Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Thế nhưng Sở Phong trông thấy cảnh này lại nhíu mày, hắn khẽ than thở, từ khi bản thân nhanh chóng quật khởi đến nay, ngày hôm nay đã là có thành tựu Thần Vương, có thể nói là tung hoành thiên hạ, từ trước đến giờ luôn lấy dưới khắc trên, quét ngang đối thủ.
Thế nhưng khi gặp người của dương gian, tranh đấu với tiến hóa giả cùng cấp độ thì hắn không thể nghiền ép đối thủ đến triệt để được như trước nữa. Trước kia hắn có thể giết kẻ địch vượt cấp, thế nhưng hiện tại không được.
Chiến đấu với người ở cùng cảnh giới, hắn chẳng qua cũng chỉ chiếm thế thượng phong mà thôi, chứ không phải là một đường quét ngang đối thủ!
Điều này khiến hắn bất mãn, khiến hắn không cam tâm. Nếu đúng là như thế, vậy một khi tiến vào dương gian, hắn làm sao có thể chấn nhiếp đám thiên tài cùng cấp bậc? Đến lúc đó tất nhiên sẽ không thể quét ngang đối thủ.
Ở cùng cấp độ mà nói, thiên hạ hữu địch, nơi nơi đều bị ngăn trở.
“Giết!”
Sở Phong gầm thét, ở nơi đó mà rít gào, quanh thân phát sáng, mười hai thanh kiếm dực ẩn hiện bên cạnh, khi vỗ cánh, âm thanh liền vang lên tận trời, trực tiếp cắt đứt bí cảnh.
Thần Vương nọ thấy cảnh này liền kinh sợ không thôi, y cảm thấy đối vương giống như đang chịu kích thích, thực lực đột nhiên bạo phát tăng vọt, lập tức lưu lại trên người y rất nhiều nhát kiếm, khiến cả người y đều chảy đầy máu tươi, phải biết là y chính là Thần Vương a.
Đáng hận nhất chính là, rõ ràng y đang ở thế hạ phong, thế nhưng tại sao đối phương phải nổi giận như thế, còn trưng ra dáng vẻ không cam lòng? Lẽ nào lại như vậy!
“Aaa...”
Thần Vương nọ bất chợt tru lên, y gặp phải công kích đáng sợ.
Sở Phong vận dụng Tiểu Lục Đạo Thời Quang Thuật để hấp thụ những hạt thần tính cùng vật chất đạo tổ đang ẩn hiện từ miệng vết thương của y.
Xoẹt!
Lúc này đây, Sở Phong sử dụng hai dòng khí âm dương hóa thành hai đạo ánh sáng đen trắng dây dưa một chỗ, uy thế đáng sợ tỏa ra, đây là tuyệt thế thần thuật kinh điển.
Phốc!
Thần Vương mặc ngan bào không né kịp, một bên cánh tay bị cắt mất, trực tiếp bay ra ngoài.
Phải biết là âm dương nhị khí lấy vật chất kỳ trân của thiên địa làm căn cơ, chậm rãi tế luyện, lúc này mới có thể tu thành thần thuật tuyệt thế.
Nơi xa, một số cố nhân đến từ âm gian đều kinh ngạc hô hớn.
Sắc mặt Ánh Trích Tiên thay đổi, nàng ta không khỏi nghĩ đến chuyến đi đến dị vực, đây là bí thuật mà nàng ta đã dạy cho Sở Phong từ lúc đó, là bộ phận âm dương của Thất Bảo Diệu Thuật. Nếu như phối hợp với Ngũ Sắc Thần Quang của bản thân nàng thì có thể tung hoành thế gian, quét ngang khí thế của chư địch!
Cho dù có ở dương gian thì Thất Bảo Diệu Thuật cũng là bí thuật thuộc về cấp bảo bối, là một trong những bí thuật cứu cực tầng cao nhất!
Xoẹt!
Hồn quang của Sở Phong khuấy động, lần nữa chấn ra hai luồng khí âm dương, giống như hỗn độn thủa sơ khai, thiên địa sơ phân, vạn vật sơ trưởng, âm dương nhị khí trong thiên địa lưu chuyển trở thành thứ nguyên bản nhất.
Phốc!
Lần này, Thần Vương mặc ngân bào lại thê thảm hơn, bị Sở Phong chém ngang eo, máu tươi như suối.
Theo thực lực tăng vọt của Sở Phong, Âm Dương Thần Quang cũng càng phát ra uy thế khủng bố!
Đột nhiên, hư không bị chôn vùi trong nháy mắt, một mộc tiễn màu đỏ đáng sợ bay đến, xuyên thủng hư không, không chút tiếng động đã bay đến gần Sở Phong.
Ầm!
Cuối cùng, bả vai Sở Phong bị mộc tiễn xuyên thủng, mang theo lượng máu lớn chảy xuống, ngay cả xương bả vai cũng nứt ra, vụn xương trắng dày đặc lẫn trong máu thịt, cảnh tượng có chút đáng sợ.
Lại thêm một vị Thần Vương xuất hiện, hắn ta âm thầm tập sát Sở Phong khiến Sở Phong bị thương.
Một tiễn kia vốn dĩ là sát chiêu hướng thẳng vào đầu Sở Phong, muốn nổ tung linh hồn của hắn, thế nhưng thời khắc mấu chốt đã bị Sở Phong tránh được.
“Anh rể, ngươi phải sống cho tốt a, về sau... sẽ trở thành người mạnh nhất!” Tiểu loli tóc bạc lo lắng, nhẹ giọng thút thít, lo sợ hắn sẽ bỏ mạng ở nơi này.
“Hừ!” Sở Phong hừ lạnh một tiếng, hắn bộc phát thần uy, thực sự nghĩ có thể dễ dàng giết chết hắn sao?
Đây là lần đầu tiên Sở Phong bị thương nặng như thế từ lúc khai chiến đến giờ.
Khung xương rung động, hắn nhanh chóng khôi phục lại nhục thân, đồng thời cũng không hề dừng lại, vẫn xông thẳng về phía trước như cũ, hắn muốn trấn sát Thần Vương mặc ngân bào trước, hấp thụ hết thảy hạt thần tính và vật chất đạo tổ của người này.
Phốc!
Thần Vương mặc ngân bào rất thảm, bị Sở Phong đang giận dữ đến khó nhịn nhắm trúng, sau khi đại phát hung uy, y làm sao có thể tránh khỏi, lúc này đã bị Sở Phong trấn áp toàn bộ.
Kiếm ý của Sở Phong giống như hóa thành cực đạo chi quang, hóa thành ngàn vạn đạo, hết thảy đều bắn ra ngoài, lập tức giảo sát Thần Vương ngân bào chỉ còn lại một nửa cơ thể!
Tiểu Lục Đạo Thời Quang Thuật lập tức được vận chuyển, Sở Phong thu được năng lượng bổ sung kinh người.
Sau đó hắn liền thay đổi phương hướng, tiến thẳng về phía chủ nhân của mũi tên ban nãy. Trên thực tế, người kia cũng đã sớm ra tay, rất nhiều mũi tên bắt ra muốn cứu trợ Thần Vương ngân bào, thế nhưng cũng không thay đổi được điều gì.
Sở Phong tung hoành nơi này, tìm được người kia liền giết thẳng đến trước mặt gã, huyết chiến nổ ra, mảnh bí cảnh này trước mắt có hai vị Thần Vương, lúc này Sở Phong đã có thể xác định.
Một phem chém giết, hắn không hề giữ lại chút nào, cuối cùng liền tung ta Thiểm Điện Quyền khiến cho ngực đối phương thủng một lỗ lớn, lôi đình nở rộ, đây chính là một vị Thần Vương bị hắn giết chết ở nơi này, máu tươi rơi xuống như mưa.
Để phòng ngừa người này sống lại, Sở Phong tất nhiên sẽ sử dụng Tiểu Lục Đạo Thời Quang Thuật để hấp thu sạch sẽ nguyên bản thần tính, chỉ để lại một mảnh thi cốt vụn nát.
Hai vị Thần Vương bỏ mạng, đều bị một người giết chết, hình ảnh này chấn động toàn bộ bí cảnh, khiến ai nấy đều cứng ngắc tại chỗ.
Có Thần Tướng không cam tâm, muốn lặng yên tiến vào lòng đất để rời đi, cũng có người âm thầm chuẩn bị, muốn dùng các loại cấm khí cùng bí bảo không tầm thường để tập sát Sở Phong.
Thế nhưng những người kia vừa mới hành động thì Sở Phong đã giơ cánh tay lên, kiếm quang sáng chói, trong âm thanh phốc phốc, liên tiếp có sáu cái đầu lâu rơi xuống đất, đều là Thần Tướng!
Trong lúc nhất thời, Sở Phong đứng trước thi cốt của Thần Tướng, giẫm lên tàn huyết của Thần Vương, phong thái bễ nghễ tứ phương, quần thần đều chấn động trong lòng, rất nhiều người không thể không cúi đầu.
Nơi xa, Khương Lạc Thần nghẹn họng nhìn cảnh này, biểu hiện của vị cố nhân này quả thực vượt xa tưởng tượng trước đó của cô.