Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Người ban nãy cầm trường kích trong tay bị Sở Phong bắt được, hắn trực tiếp giết kẻ này thành hai tàn mảnh, ngay cả hồn quang cũng khó có thể trốn thoát, nam tử thôi động mười hai dây Hoàng Kim Tiên muốn lùi lại phía sau, kết quả liền bị Sở Phong đuổi đến, lăng không đá gã ta thành hai đoạn, thần huyết từ xương cột sống đứt gãy của gã lập tức phun lên, dọa cho tứ phía dựng tóc gáy.
Theo mọi người thấy thì đây quả thực là một đại ma đầu, mặc sức tàn sát thần, đánh đâu thắng đó không gì cản nổi, cái này khiến đám thiên tài của dương gian làm sao chịu nổi?
Ông!
Trong lúc vô thanh vô tức, thần quang dập dờn, một đạo ánh sáng màu tím bay tới, tốc độ cực nhanh xuyên qua hư không, thiên địa cũng thoáng thét gào.
Đây là một kích vô cùng đáng sợ, Sở Phong bất chợt quay đầu liền phát hiện ra nữ thần tóc lam đang đứng ở nơi xa, tuy rằng xinh đẹp hoạt bát, nhìn qua thì có vẻ rất ngọt ngào mỹ lệ, thế nhưng xuống tay rất dứt khoát, cũng rất đáng sợ.
Vẫn là thần mang bắn ra từ khe hở trên trán của ả, thế nhưng màu sắc lại không giống, so với ánh sáng ban nãy còn mạnh hơn gấp nhiều lần.
Sở Phong phát hiện giữa ngón tay hắn rơi xuống mấy giọt máu, bị chùm sáng kia thương tổn.
Cách đó không xa có người đang thấp giọng hô, bọn họ nhận ra thân phận của nữ tử tóc lam kia, biết tộc đàn của ả đang ở nơi nào. Đây chính là Thái Cổ di tộc, là một thành viên đỉnh cấp trong liên minh huyết mạch đỉnh cấp Nhân Tộc, tự nhận bản thân siêu thoát khỏi phạm trù con người, tự lập ra ngoài, không còn coi chính mình là Nhân Tộc, cực kỳ khủng bố.
Loại mắt dọc kia ẩn chứa thần mang có thể công kích, mạnh yếu tùy thuộc.
Lực công kích của ả vô cùng kinh người, đột ngột hạ thủ có thể xuyên thủng thân thể và tinh thần của Thần Tướng, có khả năng tổn thương da thịt của Thần Vương.
“Hắn là... Ít nhất cũng phải là tiến hóa giả cấp Thần Tướng!” Nữ tử tóc lam khẽ nói, ả rất kinh ngạc, một kích này của ả chính là thăm dò một bộ phận thực lực của Sở Phong.
Ầm!
Vùng đất này lập tức nổ tung không ngừng, Sở Phong hành động, xông thẳng về phía ả.
“Đủ rồi!”
Nơi xa có Thần Tướng gầm thét, cả đầu tóc xám, tuổi tác rất lớn, lão cấp tốc mở ra một bàn tay tối tăm, sương mù bốc lên, muốn túm về phía Sở Phong.
Có sự tồn tại cấp số như lão thì làm sao có khả năng tha thứ cho hành vi tàn sát của Sở Phong, lúc này lão rốt cuộc cũng ra tay muốn diệt trừ Sở Phong.
“Đủ cái ông nội ngươi!”
Sở Phong làm sao sẽ e ngại chứ, vẫn giết về phía trước như cũ, suốt đường không hề thu tay, dọc đường nhanh gọn xử đẹp hai tiến hóa giả cấp Thần, huyết dịch lan tràn.
Đồng thời hắn cũng đã đến gần nữ thần tóc lam kia, cho dù ấn đường ả có phát sáng, thần quang không ngừng bắn ra thì cũng bị hắn áp chế.
Vào thời khắc này, bàn tay lớn của lão Thần Tướng đã xông đến sau lưng Sở Phong, muốn một trảo túm gọn hắn.
Thế nhưng Sở Phong còn không thèm quay đầu, một tay chộp về phía trước, đông thời thân thể cũng hơi nghiêng, một tay khác hướng về sau lưng để nghênh đón bàn tay lớn màu xám kia.
Ầm!
Hắn giam cầm nữ tử tóc lam kia, sau đó đột ngột dùng lực nắm chặt khiến ả gãy xương đứt gân, sau đỏ tùy tay vứt ra ngoài như miếng giẻ rách, khiến ả trực tiếp hóa thành một đống máu.
Sở Phong không hề quay đầu, một tay nắm trụ bàn tay của Thần Tướng, ngay lập tức cánh tay của lão truyền đến âm thanh xương cốt nứt vỡ đặc biệt chói tai.
Lão Thần Tướng lớn tuổi lập tức kêu rên, cả người không ngừng run rẩy, bị Sở Phong lôi lại từ xa.
Ầm!
Trong lúc va chạm với Sở Phong, bản thân lão phản kháng tương đối kịch liệt, thế nhưng cuối cùng Sở Phong lại dễ dàng oanh bạo lão, một vị lão Thần Tướng chính thức nằm xuống.
“Giết hắn!”
Nơi này có rất nhiều thiên tài cấp Thần, cũng có một vài lão Thần Tướng, thậm chí còn có cả Thần Vương ẩn hiện, lúc này đang không ngừng rống giận. Sở Phong liên tiếp giết chết thần trong thời gian rất ngắn, bọn chúng há có thể nhẫn nhịn?
Khắp người Sở Phong phát sáng, mạnh mẽ vọt tới, vài tên thần chích lập tức bị chia năm xẻ bảy, bọn chúng không phải tiến hóa giả bình thường mà chính là thiên tài dương gian, cứ như vậy mà chết đi liền tạo thành tổn thất không nhỏ cho một đạo thống.
Ông!
Bốn phía xung quanh Sở Phong đều dâng lên quang vũ, vô cùng chói lọi, hình ảnh như pháo hoa nở rộ, giống như lưu tinh tập hợp lại thành thác nước, ngưng tụ thành sông, sau đó khuấy động ở nơi đây.
Sở Phong vận dụng Tiểu Lục Đạo Thời Quang Thuật, hắn muốn ở đây đại khai sát giới.
Chỉ trong tiếp xúc ngắn ngủi đã liên tiếp có thần linh bỏ mạng, chết thảm ở nơi này, thần huyết nhiễm đỏ cả thiên địa, âm phong rít gào, dị tượng xuất hiện.
Thế nhưng không có cảnh tượng trời khóc, bởi vì đây là bí cảnh Thái Cổ, pháp tắc đáng sợ của nó vượt xa những khu vực không gian cấp cao khác.
Sở Phong đang giết Thần, đạp lên thi cốt của Thần để tiến lên, dưới chân toàn là máu!
Nơi xa, cố nhân đế từ âm gian đều cảm thấy linh hồn đang run rẩy, người kia thực sự là Sở Phong sao? Không ngờ hắn có thể làm được đến bước này, còn thần thoại hơn cả thần thoại!
“Hắn đang vận dụng những dị thuật... ở dị vực!” Biểu tình của Ánh Vô Địch bỗng mất tự nhiên, ánh mắt phức tạp nhìn Sở Phong, một phần vì kinh ngạc chiến lực của Sở Phong, một phần cũng là than thở vì thủ đoạn mà Sở Phong vận dụng.
“Anh rể!” Lúc này thì tiểu loli tóc bạc cũng nhìn ra chân tướng.
Trong lúc nhất thời, hai mắt cô nhóc đã đong đầy nước mắt, bởi vì cô nhóc biết một khi vận dụng loại dị thuật này thì sẽ mang đến hậu quả đáng sợ như thế nào.
Từ đó về sau, bản thân hắn sẽ đặt chân trên con đường tiến vào vực sâu, bước chân lên con đường không có lối về, thọ nguyên không nhiều, thời vãn nhiên cực kỳ thê thảm.
Bạch y Ánh Trích Tiên phần phật, nàng ta nhìn chằm chằm chiến trường ở cuối chân trời, nói: “Hắn là dựa vào dị thuật để thăng lên cảnh giới cấp Thần, từ nay về sau trên con đường sinh mệnh sẽ không thoát khỏi bị vật chất quỷ dị dây dưa. Sở Phong, ngươi làm như vậy chung quy vẫn đấu không lại người dương gian.”
Tiểu Lục Đạo Thời Quang Thuật vừa xuất ra, hạt thần tính khắp nơi liền sôi trào. Ban nãy Sở Phong giết chết nhiều thần linh như thế, hiện tại quang vũ tứ phía bốc hơi bay lại từ bốn phương tám hướng, cực kỳ rực rỡ.
Những hạt thần tính đều mang thuộc tính của thần, đều là vật chất bổn nguyên nhất, từ từ rót vào cơ thể Sở Phong qua làn da, chui vào từng tế bào trong cơ thể, số lượng lớn tiến vào trong hồn quang.