? Nhưng thứ kia quả thực ở khắp mọi nơi, có tránh cũng không thoát.

Quan trọng nhất chính là, vật chất quỷ dị lại hóa thành một lão bộc mặc áo xám, cái này là có ý gì?

Quả thực khiến người ta không rét mà run!

Lão nhân còng lưng kia đi xa, bởi tuổi già sức yếu mà dáng vẻ giống như có thể ngã xuống bất cứ lúc nào, thân thể lảo đảo biến mất khỏi nơi sâu nhất trong cấm địa Cửu Trọng Thiên.

Tiểu Chu Tước trông thấy cảnh này cũng ngẩn người, bên trong thế giới này có rất nhiều truyền thuyết liên quan đến cấm địa đệ nhất, thế nhưng nó chưa từng nghe qua lại có người ở nơi sâu nhất của cấm địa, hơn nữa còn có thể đưa lá bùa ra bên ngoài!

“Nơi này có thể hóa giải vật chất quỷ dị, thu được tân sinh?” Sở Phong lẩm bẩm, thế nhưng lúc này trông thấy những thứ kia khiến hắn không thể không có cảm giác kinh dị.

Núi sông tú lệ, nước suối màu vàng chảy cuồn cuộn, những gốc dược già tỏa ra hương thơm dịu nhẹ, cảnh sắc của tịnh thổ bên cạnh cũng không thể khiến Sở Phong cảm thấy tốt hơn chút nào, hơn nữa còn có loại cảm giác rợn tóc gáy.

“Trong đệ nhất Trọng Thiên của cấm địa còn có hai lá bùa, có muốn thử một lần không?” Tiểu Chu Tước lên tiếng, nhóc không hề nhìn ra bản chất của lão nhân lưng còng kia, bởi vậy mới không sợ hãi gì cả.

Chiếc bàn ngọc thạch kia thực sự cách nơi hai người đứng không xa, cũng chỉ cách cái bàn đá cụt chân kia mấy trăm mét, khoảng cách này đối với tiến hóa giả mà nói thì quả thực là gần trong gang tấc.

Thế nhưng nơi này lại là vùng đất đại hung, Sở Phong vừa nhìn đã nhận ra địa thế của tầng một Trọng Thiên ẩn chứa “vạn xà sào”, một khi tiến vào thì trật tự trong núi sẽ giống như vạn xà xuất động, kim quang xen lẫn mây đỏ cùng hàng vạn tia sáng sẽphóng ra bao phủ hết thảy sinh vật mù quáng đi vào, ngay cả thần chích cũng không có cơ hội sống sót!

Thực ra thì Sở Phong cũng cực kỳ động tâm, vô cùng muốn thử một chút.

“Kia là cái gì?” Sở Phong hoài nghi, hắn cùng Tiểu Chu Tước chọn một ngọn núi tương đối thấp, sau đó nhìn về cấm địa xa xa, trong tầng một Trọng Thiên có một số vật chất giống như kim thạch.

“Quả vị thần chỉ?!” Tiểu Chu Tước giật mình kinh ngạc.

Thứ kia được xưng là Thần Hạch, là bộ phận cuối cùng có khả năng dốc hết sức khi sinh mệnh không còn nhiều, có thể đem một đạo quả ngưng tụ thành chùm sáng, cuối cùng, khi đem năng lượng và trật tự làm lạnh liền có dạng giống như kim thạch.

Tất nhiên là tiến hóa giả cấp Thần bình thường căn bản không làm được, chỉ có người tài giỏi nổi bật mới có thể thành công lưu lại Thần Hạch, tương truyền có thể dựa vào cái này để thu được cơ hội sống sót.

Hai mắt của Sở Phong lập tức tỏa ra hai luồng ánh sáng vàng óng, hắn dùng Hỏa Nhãn Kim Tinh cẩn thận quan sát một lượt, trong vũ trụ đổ nát hỗn độn có rất nhiều thứ này, lần trước khi quả vị của Chiến Thần xuất thế đã dẫn đến vô số người tranh đoạt, kết quả là người dương gian liền đến....

Mà trong vùng cấm địa này, Thần Hạch không chỉ có một, điều này quả thực khiến người ta cảm thấy điên cuồng.

Chỉ có điều, sau khi hắn cẩn thận quan sát liền phát hiện những Thần Hạch kia không trọn vẹn, không quả nào là hoàn chỉnh cả, thực sự khiến hắn có chút tiếc nuối.

Sau đó, hắn lại nhìn về phía xa hơn, nhìn thấy một mảnh ruộng thuốc trong tầng hai Trọng Thiên, dị thổ phát sáng, khí lành cuồn cuộn, ở đó có khoảng năm cây thần dược đang sinh trưởng.

Sở Phong bất giác nuốt nước miếng, cái này quả thực bỏng mắt khó chịu nổi, quan trọng nhất là tầng hai Trọng Thiên còn có mấy quả Thần Hạch hoàn chỉnh đó!

Lại nhìn lại vào trong mà cẩn thận tìm kiếm, hắn phát hiện ra một chùm sáng nắm đấm hình người trong tầng ba Trọng Thiên, đó chính là vật chất năng lượng vô cùng thần bí, ở ngay dưới gốc cây cổ thụ và bãi nham thạch, cảnh này khiến Tiểu Chu Tước cũng phải kinh ngạc hô lên.

“Thần Vương Hạch!”

Thứ này chính là bảo vật vô giá, ít nhất thì dị vực rất lâu đã không có Thần Vương xuất hiện, viên Thần Vương Hạch này nếu tuồn ra ngoài ắt sẽ dẫn đến người người tranh đoạt đến đổ máu.

Sở Phong cực kỳ động tâm, những thứ trong cấm địa đệ nhất này đều là đồ tốt, đây chính là cám dỗ trần trụi, cái này khiến hô hấp hắn cũng phải tăng lên dồn dập.

Nơi này có rất nhiều thứ mà hắn mong ước, nếu như có được Thần Hạch, thậm chí là Thần Vương Hạch, khi ấy hắn có thể trực tiếp xông đến dương gian giết gọn cả đám thần chỉ.

Thế nhưng hắn nhẫn nhịn, thiên hạ này nào có bữa cơm miễn phí bao giờ? Nhiều tạo hóa bày ở bên ngoài như thế, nếu có thể mang ra ngoài thì sao còn có thể giữ đến bây giờ?

Rõ ràng, cái gọi là Thần Vương Hạch kia đều là do Thần Vương xông vào cấm địa để lại sau khi chết.

“Mau nhìn kìa, chỗ sâu hơn trong cấm địa còn có chùm sáng màu tím, hơn nữa còn có thụy khí bay lên!” Tiểu Chu Tước khiếp sợ nói với Sở Phong.

Ở bãi đá vụn trong tầng năm Trọng Thiên có ánh sáng tím đang lượn lờ, còn có thần hà vây quanh, hư hư thực thực xuất hiện một chùm sáng, chỉ có điều đã bị hòn đá phía trước che lại.

Bình Luận (0)
Comment