Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Mảnh đất cổ U Lan, một đại lục trôi nổi của vũ trụ đổ nát, lơ lửng ở biên giới vũ trụ, chắn giữa hỗn độn.
Đương nhiên, mảnh khu vực này tiếp giáp với hỗn độn của dương gian, theo hướng ngược lại với khu vực hỗn độn của âm phủ, ngăn cách với toàn bộ vũ trụ đổ nát.
Sở Phong tới, thông qua nơi này tiến vào nơi tập luyện thiên nhiên kia, đồng thời cũng là từ nơi này tiến vào dương gian.
Ngày thường nơi này có dân bản địa, nhưng không nhiều, tuyệt đối không náo nhiệt giống bây giờ, gần đây có rất nhiều tiến hóa giả tới, đều muốn cá vượt Long Môn, tiến vào dương gian.
Người của tộc đàn cấp cao nhất trong vũ trụ đổ nát đã sớm tới , chờ đợi nhiều ngày.
Tỉ như người của Hang Trích Tiên, Chùa Di Đà, Cung Thiên Thần, Điện Thủy Ma, có vô số mối liên hệ với dương gian kia.
Ngoài ra còn có Vệ gia, Lữ gia v.v.., những gia tộc này vốn cũng không phải là những gia tộc mạnh nhất, hiện tại cũng bởi vì tổ tiên đến từ dương gian mà được sứ giả tìm tới.
bởi vì tổ tông ở dương gian quá mạnh mẽ, thành lập hoàng triều bất hủ mà bây giờ bọn người Vệ gia, Lữ gia cũng được lợi, sứ giả hứa hẹn, cho dù là bọn họ không vượt qua đợt tập luyện được cũng sẽ mang theo một số người trong bọn họ tiến vào dương gian.
Ngoài ra, còn có tuyển thủ hạt giống của các bên, cùng với người của các môn phái tiến hóa mạnh mẽ khác chạy đến.
Mà người âm phủ cũng bị cuốn theo đến đây rất nhiều, cũng có cơ hội tham dự đợt tập luyện sau cùng.
Đương nhiên, ở trong đây có rất nhiều người còn phải xông vào một con đường sinh tử trước, chỉ có vượt qua cửa ải kia mới có cơ hội cùng tiến hành đợt tập luyện sau cùng với Vệ Gia, Lữ Gia, Hang Trích Tiên, Chùa Di Đà v.v...
Sở Phong đang tìm kiếm con cháu của Thái Vũ Thiên Tôn, không chỉ muốn xem nơi tập luyện này, nghe nói có máu mủ của Thái Vũ ở chỗ này nên cũng đặc biệt đến vì hắn!
Ngoài ra, hắn cũng thử tìm kiếm một vài người quen cũ, cảm thấy có vài bạn bè ở âm phủ bị bắt đến đây.
Khối đại lục này không tính là nhỏ, còn lớn hơn so với hành tinh bình thường, trôi nổi ở biên giới vũ trụ, không thành hành tinh, nhưng cũng có thể tồn tại rất tốt.
Mặc dù linh khí ở chỗ này rất nồng nặc nhưng thảm thực vật lại khá thưa thớt, môi trường tự nhiên khá ác liệt, phóng tầm mắt nhìn tới, những cây cổ thụ thưa thớt và những mảng gạch ngói đổ nát, còn có các vũng bùn bốc lên phù văn trật tự.
Đây là di tích thời tiền sử, tràn ngập sự nguy hiểm không thể lường trước, rất nhiều khu vực và từng tia từng tia khí hỗn độn, ngoài ra còn có các loại mảnh vỡ quy tắc yêu dị.
Đây chính là nguyên nhân mà thực vật không thể sinh trưởng dễ dàng, ngay cả tiến hóa giả ở chỗ này cũng cảm thấy điều kiện khắc nghiệt.
Mặt đất lạnh lẽo cứng rắn, toàn bộ là hòn đá màu nâu đỏ, giống như là từng bị máu nhuộm vào hàng trăm triệu năm trước, trên thực tế có rất nhiều người từng nghiên cứu, đây quả thực là mảnh đất cổ xưa bị máu nhuộm đỏ.
Điều này khiến mọi người kinh sợ, đến tột cùng là loại tồn tại gì mà máu đã nhuộm đỏ đất đá qua hàng trăm triệu năm xa xưa như vậy vẫn chưa phai màu.
Mười mấy con thú một sừng chạy qua, tất cả đều toàn thân màu trắng bạc, mang theo ánh sáng thánh khiết, sừng thú trên đầu càng trong suốt óng ánh, chở hơn mười thiếu nữ bay đi.
“Đây là con cháu nhà ai?” Có người nhỏ giọng hỏi.
“Một đám tiên tử của Tộc Á Tiên, đến từ hang trích tiên, hiện đang đi nghênh đón một vị thiên tài tuổi trẻ của dương gian.” Có người đáp lại, cũng cho biết không cần nhiều lời, nhìn là được.
Sở Phong lẳng lặng quan sát, sau đó không lâu phát hiện tên gọi là thiên tài tuổi trẻ của dương gian kia cũng không phải là con cháu của Thái Vũ, khiến hắn có chút thất vọng.
Sau đó, Điện Thủy Ma cũng có người đến, một đám người trẻ tuổi có nam có nữ, cũng đi nghênh đón một vị thiên tài của dương gian, trước khi tiến vào dương gian, các tộc đều đang tích cực qua lại thân thiết với người dương gian, thành lập quan hệ.
Thậm chí, Sở Phong thấy được Nguyên Thế Thành trong đám thanh niên của Điện Thủy Ma, quả nhiên người quen cũ này chưa chết, gia nhập vào nhóm người cùng tộc tại vũ trụ đổ nát.
Nguyên Thế Thành là Thái tử của Tộc Thủy Ma âm phủ, mà vũ trụ đổ nát có một Điện Thủy Ma, vốn là cùng một tộc.
“Phỉ Linh tiên tử đến rồi!”
Đột nhiên, phía trước hoàn toàn đại loạn, dẫn đến náo động, mưa ánh sáng năm màu vẩy xuống, có một thiếu nữ dương khí nồng đậm đạp không mà đi, khiến cho đám người truy phủng, rất nhiều người đi nghênh đón.
Đây là một vị nữ tử thiên tài ở dương gian!
Sự nổi tiếng của nàng rất cao, dẫn đến người của các tộc ở vũ trụ đổ nát chú ý, đều vô cùng khách khí đối với nàng, rất nhiều nam tử trẻ tuổi lộ ra sắc mặt hâm mộ.
Nhưng cũng có người không hiểu.
Rốt cục nơi tập luyện sắp mở ra, lại dẫn tới một vài thiên tài dương gian, khiến cho một vài danh túc của vũ trụ đổ nát cảm thấy kỳ quái.
Có người suy đoán, có lẽ không thể coi thường nơi này, có cơ duyên khiến cho ngay cả người của dương gian cũng muốn có được.
Đúng lúc này, vài con Kỳ Lân xuất hiện ở cuối đường chân trời, lớp vảy màu bạc, tuyết trắng mà thần thánh, phát ra sáng bóng óng ánh, trong sáng không một hạt bụi, không nhiễm bụi trần.
Cái này dẫn đến rất hỗn loạn cực lớn, đây là Thần thú sao? !
Theo nó ngày càng đến gần, mọi người nhìn thấy nó chỉ là đang kéo xe!
Còn may là mọi người đã thấy rõ, bọn chúng chỉ là một con á thần thú, cũng không phải là Thần thú thật sự, là á (2) Kỳ Lân, huyết thống vẫn chưa tiến hóa đến trình độ thật sự hoàn chỉnh.
(2)Á: ở cấp độ gần nhưng chưa thật sự đạt đến một tiêu chuẩn nào đó.
Dù vậy, cũng dẫn đến xôn xao.
Đây là ai, lấy mấy con á Kỳ Lân kéo xe.
Một cỗ chiến xa màu tuyết trắng, lấp lóe như hào quang mộng ảo, trên chiến xa có một nam tử tuổi trẻ đang ngồi yên lặng, rất tuấn lãng, được xưng tụng là phong thần như ngọc.
Hắn mang theo nụ cười, giống như là một vị thần chỉ tuổi trẻ, phát ra ánh sáng trắng mịt mờ, an lành mà thánh khiết, cho người ta cảm giác rất thân thiết, khiến cho người ta cảm thấy ấm áp như cây trong gió xuân.
“Con cháu của Thái Vũ Thiên Tôn đến rồi!” Có người dương gian nói nhỏ.
Lập tức vùng đất này không cách nào yên tĩnh, rất nhiều người xông về phía trước, con cháu của Thiên Tôn đích thân tới, đương nhiên những người hi vọng tạo mối quan hệ với thiên tài dương gian phải tiến lên.
Nhưng cuối cùng chiến xa không hề dừng lại, chạy về phía trước, con cháu của Thái Vũ Thiên Tôn cười phất phất tay, xán lạn như ánh nắng.