Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Theo tin vỉa hè, có hậu duệ Thiên Tôn vừa ý vị nữ tử Ánh gia kia. Mà công nhận nàng ta đúng thật là kinh diễm, đẹp như tiên trên trời ấy.”
Sở Phong im lặng lắng nghe. Hắn cảm thấy mình có lẽ sắp được thấy mặt những người quen cũ đã lâu không gặp. Đám Nguyên Ma, Tử Loan, Nguyên Thế Thành, Nguyên Viện, Chu Tước tiên tử chắc là đều đến cả rồi.
Thậm chí cả mấy người Thiên Lý Nhãn Đỗ Hoài Cẩn, Diệp Khinh Nhu cũng vô cùng có khả năng đã bị trói lại mang đến đây.
Hắn đang cân nhắc xem thử sau khi diệt Thần có nên che giấu thân phận, cùng một đám cố nhân đi sát hạch vượt ải tiến vào Dương Gian hay không?
“Mấy người băng qua biển Hỗn Độn để đi Âm Gian không biết có thu hoạch được gì hay không. Thời gian thật sự không còn nhiều, chúng ta không thể không chuẩn bị cho trường hợp đập nồi dìm thuyền (1), lúc này nên bắt đầu tăng số lượng nhân thủ qua đó đi!”
(1) Đập nồi dìm thuyền: chiến đấu đến cùng, không chịu lùi bước (dựa theo tích: Hạng Vũ đem quân đi đánh Cự Lộc, sau khi qua sông thì dìm hết thuyền, đập vỡ nồi niêu để binh sĩ thấy không có đường lui, phải quyết tâm đánh thắng̀).
Bên trong Hồng Thành có vài ngọn núi thần, trên núi có đình đài lầu các, suối chảy thác tuôn, mây dày ráng đổ, cảnh sắc vô cùng mỹ lệ. Lúc này còn có cả Thần tọa trấn ở đây.
Bọn họ đang thương lượng đối sách. Nhân mã phái đi Âm Gian đến hiện tại đều không đem tin tức tốt gì trở về, lần liên lạc gần đây khiến người ta thật thất vọng, không có tiến triển gì lớn cả.
Hiện tại, nhân mã của mấy Đạo thống đều đứng ngồi không yên, trước khi rời khỏi đây bọn họ nhất định phải liều một phen, nếu không ai cũng không thể gánh nổi sự trách tội của Thiên Tôn.
“Bầu không khí lúc này có chút khẩn trương, không ổn chút nào. Ngay cả một vài thế gia từ xa xưa của Dương Gian cũng phái sứ giả tham dự vào chuyện này, chỉ sợ bọn họ sẽ âm thầm đắc thủ.”
“Không thể nào, bọn họ cũng không có cách nào tốt hơn đâu!”
Từ trên ngọn núi tú lệ, thác nước vàng óng ào ào chảy xuống. Có vài vị Thần đứng sóng vai nhìn về phương xa. Bọn họ đang phải chịu áp lực to lớn, bên trên ra lệnh nếu bọn họ vẫn không làm được tích sự gì thì cũng không cần phải về Dương Gian nữa.
“Cuối cùng cũng chọn lựa xong mấy hạt giống Âm Gian không tồi, kết quả đạt được cũng tạm ổn. Đám người này nếu được đến dương khí tẩm bổ thì tốc độ phát triển vô cùng kinh người, thí nghiệm bước đầu cũng khiến chúng ta vừa lòng. Thần Vương đại nhân chịu tội liên đới rốt cuộc cũng lộ ra nụ cười đã lâu không gặp.”
Mấy người này đang nói đến chuyện liên hệ với Thần ở các hành tinh khác để bàn chuyện đi đến Âm Gian. Trong số họ có vài người muốn đích thân qua đó để tìm kiếm thêm một lần cuối cùng.
“Tình hình gần đây càng ngày càng vi diệu, ngay cả đại năng cũng tham dự vào, hiệu lệnh đệ tử phải tìm một viên hạt giống gì đó. "Hạt giống" ở đây không phải ám chỉ mấy thiên tài Âm Gian đó đâu, mà là một viên hạt giống thực sự, tương truyền đã mất tích từ thời đại vô cùng cổ xưa. Nếu có được nó thì dù có là sinh vật ở phần cuối đường Tiến Hoá cũng có thể nhận được sự trợ giúp.”
“A, ta cũng đã nghe Thần Vương nói qua chuyện này, vì nó mà áp lực bên trên dồn cho ngài ấy đột nhiên tăng gấp bội. Hạt giống đó được gọi là hạt giống Dương Gian, chỉ một viên thôi cũng sánh được với tất cả giá trị may mắn khác. Đến đại năng cũng động lòng, hận không thể lập tức ra tay. Nhưng bọn họ lại không nói hạt giống đến tột cùng có hình dáng gì, thật là khiến người ta đau đầu.”
Kẻ nào trong bọn họ cũng lộ vẻ sầu khổ. Hai cái chí bảo của Dương Gian còn chưa thấy bóng dáng đâu, cái nào cũng chưa tìm được, giờ lại tòi ra thêm một hạt giống Dương Gian nữa, đúng là khiến bọn họ phát sầu.
“Ấy, Thần Vương truyền tin đến!”
Đột nhiên, một vị Thần có mái tóc màu lam dài thay đổi sắc mặt, trở nên nghiêm túc. Nhìn bề ngoài gã có vẻ khoảng ba mươi tuổi, nhưng dáng vẻ lại như đã trải qua năm tháng dài đằng đẵng. Lúc này, gã đang cầm trong tay một cái bộ đàm đặc thù, phía trên có hiện ra tư liệu.
Thần âm của Thần Vương phát ra: “Đây là tư liệu mà đại nhân ở Dương Gian mới vừa phái người đưa tới, bên trong có tin tức liên quan đến hạt giống mà ta đã nói với các ngươi. Các ngươi cẩn thận nghiên cứu, nếu như có thể tìm được liền có thể một bước lên trời, chỉ trong một đêm sẽ được bồi dưỡng thành Thần Vương!”
Lời này khiến cho mấy vị Thần thay đổi sắc mặt, nội tâm vô cùng kích động. Bọn họ cũng biết loại nhiệm vụ này hơn phân nửa sẽ khó có thể hoàn thành, nhưng vẫn phải nhanh chóng tỏ rõ thái độ, dùng hết khả năng đi truy tìm được nó.
Trong tài liệu có miêu tả một viên hạt giống với vỏ ngoài nhăn nheo, toàn thân tròn tròn, nhưng lại có chút khô héo, không được bao phủ bởi ánh sáng lộng lẫy gì, cứ như là một viên hạt giống chết.
Mấy vị Thần đều ngạc nhiên. Đây chính là hạt giống mà đến cả Đại Năng Dương Gian cũng phải động tâm sao?
Nhìn qua cũng không thấy nó thần kỳ chỗ nào, thậm chí có thể nói là không khác gì so với mấy hạt giống hoang dại bình thường cả.
Sau đó, một người trong bọn họ đọc tư liệu.
"Bản chép tay độc bản từ thời xa xưa nhất ghi chép lại rằng...”
Câu này đã hấp dẫn được mấy người còn lại. Bọn họ đều lộ ra vẻ khác thường, đây là tư liệu tuyệt mật, đề cập đến cấp độ cực cao. Bọn họ cảm thấy dù cho hiện tại có biết chuyện này thì khi trở về Dương Gian cũng sẽ bị xoá bỏ ký ức liên quan đến nó. Có vài bí mật không phải người ở cấp độ như bọn họ có thể tiếp xúc được.
Sư phụ của một vị Thiên Tôn trong một lần đi thăm bạn đã tình cờ phát hiện một vùng tuyệt địa khủng bố, nghi là nơi ngủ đông của một tiến hoá thể cấp Đại Vũ. Nhưng sau khi ông đến gần lại phát hiện sinh vật kia đã sớm tọa hóa, chết đi rất nhiều năm rồi.
Ông ta phát hiện tiến hóa giả cấp Đại Vũ này đã lưu lại một bản chép tay có thể nói là cực kỳ xưa cũ, trong đó vậy mà lại nhắc tới một viên hạt giống, nếu tìm được loại hạt giống này thì sinh vật cấp Đại Vũ sẽ tạm dừng bị suy yếu, không đến nỗi phải chết đi.
Bên trong bản chép tay còn đề cập đến chuyện vị sinh vật cấp Đại Vũ này từng phóng một con rồng nhỏ, chuyên môn tiến vào Âm Gian tìm kiếm viên hạt giống này, nhưng nó lại một đi không trở lại. Tính toán thời gian hẳn là chuyện của từ hơn trăm triệu năm trước rồi.