Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Tiểu Chu Tước ở bên cạnh ngẩn người, có chút thất thần.
Sở Phong cảm thấy, đã có cao thủ thời tiền sử không muốn người ta biết văn minh tiến hóa, như vậy con đường này từ cổ chí kim nhất định không phải duy nhất, sẽ có lối rẽ, sẽ có con đường sai , cũng sẽ có những con đường chưa ai biết đến.
Hắn nghĩ rất nhiều, thần du thái hư.
Lúc này, những thứ như hộp đá, Luân Hồi Lộ, Luyện Ngục trong mắt Sở Phong đều trở nên vô cùng cổ lão và xa xưa, phải chăng có liên quan với những năm tháng tiền sử?
Đồng thời, những này có dính đến các lối rẽ trên đường tiến hóa không?
Sở Phong không bình tĩnh, trong lòng có ngàn vạn suy nghĩ, suy nghĩ rất nhiều, thậm chí còn từng nghĩ đến tượng đất kia ở cuối Luân Hồi Lộ, cũng nghĩ đến mình có ba hạt giống.
Tư duy của hắn phát tán, trong lòng kích động.
Thậm chí, hắn nghĩ đến đệ nhất cấm địa trong các vũ trụ như dương gian, dị vực rốt cuộc có bí mật gì, vì sao thường cách một đoạn thời gian là phải chế tạo lá bùa?
“Tiền bối, tại sao bên trong vùng cấm địa này lại có sương mù xám dày đặc từng hóa thành một ông lão lưng còng đưa lá bùa ra ngoài?” Đột nhiên Sở Phong mở miệng.
Hắn vẫn muốn hỏi vài vấn đề này, nhưng sợ Qua Thối Thiên Tôn tránh không đáp, cho nên hỏi bất thình lình, cũng nhìn chằm chằm nó.
Đáng tiếc, Qua Thối Thiên Tôn hóa đá, trên mặt không chút biểu tình, rất cứng ngắc.
“Mảnh thế giới này vốn là có lượng lớn vật chất quỷ dị, nơi này xuất hiện không phải rất bình thường sao?” Thạch Hồ bình tĩnh mở miệng.
Sở Phong cảm giác được nó đang qua loa, không có nói ra chân tướng của vấn đề.
Hắn còn muốn hỏi, kết quả ánh mắt Qua Thối Thiên Tôn nhấp nháy, nói: “Nơi này là đệ nhất cấm địa, nói cẩn thận!”
Sở Phong nghĩ nghĩ, tạm thời từ bỏ.
Chỗ này xác thực làm cho người ta phát sợ, ông lão lưng còng từng nở nụ cười dữ tợn đang ở tại chỗ sâu nhất của cấm địa, không biết là có nghe thấy bọn họ nói chuyện hay không.
Thật lâu sau, Sở Phong dứt bỏ những suy nghĩ này, nhiệm vụ hiện tại của hắn là thành Thần, hắn vô cùng cần tăng sức chiến đấu lên!
“Cuối cùng vẫn muốn đi con đường kia sao? Dù sao cũng là phương pháp không trọn vẹn, lại quá gian nan, không có phương pháp hô hấp tương ứng phụ trợ.” Thạch Hồ rất nghiêm túc, trịnh trọng khuyên bảo.
Nhìn con người cũ của ta chết đi, con người mới của ta lột xác ra từ trong vỏ khô và xương tàn, một thần thai hoàn mỹ, xem con người nguyên bản của ta như dị thổ, tế sống bản thân, thật sự là rất đáng sợ.
Sau khi Sở Phong suy nghĩ, nhẹ nhàng thở dài, cũng không hạ quyết định cuối cùng.
Hắn đi tu hành, cảm ngộ trật tự của thần!
Giờ phút này, hắn đi về phía một mảnh bí cảnh trong cấm địa, ngồi xếp bằng xuống, vận chuyển phương pháp hô hấp Đạo Dẫn, quanh thân óng ánh, năng lượng nhanh chóng lưu chuyển.
“Rốt cuộc phương pháp hô hấp Đạo Dẫn này có lai lịch gì?”
Sở Phong cũng có lòng muốn hỏi Thạch Hồ vấn đề này, nhưng cuối cùng hắn kiềm chế được, hắn cảm thấy đây là phương pháp cổ xưa, từ thái độ của đám người dương gian lần trước có thể thấy chúng rất muốn lấy được.
Vô luận là hộp đá hay là hạt giống, hoặc là Đạo Dẫn, hắn đều tạm thời không muốn tiết lộ cho một vị Thiên Tôn.
“Đi độ kiếp!”
Hai ngày sau, Sở Phong vững tin tầng giấy mỏng này của bản thân cần một loại khí thế, không ngồi bất động nữa, muốn đi ra phía ngoài cấm địa, độ hết thiên kiếp của mấy chục năm qua.
Ở chỗ này bảy mươi hai năm, vẫn luôn không đi ra ngoài, Sở Phong giết không ít sinh vật cấp Chiếu Ánh, chính hắn cũng không biết đã hấp thu bao nhiêu Hạt Thần Tính.
Quả nhiên, thiên kiếp này bá đạo mà dài dằng dặc, Sở Phong chỉ độ kiếp mà đã phí hơn mười ngày, đơn giản khiến cho người ta không nói được lời nào.
Ngay cả Thạch Hồ cũng trợn mắt hốc mồm, nó chưa bao giờ thấy thiên kiếp dài dằng dặc như thế, đó căn bản không giống như là thật!
Đương nhiên, Sở Phong không thể nào một hơi độ hết, trên thực tế hắn không có làm khó mình, vô cùng tiếc mạng sống, chỉ cần mệt mỏi thì sẽ độn về đệ nhất cấm địa, tránh thoát sấm sét.
Cứ như vậy, hắn chia cắt Thiên Lôi, né tránh tất sát tử kiếp!
Hiển nhiên, nhiều thiên kiếp như vậy tẩy lễ không ngừng, xung kích thân thể và hồn quang của hắn, hiến cho tố chất cơ bản của hắn đạt đến cấp Thần, vô luận là nhục thân hay là tinh thần lực, đều tuyệt đối kinh khủng.
Giống như lúc trước, hắn chỉ thiếu năng lực khống chế trật tự cấp Thần!
Trong mười mấy ngày này, hắn liên tiếp độ kiếp, thực sự quá náo nhiệt, dù cho là đang ở chỗ sâu nhất dưới lòng đất thì rốt cuộc cũng kinh động đến sinh vật trên mặt đất.
Trong vực thẳm tiếp giáp nơi này có sinh vật chạy đến, dò xét tình huống từ phía xa.
Sau đó, cao nguyên Hung Thú cũng nhận được tin tức, có con cháu của thần chỉ dẫn người ngựa đánh tới, bởi vì nhận được tin tức nửa thật nửa giả là cái kia âm linh ngoại vực kai đang độ kiếp.
hai trăm năm trở lại đây âm linh ngoại vực gây ra mưa gió, trước có bọn người Tiểu Võ Thần bị giết, tiếp đó là bảy mươi hai năm trước người thừa kế của Võ Thần và Vu Thần cũng bị chém, dẫn đến sóng to gió lớn.
Nếu không phải nơi này sát bên vực sâu, có thần thú ẩn núp, đám người Võ Thần trong cao nguyên Hung Thú liền có thể đích thân xuất động, thẳng hướng nơi này.
Trận đại chiến giữa hai phe cánh mới kết thúc mấy chục năm, bọn họ không muốn bởi vì hiểu lầm mà bùng nổlần nữa.
“Ừm, rốt cuộc tìm được đến nơi này.” Sở Phong nhìn thấy lượng lớn người ngựa bên ngoài cấm địa, không hề lo lắng, ngay cả thần cũng không dám vào, hắn có gì phải sợ?
“Quả nhiên là tên âm linh nhà ngươi!” Bên ngoài có người quát, đó là một người đàn ông trung niên tóc vàng, cầm trường mâu trong tay chỉ Sở Phong ở phía xa.
Sở Phong từng bị truy nã, rất nhiều người đều từng thấy khuôn mặt thật của hắn, vô luận là trạng thái âm linh, hay là có máu thịt đều đã sớm bị người ta vẽ ra.
“Âm linh ngoại vực, lăn ra đây nhận lấy cái chết!”
Bên ngoài cấm địa có một nhóm lớn người ngựa, tất cả đều là cao thủ, không có một ai là kẻ yếu, lớn tiếng quát tháo.
Sở Phong nghe người đàn ông trung niên tóc vàng cầm trường mâu trong tay ở đối diện, nói: “Là ngươi, lần đầu tiên ta tới cấm địa lại vừa đúng lúc từng gặp các ngươi.”
Chỉ có điều lúc đó Sở Phong không để lộ mặt thật.
Trăm năm trước, người đàn ông trung niên này không ngừng ném mạnh phi mâu, khiến cho Sở Phong đang ở trong cấm địa vô cùng chật vật, trọng thương.
“Rất tốt, hôm nay đúng lúc chúng ta nên thanh toán!” Sở Phong quát.