Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Vừa nãy ra tay Sở Phong cũng không tiêu phí bao nhiêu sức lực, bây giờ lại bổ sung mãnh liệt như vậy khiến lỗ chân lông của Sở Phong đều nở ra, từ đâu đến chân đều là một mảnh sáng chói, da thịt óng ánh phát sáng.
Bên cạnh đó, vật chất đạo tổ quý hiếm cũng vọt tới, cả người Sở Phong đứng giữa hạt bổn nguyên, giống như hóa thành vĩnh hằng!
Hình ảnh trong chớp mắt này mãi mãi khắc sâu vào trong lòng mọi người, dưới chân Sở Phong là thây cốt của thần, máu nhuốn đỏ mặt đất, còn hắn thì ngẩng đầu mà đứng, bễ nghễ nhìn chúng thần dương gian.
Ầm!
Một vị Thần Vương mặc áo bào ngân màu bạc ra tay, một chân đạp ra, không gian bí cảnh liền sụp đổ, xuất hiện những vết nứt màu đen đáng sợ, Thần Vương nọ đứng trên hư không giống như đang đứng trên đống đồ sành dễ vỡ!
Y giận đến không kiềm được, tóc trắng bay loạn phía sau.
Nếu cứ tiếp tục như thế, tên thổ dân âm gian đáng chết trong mắt y sẽ rất nhanh tắm máu nơi này, giết sạch lượng lớn số thần chích, đến lúc đó bọn y làm sao chịu nổi?
Y thân là Thần Vương phụ trách trấn thủ nơi này, nếu như xuất hiện loại thảm án máu chảy thành sông này thì bản thân y cũng phải chịu tội lớn.
“Đông!”
Thần Vương vừa ra tay, tứ phương đều kinh hãi!
Tất cả mọi người đều cảm thấy chấn động không thôi, quần thần đều đang lùi lại, không muốn bản thân bị tai bay vạ gió kéo vào, bọn chúng đều nghĩ thầm, một khi Thần Vương đã ra tay thì tên thổ dân âm gian kia làm sao có khả năng chống lại nổi?
Thần Vương mặc ngân bào phóng ra một bước liền đến gần phía trước, thần uy cuồn cuộn, nếu là ở vũ trụ âm gian, tinh không chắc chắn sẽ không thể chịu nổi loại uy thế kia của y.
Xung quanh y, không gian bị uy thế thấu ra năng lượng chia cắt hóa thành một mảnh vực sâu đen sì, mà bản thân y vốn dĩ lóa mắt, ngân quang chiếu rọi khắp nơi.
Sau lưng đen kịt một màu, y giống như bước ra từ luyện ngục, ngẩng đầu gào thét!
Y đến phụ cận, đồng thời cũng đạp một chân về phía Sở Phong, bá đạo cực kỳ, hư không giống như một bức tranh đặt trước gió lốc, bị năng lượng điên cuồng rung động đến ầm ầm, sau đó liền chia năm xẻ bảy.
Đây chính là khí thế của Thần Vương, y muốn dùng một cước đem tên thổ dân âm gian giẫm nát thành bùn máu, trực tiếp bị nghiền chết.
“Thần Vương giận dữ, máu chảy thành sông, khẽ đưa tay liền có thể diệt một tộc trong nháy mắt, nghiền ép kiến bọ âm gian dễ như trở bàn tay!” Có người kinh sợ mà lên tiếng thán phục.
Rất nhiều người ở đây đều cảm thấy lần này Sở Phong sẽ lành ít dữ nhiều, nhìn nơi hắn đứng đều rách rách nát nát, bị bàn chân của Thần Vương bao trùm, làm sao có thể ngăn cản?
“Chết có chút oan ức a.” Người của vũ trụ đổ nát thấp giọng bàn luận, bọn họ trốn ở phía chân trời.
Toàn bộ bí cảnh đều tự động phát sáng, phù văn phân bố dày đặc bảo hộ mảnh thiên địa nơi này, nếu không thì tất cả mọi người đều sẽ bị sóng năng lượng đánh chết, hóa thành bụi trần.
“Anh rể!” Tiểu loli tóc bạc mở to hai mắt đỏ hồng, lệ đong đầy khóe mắt, dáng vẻ lo lắng đến cực điểm.
Vũ trụ âm gian, trong lòng rất nhiều người đều nhảy lên, không ít cố nhân đều hi vọng Sở Phong có thể chiến thắng, tất nhiên cũng không thiếu những kẻ sắc mặt lạnh lẽo hiện lên vẻ thù địch.
Ầm!
Lúc này, quang huy của bản thân Sở Phong chiếu rọi khắp nơi, thịnh liệt đến cực hạn, giống như một miệng núi lửa từ thời khai thiên lập địa ẩn hiện trong hỗn độn, bao hàm cả mảnh vỡ đại đạo đang dần trào lên, chiếu sáng toàn bộ thế gian.
Sở Phong nghịch không mà lên, chân phải nâng lên quét ngang qua đó, lấy cứng đối cứng với tên Thần Vương kia.
Âm ầm!
Trong thiên địa, trật tự Thần Vương cộng hưởng, các loại phù văn giống như nụ hoa nở rộ, đồng thời cũng cắm rễ trong hư không, sáng chói đến nỗi khiến người ta không thể nào mở mắt, huyết lệ chảy dài.
Thần Vương mặc ngân bào nọ rên lên một tiếng, đến rất nhanh, lùi lại cũng nhanh, một chân của y đang run rẩy với biên độ rất nhỏ, đau đớn khó mà nhịn nổi.
Tất cả mọi người đều sửng sốt, đây mới là thực lực chân chính của tiến hóa giả thanh niên đến từ âm gian ư? Hắn vậy mà lại là Thần Vương!
Hơn nữa vị Thần Vương mặc ngân bào đến từ dương gian kia còn mạnh hơn rất nhiều những tiến hóa giả trong mảnh vũ trụ này.
Không ít người đơ ra giống như tượng đất, nhất là người ban nãy lên tiếng, cho rằng Sở Phong là thần chích phải chết, lúc này gã ta xấu hổ ngậm chặt miệng, màn lật xe này bọn họ nhận rồi.
Còn trẻ như thế đã là Thần Vương, đây là muốn sánh vai với những danh nhân trong sử sách phỏng?
Hư không nổ tung, Sở Phong đã giết đến bước này thì làm sao có khả năng do dự nữa, cho dù có gặp phải Thần Vương thì cũng phải giết!
Hắn đạp lên hư không, quanh thân bành trướng ra năng lượng kinh người, kim quang rực rỡ như ánh bình minh trào ra từ trong cơ thể hắn, thực lực phóng ra không hề giữ lại chút nào. Đã đến bước này, không còn cách nào ngoài điều động hết thảy tiềm năng của bản thân.
Dù sao thì đối thủ cũng là Thần Vương của dương gian, mà quy tắc của hắn lại không hoàn chỉnh, đạo tắc tổn thất vũ trụ đến lợi hại mà quật khởi, tiên thiên không đủ, cho nên mới dốc toàn lực ứng phó.
Khí tức của Sở Phong quá kinh khủng, những thần linh đứng gần đều cảm thấy bị đè ép đến ngộp thở, có người mặt trắng bệch như giấy, suýt chút nữa đã lảo đảo ngã lăn ra đất.
Thế là bọn chúng quả quyết lùi lại!
Hư không đang nổ lớn, năng lượng màu vàng cuộn lên như mây cuốn sạch tất cả, uy của Sở Phong không thể địch nổi, hắn lập tức xông qua, nắm đấm óng ánh, nhục thân hoàn mỹ, hồn quang ngưng tụ thành thải quang, lộng lẫy đến khiếp người, đây là thể hiện cường đại không gì sánh được.
Lần này Sở Phong sử dụng Đại Nhật Như Lai Quyền – thần kỹ thuộc về dương gian, thần huy chiếu rọi khắp nơi, loại quyền này một khi xuất ra liền áp chế hết thảy mọi người, muốn độ hóa hết thảy sinh linh.
Ngay cả Thần Vương mặc ngân bào nọ cũng bị ảnh hưởng, bản thân liền rơi vào thế yếu.
Ầm ầm ầm!
Sau đó, từng quyền từng quyền của Sở Phong liền tấn công ra.
Mọi người nhìn thấy, trật tự nơi đó vỡ tan thành từng mảnh bay loạn, năng lượng màu vàng sôi trào, không nhìn thấy bóng người, chỉ nhìn thấy nắm đấm sáng chói nghiền ép thế gian, trấn sát hết thảy.
Hai người đang chém giết kịch liệt, trong chốc lát, máu tươi của Thần Vương đã rơi, hai bả vai của Thần Vương mặc ngân bào co giật, xương cốt đều xuất hiện vết nứt, về phần nắm đấm thì lại càng thê thảm, máu thịt hỗn độn, xương ngón tay óng ánh đều có thể trông thấy rõ ràng, y bị thương không nhẹ.