Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 2013 - Chương 2013: Thiên Hạ Đã Không Còn Địch Thủ (2)

Thánh Khư Chương 2013: Thiên hạ đã không còn địch thủ (2)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Cùng lúc đó, Vu Thần cũng đang xông lên, trong tay có một cây cung lớn cổ xưa màu đỏ thẫm, tra một mũi tên gỗ đào vào, nhanh chóng bắn ra, trong nháy mắt, tiếng khóc ô ô vang vọng nơi đây, đây là cung tiễn nguyền rủa thần bí từ cổ đại.

Quyết chiến đột ngột cứ như vậy mà nổ ra, không có thăm dò gì quá nhiều.

Sở Phong đang lướt ngang thân thể một cách nhanh chóng, nhưng là những phi mâu kia nhiều lắm, bao trùm nơi này, mấu chốt nhất chính là, chiếc gương màu trắng bạc của Nữ Thần Ám Nguyệt giam cầm hư không, suýt nữa làm cho hắn phải đứng yên ở chỗ này, không cách nào trực tiếp tránh thoát khỏi mảnh khu vực này.

tấm gương màu trắng bạc phát ra ánh sáng ẩn chứa pháp tắc giam cầm thần chỉ, bao phủ mảnh không gian này.

Tại loại thời khắc mấu chốt này, nếu như là Thần bình thường chắc là đã bị trói buộc, sau đó bị hai người khác giết trong chớp mắt!

Thần lực tràn ngập quanh thân Sở Phong, hùng hồn mà mênh mông, thoát khỏi giam cầm, hơn nữa Tiểu Lục Đạo Thì Quang Thuật của hắn tỏa ra thụy thải, hấp thu tất cả hạt thần tính và vật chất Đạo Tổ, phá vỡ cái gọi là lĩnh vực cấm thần.

Ánh sáng từ thanh thần kiếm màu vàng kim trong tay hắn tăng vọt, không ngừng chạm trán với phi mâu, đồng thời chém đòn sát thủ của Vu Thần - thần tiễn bằng gỗ đào kia đến tia lửa tung tóe, tung bay ra ngoài.

“Không được!”

Sắc mặt mấy người thay đổi,sau khi tên âm linh này thành Thần thế mà lại mạnh mẽ như vậy, còn bưu hãn hơn mấy phần so với người có công lực thâm hậu nhất trong bọn họ là Võ Thần, tình huống gay go vô cùng.

Xoẹt!

Phía sau Sở Phong xuất hiện mười hai chiếc cánh thần, đều là ánh kiếm biến thành, đây là kiếm dực, trong lúc nhẹ nhàng vỗ cánh,ánh kiếm ngập trời, quét về phía trước.

Trong nháy mắt, kiếm kêu tranh tranh vang chín tầng trời, ánh kiếm đáng sợ bắn ra, phảng phất như tại lúc này xuất hiện mấy trăm ngàn thanh thần kiếm, tất cả đều hướng về phía trước, hoặc là chém tới, hoặc là bay vụt qua, hoặc là quét ngang.

Phốc!

Nữ Thần Ám Nguyệt trúng kiếm, một cánh tay tuyết trắng gần như bị chém đứt, máu chảy ồ ạt.

Đang!

Võ Thần đón đỡ, trong tay xuất hiện một chiến mâu màu vàng kim, không còn là phi mâu ngắn nhỏ, đây là vũ khí mạnh nhất của hắn ta, sau khi vung lên, dựng lên một màn ánh sáng, do ký hiệu trật tự đan xen mà thành, thế nhưng là đầu vai của hắn ta vẫn chảy máu, bị đâm thủng một lỗ.

Chiếc cung lớn màu đỏ thẫm trong tay Vu Thần phát sáng, thân thể của lão ta lảo đảo, ngăn cản kiếm dực đánh vào, thế nhưng cuối cùng bản thân lão ta vẫn bị thương, bộ ngực có một lỗ máu.

Cứ như vậy trong nháy mắt giao thủ ngắn ngủi, ba vị Thần bị thương, mặc dù đều là vết thương nhẹ, bọn họ có thể nhỏ máu sống lại, chữa trị thương thế, nhưng lại đủ để chứng minh tính nghiêm trọng của tình thế.

Ba người bọn họ liên thủ cũng bị thua thiệt, đây là việc đáng sợ cỡ nào.

Ba người không còn giữ lại chút nào, đều vận dụng đòn sát thủ mạnh mẽ nhất đời này, vấn đề bây giờ không phải là bọn họ giết âm linh Sở Phong như thế nào, mà phải cân nhắc làm sao để sống sót.

Giữa hai bên tuyệt đối là không chết không thôi, không có hi vọng hoà giải.

Trong lòng Sở Phong nắm chắc, giao thủ trong thời gian ngắn ngủi là đã rõ đẳng cấp thực lực của bọn họ, người mạnh mẽ nhất là Võ Thần cũng chỉ là cách cấp độ Thần Tướng khá gần mà thôi.

“Giết!”

Sở Phong quát khẽ, chiến đấu càng nhẹ nhàng, thử nghiệm một ít pháp môn mà sau khi mình thành Thần đã tìm hiểu ra, là biến hóa ra từ Tiểu Lục Đạo Thì Quang Thuật.

Hư Không Đảo Ảnh!

Lúc hắn vung kiếm, bốn phương tám hướng đều xuất hiện thân ảnh của hắn, giống hắn như đúc, sau đó kiếm mang bắn ra lại là chân thực, vây quanh ba cao thủ Thần cấp.

“Đây là... Thủ đoạn của Tà Tôn trong truyền thuyết, nhập môn chi pháp!” Nữ Thần Ám Nguyệt kinh hãi thét lên.

Lục Đạo Tà Tôn, chính là thuỷ tổ (2) mạnh mẽ và cổ xưa nhất của thế giới này, khai sáng các loại dị thuật, đương nhiên mạnh mẽ nhất trong đó là Lục Đạo Thì Quang Thuật, có lời đồn rằng người nắm giữ phương pháp này không sợ vật chất quỷ dị, lúc tuổi già sẽ không xảy ra chuyện chẳng lành.

(2)Thủy tổ: tổ tiên, người khai sáng hoặc người sáng lập đầu tiên.

Thế nhưng kết quả là bản thân vị thủy tổ này lại chết rất thảm, bị đại năng dương gian liên thủ săn giết, từ đó cũng dẫn đến phương pháp này thất truyền.

Phốc!

Sau khi Nữ Thần Ám Nguyệt thét chói thì kinh ngạc, một luồng kiếm quang đâm thủng mi tâm của nàng ta, giam cầm nàng ta lại, dù cho hồn quang của nàng ta sôi trào cỡ nào cũng không thể thoát khỏi, trơ mắt nhìn Sở Phong dùng Tiểu Lục Đạo Thì Quang Thuật hấp thu hạt thần tính, vật chất Đạo Tổ, v.v.. Của mình.

“Giết!” Sở Phong quát.

Đến giờ khắc này, thế cục đã định, mặc cho Võ Thần và Vu Thần liều mạng như thế nào cũng không thay đổi được cái gì, kết quả là máu văng khắp nơi trên vùng đất này, ba cao thủ Thần cấp đều bị tru sát, không chừa một ai.

Hạt thần tính dày đặc bao lấy Sở Phong , còn có vật chất Đạo Tổ đang tràn ngập, tất cả đều bị hắn tụ tập ở quanh người, hắn dùng Tiểu Lục Đạo Thì Quang Thuật dung luyện, tu vi của bản thân đang tăng lên nhanh chóng, giờ khắc này tế bào sống trong cơ thể hắn tăng vọt, một tiếng răng rắc, hắn cảm thấy có một cửa ải bị mở ra.

Hắn biết, bản thân đã trở thành người nổi bật trong Thần cấp - Thần Tướng!

Không còn là đến gần, mà là thật sự đạt đến cấp độ này, đương nhiên thực lực của hắn tăng mạnh.

Giết thần bay lên trời mà đi, hiện tại thật sự có thể lên đường, hắn nên quay về vũ trụ âm phủ, tính toán thời gian chắc đã qua một năm, không biết cố hương ra sao.

Trong vùng núi, Sở Phong đang nhặt chiến lợi phẩm, lúc cầm lấy cung lớn màu đỏ thẫm của Vu Thần, hắn lảo đảo một cái, đột nhiên té lăn trên đất, thân thể rung động, không cách nào đứng dậy.

Phía trên này có lời nguyền đáng sợ, là một món binh khí được lưu truyền lại từ thời cổ đại, trải qua năm tháng dài đằng đẵng mà bất diệt.

Sở Phong vùng vẫy mấy lần, lại té lăn ra đất.

“Đồ của Vu Thần mà cũng dám đụng lung tung, lá gan không nhỏ, đáng tiếc vẫn là trúng chiêu.” Nơi xa có âm thanh truyền đến.

Mặc dù là thế giới dưới lòng đất, nhưng không khác biệt gì so với trên mặt đất, trong một mảnh núi rừng có hai con Thần thú đi ra, con mở miệng chính là một con thú màu tuyết trắng có sừng rồng.

Nó giống như ngựa trời, trắng như ngọc, ở phía trên đầu có một đôi sừng rồng, hơn nữa ở hai bên sườn có ba cặp cánh chim màu tuyết trắng, lưu chuyển năng lượng Thần cấp.

Bình Luận (0)
Comment