Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 2041 - Chương 2041: Thần Linh Chết Đi (1)

Thánh Khư Chương 2041: Thần linh chết đi (1)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Sở Phong đang ước lượng khoảng cách, rời khỏi vũ trụ hỗn độn đủ xa rồi, có lẽ cơ hội ra tay đẹp nhất đến rồi!

Hắn từng tiếp cận gần, hộp đá che giấu hết hơi thở của hắn, không ai có thể phát hiện, hắn đã biết thực lực của đám người trên thuyền lớn đồng thau thế nào.

“Phải giải quyết pháp chỉ Thiên Tôn trước, sau đó tiêu diệt lão Hoàng Thử Lang trốn trong khoang thuyền kia, nhưng, nó sợ chết nhất, bày bố bảo hộ rất đúng chỗ, động vào nó trước, có khả năng sẽ đả thảo kinh xà.”

Sở Phong kiêng kỵ nhất chính là sợ Thiên Tôn để lại đồ vật cho mấy người nay, về phần bản thân mấy thần linh kia, hắn cũng không lo lắng lắm.

“Nghĩ cách kích động thần sư trên thuyền một chút, nếu nó bị cắn trả thì chơi vui rồi.” Sở Phong cân nhắc một chút, lộ ra nụ cười nhạt.

Hắn đã hiểu rồi, lần trước khi lão Hoàng Thử Lang cưỡng chết thôi diễn, suýt chút bị đánh về nguyên hình, suýt nữa bị diệt.

Hộp đá đến gần, cách thân thuyền càng lúc càng gần.

Trong khoang thuyền, lão Hoàng Thử Lang và một thần sư khác đang ngồi thiền, lúc này bọn họ đều có cảm giác bất an, trình độ siêu phàm trong lĩnh vực bói toán, dĩ nhiên cũng vô cùng nhạy cảm với an nguy của chính mình.

“Không biết tại sao, từ sau khi lên đường ta hơi bất an.” Lão Hoàng Thử Lang nói.

Vị lão thần sư kia nói: “Phải, ta cũng cảm thấy, chuyến này đi âm phủ có thể có biến cố, lẽ nào vực sâu càng nguy hiểm? Hơn nữa, lúc nãy vậy mà ta lại hồi hộp một hồi.”

“Giống ta, có cảm giác sợ hãi trong phút chốc!” Lão Hoàng Thử Lang thay đổi sắc mặt, lông gà trên người dựng đứng, nó ngồi thiền ở đó, ánh mắt thâm sâu.

Trong phút chốc, nó nhanh chóng vứt ra một ít mai rùa, tỉ mỉ thôi diễn, muốn xem quẻ đi vũ trụ âm phủ rốt cuộc có chuyện gì xảy ra.

“Đại hung?”

“Chúng ta đến vũ trụ âm phủ có khả năng sẽ chết?”

Hai vị thần sư đều sợ rồi, đều bắt đầu bói toán, tính toán vận mệnh của bản thân mình, rốt cuộc nguy hiểm từ đâu đến?

“Hình như có liên quan đến bảo vật đó, chỉ có thể mơ hồ cảm thấy, mông lung và mờ ảo, căn bản không thể tính chuẩn xác được!”

Sắc mặt hai người khó coi, đều lộ ra lo lắng.

“Đây là máu của Sở Phong, còn cả chiến y tan nát, chúng ta thử thôi diễn hắn thử xem, bảo vật đó hẳn là ở trên người hắn, như vậy khá dễ dàng hơn.”

“Nhưng mà, nay vẫn còn trong hỗn độn, cách nhau rất xa, lấy hắn làm mục tiêu, độ khó quá lớn.”

“Chỉ thử thôi mà, được thì tốt, không được thì thôi, nếu không thì, phía trước quá nguy hiểm, ta luôn cảm thấy sợ hãi trong lòng, lỡ như chết ở âm phủ, ta không cam tâm đâu.”

Bọn họ bắt đầu thôi diễn, cẩn thận tính toán.

Lúc này, một mặt hộp đá phát ra ánh sáng nhạt, hơi lóng lánh rực rỡ, đường nét bên trên rõ rệt, là mảnh bản đồ địa hình Sơn Xuyên.

Sở Phong dĩ nhiên biết, một khi hộp đá phát sáng, giống như là hoàn toàn che mờ thiên cơ, hoàn toàn không sợ bất kì ai nhắm vào hắn tiến hành bói toán.

Phụt!

Trong khoang thuyền, lão Hoàng Thử Lang sặc máu, sắc mặt của nó trắng bệch, bản thân yếu đi rất nhiều, quả thật khó tin, nói: “Khoảng cách xa như vậy, tại sao phản phệ lại mạnh như vậy?”

Bên kia, sắc mặt lão thần sư vàng như nghệ, ban nãy miệng mũi tràn máu, tổn thất toàn là huyết tinh, khiến thân thể bọn họ mệt mỏi không thôi.

“Ban nãy khi ta thôi diễn, lại vô cùng lo sợ, giống như có một quái vật lớn đang kề bên, nhìn chằm chằm chúng ta, chuyện gì thế, căn bản không phân tích được gì.”

Càng nghi sợ, bọn họ càng bất an, rất muốn làm rõ tình hình.

Sau mấy lần, hai người nặng nề ngã xuống trong khoang thuyền, hít vào ít thở ra nhiều, mấy vị đạo đồng sợ không ổn hầu hạ bọn họ, vội vàng chạy ra ngoài.

Mười một vị thần linh đều bị kinh động, nhanh chóng xông tới khoang thuyền, vô cùng chú trọng hai vị thần sư.

Sở Phong cũng ra tay rồi, nhanh chóng tiếp cận từ trong hỗn độn, lặng lẽ điều khiển hộp đá leo lên thuyền lớn, xuất hiện ở bên đầu thuyền, trong phút chốc mở hộp đá, xông tới pháp chỉ Thiên Tôn.

“Vù!”

Rất nhẹ nhàng, hắn thu pháp chỉ vào trong hộp đá, nhanh chóng đóng nắm hộp lại, ngăn cách hơi thở với thế giới bên ngoài.

Đây là thứ hắn kiêng kỵ nhất, nhưng mà, hắn cũng tìm hiểu rồi, nếu như không có ai thôi diễn, pháp chỉ này sẽ không chủ động tiến công.

Hắn từng giết thần ở âm phủ, từng lục soát hồn quang của bọn họ, biết được một chút pháp thôi diễn đơn giản.

Răng rắc!

Sau khi mất đi pháp chỉ Thiên Tôn, thuyền lớn bằng đồng thau nhất thời gặp phải lực cản cực lớn, mặc dù lân cận không có sương mù hỗn độn, cũng có một chút mảnh vỡ theo quy luật, vô cùng nguy hiểm.

Trên thân thuyền ánh lửa văng khắp nơi, leng keng vang dội, bị năng lượng nào đó ăn mòn.

“Xảy ra chuyện gì?”

Không cần nói người cấp Ánh Chiếu, mười một vị thần linh trong khoang thuyền cũng không thể bình tĩnh nữa, cảm thấy lông tóc phát run, trong hỗn độn xảy ra sự cố, hở chút là sẽ diệt hết.

Sở Phong biến mất, không dẫn tới sự chú ý của bất cứ ai.

Mặc dù hắn đến vì báo thù, nhưng vô cùng cẩn thận, hắn đang lo lắng vẫn còn vật thiên tôn nào khác.

Vèo vèo vèo!

Thần linh đều xông ra rồi, vừa thấy bên đầu thuyền trống không, pháp chỉ thiên tôn mất rồi, nhất thời làm bọn họ thất thanh sợ hãi, lộ ra vẻ hoảng sợ.

Về phần những người Ánh Chiếu, thánh giả khác cũng kinh ngạc, pháp chỉ kia đột nhiên biến mất, bọn họ không thấy rõ tình hình cụ thể, không hiểu gì.

Không có thứ này bảo vệ, mọi người chết chắc không nghi ngờ, sớm muộn cũng bị sương mù trong hỗn độn đánh chết.

“Trở về điểm xuất phát!” Một người rống lên, hoàn toàn nổi giận.

Sở Phong nhìn ở phía xa, hắn dự đoán mấy người này hẳn không còn vật thiên tôn nào khác.

Nhưng mà, hắn không vội ra tay, ở đó nhìn.

Thuyền lớn quay đầu, trở lại chỗ xuất phát, ứng phó toàn lực.

Trong quá trình này, thân thuyền vang lên ong ong, xuất hiện vết nứt nhỏ, bị những mảnh nhỏ trật tự phân tản trong hỗn độn chém thương, cứ tiếp tục như thế nhất định sẽ tan nát.

Mười một vị thần linh nhanh chóng ra tay, chống lại loại ăn mòn này.

“Sao pháp chỉ Thiên Tôn lại biến mất, lẽ nào bị sinh vật nào đó lấy đi? Điều này không thể nào, ai dám đụng vào, trừ phi có vật hoặc sinh vật cùng cấp!” Một vị thần thấp giọng nói, sắc mặt xanh mét, dần dần lộ ra sợ hãi.

“Đừng tự dọa mình, có lẽ trong hỗn độn có quy luật nào đó xuất hiện, làm mất pháp chỉ Thiên Tôn cũng không chừng.”

Răng rắc!

Thuyền lớn chạm phải một bộ xương khô trong hỗn độn, bên đầu thuyền nổ tung, một bộ xương cốt không biết giữ lại từ thời đại nào, kiên cố đến đáng sợ, ánh sáng đen chuyển động, sau khi chiến thuyền đồng thau mất đi pháp chỉ Thiên Tôn bảo vệ, chịu đựng không nổi.

Bình Luận (0)
Comment