Nhóm dịch: Thiên Tuyết
"Ta nhớ mẹ ta."
Hiện tại tiểu đao sĩ rất đơn thuần, không còn trí nhớ kiếp trước, nhưng sớm thông minh, nhớ rõ tình cảnh sinh ly tử biệt một năm trước, biết Tần Lạc Âm đã chết, sau này căn bản không thể giấu được nó.
Sở Phong cảm giác lồng ngực đau đớn, như bị người ta đâm một đao, nghĩ đến hình ảnh một năm trước, Tần Lạc Âm cả người toàn máu, bị vật chất màu vàng ăn mòn, gương mặt xinh đẹp kia tái nhợt, không còn chút huyết sắc, suy yếu vô lực mở miệng, muốn hắn chăm sóc thật tốt cho tiểu đạo sĩ.
"Cuối cùng có một ngày nào đó… có thể sẽ được gặp lại." Sở Phong quỳ xuống, xoa đầu nó.
"Nhưng nàng đi rồi, hoàn toàn rời khỏi thế gian này…" Tiểu đạo sĩ rơi lệ, không muốn nói đến hai chữ chết đi. Nó ngẩng đầu bất lực nhìn Sở Phong, trong ánh mắt trong veo ngập tràn nước mắt, hỏi Sở Phong: "Làm sao mới có thể nhìn thấy nàng?"
Mất đi trí nhớ, tiểu đạo sĩ trở về thiên tính và bản năng của một đứa trẻ, hiện tại thoạt nhìn rất đáng thương, im lặng nơi lệ, cúi đầu nhìn đôi chân nhỏ của mình, thật đáng thương.
Sở Phong nhẹ giọng nói: "Chỉ cần ngươi đủ mạnh, có thể đi đến dương gian, sẽ có thể nhìn thấy nàng, bởi vì hồn quang nàng chưa diệt, sẽ tiếp tục sinh ra ở dương gian!"
Trước đây, hắn rất ít khi nói chuyện như vậy với tiểu đạo sĩ, bình thường toàn xách lên đánh, hiện tại nhìn nó trở về bản tính của một đứa trẻ, trên khuôn mặt nhỏ nhắn đáng thương u buồn như vậy, trong lòng hắn cảm giác có chút chua xót.
"Thật sao?" Tiểu đạo sĩ ngẩng đầu, đôi mắt to sáng ngời mang theo ngước mắt, lộ ra hy vọng, cả người lại tràn đầy tinh thần.
Bởi vì trong lòng nó có hy vọng, không còn bất lực giống quá khứ, luôn nhớ mẫu thân nhưng lại thê lương không thể tìm được.
Một đám người Đại Mộng Tịnh Thổ đứng xung quanh, đều giật mình, Tần Lạc Âm có thể sống lại sao?
Vị lão thánh nhân thở dài, cho dù chuyển sang kiếp khác ở dương gian thì sao? Cũng có thể sẽ là một người mới, một dung mạo mới, thậm chí chủng tộc cũng có thể sẽ xảy ra thay đổi, tràn đầy bất trắc.
"Đây không phải tiểu đạo sĩ hai trăm năm trước kia sao, không có thay đổi gì nhiều." Tiểu Chu Tước tiến lên phía trước, nhìn thấy tiểu đạo sĩ, cảm thấy cực kỳ đáng yêu, tốt hơn dáng vẻ khó ưa năm đó nhiều.
Đương nhiên, lúc đó nàng vẫn còn đứng trong tổ Chu Tước, chính mình cũng không lớn lắm, nhưng lại cùng mẫu thân của nó rất chú ý những tiến hóa giả bên ngoài từng đại náo cao nguyên Hung Thú này.
"Đại tỷ tỷ, xin chào!" Tiểu đạo sĩ mang theo nước mắt ân cần chào hỏi, rất lễ phép, khác hẳn so với người đến dị vực hai trăm năm trước.
Sau khi nhìn thấy tiểu đạo sĩ, Sở Phong hoàn toàn yên tâm, lúc này mới có cơ hội hỏi Yêu Tổ Chi Đỉnh tình hình gần đây, cũng hỏi người Đại Mộng Tịnh Thổ một năm nay đã xảy ra những gì.
Một năm qua, người dương gian quả thật có đến đây, nhưng lần này rất thấp điệu, không hành động bá đạo giống như lần trước, mà đang yên lặng tìm kiếm thứ gì đó.
Sau đó, có tin tức truyền ra rằng nơi đạo thân của Thái Vũ Thiên Tôn vẫn lạc, tạo ra một chấn động rất lớn, các giáo phái Âm Phủ cũng kinh sợ.
Có người suy luận rằng có thể có sinh vật cấp Đại Vũ còn sống trong Đại Uyên, từng bị thức tỉnh, đó là nguyên nhân khiến đạo thân Thái Vũ vẫn lạc.
Điều này tự nhiên khiến những người được phái đến Âm Phủ sợ hãi, nhất thời không dám cao điệu.
Có điều trải qua một năm thăm dò, mấy đội ngũ lại có chút khôi phục bản tính cũ, vẫn dùng tư thái trên cao nhìn xuống sinh linh vũ trụ này, thi thoảng sẽ có vẻ rất bá đạo.
Thế nhưng nói chung, chưa từng xảy ra chuyện huyết tẩy bộ tộc hay đánh nát những hành trinh sinh mệnh.
Ngoài ra, còn có một sự kiện lớn, cũng là một bước ngoặt có ảnh hưởng sâu sắc.
Các giáo phái dương gian đang tìm kiếm đệ tử hạt giống ở Âm Phủ, gọi tắt là tìm kiếm hạt giống Âm Phủ.
"Cụ thể là như thế nào?" Sở Phong nhíu mày hỏi.
"Bọn họ đang chiêu mộ đệ tử, tìm kiếm tiến hóa giả có thiên phú, muốn dẫn đến gương gian." Lão thánh nhân Đại Mộng Tịnh Thổ đáp, chuyện này khiến cho các tộc trong vũ trụ Âm Phủ chấn động.
Nhất thời, không ít những tán tu, còn có một vài người tài báo danh, không biết xuất phát từ nguyên nhân nào, người dương gian quả thực mang đi không ít người.
Sau đó, xảy ra một sự kiện lớn!
Đạo tộc, Phật tộc, Á Tiên tộc… một vài tộc cường đại đứng đầu dương gian cũng phái sứ giả đến vũ trụ này.
Đây là chuyện ngoài dự kiến, sau khi một vài sứ giả xuất hiện, xác nhận rằng mười đại truyền thừa đứng đầu Âm Phủ rất có thể liên quan đến dương gian.
"Sau đó xảy ra chuyện gì?" Sở Phong hỏi.
"Đạo Tộc, Á Tiên tộc, Phật tộc… của Âm Phủ, tất cả mọi người bị hạ cấm chế đặc thù, nên bọn họ nắm giữ phương pháp hô hấp không hoàn chỉnh của dương gian, không thể truyền cho người ngoài,nếu không bản thân sẽ lập tức hóa thành tro bụi."
Sở Phong nghe vậy, lập tức im lặng.
Hắn đã sớm biết điều này, một vài truyền thừa của vũ trụ này đến từ dương gian, nhưng nghe nói đến đây vẫn khẽ thở dài, Đạo thống đứng đầu dương gian quả nhiên rất khủng bố, vô cùng mạnh.
"Ngoài ra, sứ giả từ dương gian cũng cho những tộc này một cơ hội, người vượt qua khảo nghiệm có thể đi đến dương gian, thậm chí có thể mang theo cả tộc đi qua!"
Lão thánh nhân Đại Mộng Tịnh Thổ kể, trước mắt, vũ trụ này đã biến mất rất nhiều thiên tài, hư hư ảo ảo bị người dương gian bắt đi.
Ngoài ra, còn có nguyên nhóm người trong các tộc tách ra, muốn rời đi.
"Thanh thế lớn như vậy, đã lan rộng đến thế?" Sở Phong kinh ngạc.
Lúc này, hắn cũng đã hiểu rõ, chẳng trách đệ tử môn đồ của đám người Thái Vũ, Hồn Nghệ, Nguyên Thủy, Loạn Vũ… không hề động đến Đạo tộc, Á Tiên tộc…
Bởi vì những tộc đó có căn cơ ở dương gian, rất nhiều nguồn gốc.
Thực tế sự thật là như vậy, một năm trước khi tiến hóa giả dương gian đến, vốn đoạt lại phương pháp hô hấp đến từ những tộc bị diệt ở dương gian, nhưng là những đạo thống đã từng rất có địa vị.
Ví dụ như phương pháp hô hấp Đại Mộng, ngày xưa cũng từng được xếp vào top mười ở dương gian, nhưng đã bị đào thải ở thời đại nào đó, cả giáo bị diệt sạch.
Còn có Bất Tử Tằm tộc, từ vinh quang dần suy bại ở dương gian, nhưng phương pháp hô hấp bất tử của bọn họ đến nay vẫn khiến người ta mơ ước, vô cùng ghen tị.
Vì vậy, sau khi người dương gian đến đây, trực tiếp xuống tay không chút băn khoăn với những tộc nắm giữ các phương pháp hô hấp này.
"Thu nhận đệ tử Âm Phủ… không phải bọn họ rất khinh thường sao, sao lại coi trọng rồi?" Sở Phong khó hiểu.