Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Con Thần thú còn lại rất cao lớn, là một con Hống (1), da lông quanh thân đen nhánh, tinh thần và thể xác cường tráng, miệng rộng đầy răng nanh, thân thể Thần thú tỏa ra ánh đen, rất hung mãnh.
(1)Hống: Hống hay còn gọi là Vọng Thiên Hống, là sinh vật giống Rồng và ngựa. Hống có vảy và biết bay, truyền thuyết kể lại rằng Hống là con của Rồng, có thói quen ngồi trên cao quan sát mọi thứ.
“Lập tức giải quyết hắn, tên âm linh này quá kinh khủng, hiện tại là một cơ hội khó được, nếu bỏ lỡ về thì mảnh thế giới này của chúng ta liền không ai có thể ngăn được hắn!” Hắc Hống nói.
Bọn chúng đều đã tiến hóa thành Thần thú, riêng phần mình thống ngự (2) một tòa vực sâu, cách đệ nhất cấm địa không quá xa, bởi vậy là những người đầu tiên chạy tới sau khi nơi này nổ ra trận chiến của những vị thần.
(2)Thống ngự: cai trị.
“Ta với các ngươi không có thù, thật sự muốn động thủ?” Sở Phong nằm trên mặt đất hỏi.
“Ha ha, đúng là không có thù, nhưng ngươi mạnh mẽ như vậy, uy hiếp đến chúng ta một cách nghiêm trọng, phá hủy sự cân bằng của cả mảnh đất trời này. Ngoài ra, chúng ta không hòa thuận với bọn Chu Tước, nghe nói con tiểu Chu Tước kia đi cùng với ngươi, bởi vậy, ngươi vẫn là đi chết đi!”
Con thú sừng rồng cười nói, ở giữa hai sừng của nó bộc phát ra một mảnh ánh sáng chói mắt, đó là sấm sét, hóa thành một cây thần mâu sáng chói, đâm về phía mi tâm của Sở Phong, vừa ra tay chính là tuyệt sát.
Cùng lúc đó, con Hắc Hống kia cũng gào thét, mở ra miệng lơn như chậu máu, trong miệng đầy phù văn trật tự, giống như đại dương cuồn cuộn cuốn tới phía Sở Phong.
Hai con Thần thú rất quả quyết, vừa ra tay liền hạ sát thủ!
“Ai!” Sở Phong thở dài, vèo một tiếng biến mất tại chỗ, sau đó triển khai Tiểu Lục Đạo Thì Quang Thuật, kiếm quang như cầu vồng, chiến đấu kịch liệt với bọn chúng.
Trên thực tế, cũng không phải là chiến đấu kịch liệt, hiện tại hắn đã đạt đến cấp bậc Thần Tướng, lúc này mới vừa ra tay hai con Thần thú liền sợ hãi, gầm rú, sau đó thân thể phun ra thần huyết, bọn chúng bị trọng thương, suýt nữa bị cắt đứt đầu, nơi cổ đó vết thương đáng sợ.
“Ngươi giả bộ trúng nguyền rủa?” Bọn chúng vừa sợ vừa giận.
“Nếu không sao có thể đánh giá được phải chăng nên giết các ngươi?” Sở Phong bình tĩnh mở miệng.
Hắn đã sớm cảm ứng được có thần chỉ đang âm thầm dòm ngó, mặc dù trên người hai con Thần thú này có bí bảo che lấp hơi thở, nhưng vẫn không che được thần giác nhạy cảm của hắn.
“Chúng ta tình nguyện hàng phục, xin hãy thủ hạ lưu tình (3)!”
(3)Thủ hạ lưu tình: đồng nghĩa với giơ cao đánh khẽ hoặc là nương tay.
Sở Phong hơi do dự, có nên dẫn chúng nó đi âm phủ hay không?
Trong chốc lát, hắn lắc đầu, đây chính là hai vị thần, rất khó khống chế, một khi hắn hơi sơ sẩy liền có thể sẽ bị cắn trả, nhất là những người xung quanh hắn đều chưa đạt tới thần cảnh.
“Giết!” Hắc Hống kêu lên, chém giết kịch liệt.
Nhưng hiện thực rất tàn khốc, cho dù là hai con Thần thú cũng xa không địch lại Sở Phong đã đạt đến thần tướng, rất nhanh trên thân đã hiện ra mảng lớn vết thương, sắp bị chém giết.
“Ta nguyện ý trở thành tọa kỵ (4) của ngươi, thử nghĩ xem ngươi cưỡi một con Thần thú đi khắp thiên hạ, chúng sinh đều sẽ rung động và cúng bái, ngay cả thần trong cao nguyên Hung Thú cũng không làm được đến một bước này!”
(4)Tọa kỵ: vật cưỡi.
Con thú sừng rồng hô to, nó cúi đầu xuống, biểu thị nguyện ý thần phục (5).
(5)Thần phục: phục tùng làm bề tôi.
Sở Phong cũng không hề động lòng, hắn có thể cảm nhận rõ ràng được sát ý mà hai con Thần thú này ẩn giấu đi, cũng không cam lòng thần phục, chỉ là do bị áp lực bức ép, không muốn bị giết mà thôi.
Loại tọa kỵ này giữ lại cũng là mối lo về sau, hiện tại hắn vừa thành Thần, vẫn chưa có nhiều thủ đoạn ngự thú như vậy.
“Như vậy đi, các ngươi thử chạy trốn cho ta xem một chút xem cước lực của các ngươi thế nào.” Sở Phong nói.
Hắn muốn trở về âm phủ, sau đó đi vũ trụ hỗn độn đi khai chiến với thần ở dương gian, nếu như tốc độ của hai con thú dữ này đủ nhanh cũng có thể giữ lại.
Hai con Thần thú nghe vậy xoay người chạy, đây là hợp lực chạy trốn, có thể bỏ chạy được thì càng tốt, còn nếu không cách nào thoát khỏi thì cùng lắm cúi đầu trở thành tọa kỵ của hắn trước, sau này lại nghĩ cách đánh giết.
“Quá chậm!” Sở Phong lắc đầu, sau khi triển khai kiếm dực, trong chớp mắt liền đuổi kịp, cũng cắt đứt con đường phía trước luôn, phảng phất có mảnh vỡ thời gian lượn lờ ở bên cạnh hắn.
Oanh!
Hắc Hống rất quả quyết, cũng rất kiên cường, không đợi Sở Phong tỏ vẻ gì, nó đã tự làm nổ mình trước, nghĩ kéo theo Sở Phong cùng lên đường.
Thân là Thần thú, đương nhiên thần giác của nó cũng rất nhạy cảm, đã nhận ra sát ý của Sở Phong.
Chỉ có điều đám năng lượng màu đen vẫn chưa kịp khuếch tán ra thì đã bị Sở Phong giam cầm, hắn vận dụng Tiểu Lục Đạo Thì Quang Thuật điên cuồng hấp thu, tất cả hạt thần tính và vật chất Đạo Tổ đều bị cuồn cuộn hút tới.
Con thú sừng rồng kinh hãi, âm linh này quá mạnh mẽ, mạnh bọn chúng nhiều lắm, ngay cả tự nổ cũng không giết được hắn.
Phốc!
Cuối cùng, nó cũng bị một kiếm chém đầu, chết oan chết uổng.
Hai con Thần thú đã không thể phục tùng thật sự, hơn nữa còn có thù với dòng dõi Chu Tước, lúc ban đầu chạy tới nơi đây còn muốn giết Sở Phong, bởi vậy hắn ra tay không lưu tình chút nào.
Sở Phong ngồi xếp bằng ở đây, bị ánh sáng trắng bạc và ánh đen bao phủ, sau khi chém giết hai con Thần thú, hắn hấp thu đủ nhiều vật chất thần tính, thực lực tăng trưởng thêm một bước.
Giờ khắc này hắn lại hơi sợ hãi, Tiểu Lục Đạo Thì Quang Thuật này quá nghịch thiên, thực lực của hắn không khỏi tăng trưởng quá nhanh, loại tốc độ này khiến cho ngay chính bản thân hắn cũng sợ hãi.
Trăm năm thành Thần, lại xông vào thần tướng cảnh, điều này thực sự làm kinh hãi thế tục!
Thực lực của Sở Phong đang mạnh lên, nhưng trong lòng hắn cũng rất nặng nề, dạng tốc độ phát triển này khiến cho hắn cực kỳ lo lắng.
Chỉ có điều sau khi nghĩ đến Phá Bại Chi Lộ, hắn lại thở nhẹ ra một hơi, quan sát một hạt giống đã gieo vào trong cơ thể, xem mình hiện tại là dị thổ , chờ đợi thần thai sinh ra, con người mới của ta sống lại!
Hạt giống kia giống như một viên Kim Đan nhỏ bé, treo trong cơ thể, hòa chúng với máu thịt và hồn quang, cắm rễ nơi đó, rõ ràng đã xán lạn hơn rất nhiều so với trước đó, có được lượng lớn vật chất thần tính tẩm bổ, nó phô bày ra trạng thái rất tốt.