Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Ầm!”
Xích Minh vận chuyển ra một loại hô hấp pháp đặc thù, trong mũi miệng liền tỏa ra khói trắng lóa mắt, năng lượng quanh thân khuấy động, khí tức lập tức tăng vọt.
“Giết chết Thần Vương của âm gian!” Rất nhiều người hô lớn.
Trước đó không lâu đã bị Sở Phong áp chế quá gay gắt, tất cả mọi người đều cảm nhận được sự uy hiếp của cái chết, lúc này bọn chúng rốt cuộc cũng đợi đến giờ khắc này, người dương gian muốn trấn sát ma đầu âm gian.
Sở Phong hừ lạnh một tiếng, trong mũi miệng tràn đầy sương trắng, năng lượng toàn thân giống như hỏa diễm đang thiêu cháy, muốn đốt cháy xuyên cả ba mươi ba tầng trọng thiên. Hắn thôi động Tiểu Lục Đạo Thời Quang Thuật, đôi khi còn huy động cả Thiểm Điện Quyền, cường mãnh mà bá khí.
Thần Vương lâm thế!
Trong âm thanh bang bang, Xích Minh bị Sở Phong đánh lui liên tiếp, cả người hắn ta co giật rất nhỏ, sau khi Sở Phong nổi giận thì hắn ta quả thực chịu không nổi nữa.
“Sở ca ca cố lên!” Tiểu loli tóc bạc âm thầm cầu nguyện, cô nhóc sợ Sở Phong thất bại rồi bỏ mạng ở nơi này.
“Chung quy vẫn không sánh bằng thiên tài cấp Thần của dương gian, nếu như chiến đầu cùng cấp thì hắn đã thua lớn.” Ánh Trích Tiên khẽ nói, nàng ta đứng nơi này nhìn chằm chằm về phía chiến trường, lại lên tiếng: “Cho dù hắn thành công tiến vào dương gian đi nữa thì cũng bị vô số thiên tài trong dương gian rộng lớn bao phủ, đến lúc đó thì thần hoàn sẽ rút đi, bản thân hắn sẽ trở lại dạng phổ thông, rất khó quật khởi.”
Tiểu loli tóc bạc không phục, cũng rất không cam lòng, đáp lại: “Tại sao tỷ không nói do pháp tắc của âm gian không đầy đủ nên mới tạo ra chỗ thiếu hụt trên con đường tiến hóa của tiến hóa giả! Nếu như tiến vào dương gian, Sở Phong ca ca khẳng định có thể bù đắp khuyết thiếu, lấy một địch mười, lấy một địch trăm tên thiên tài dương gian!”
Đúng lúc này, sau khi giao thủ hai trăm chiêu, Xích Minh trực tiếp thổ huyết, bị Sở Phong một chưởng chém thẳng, một cánh tay của hắn ta gần như đứt khỏi cơ thể, máu tươi phun ra, tóc tai bù xù.
Ầm!
Sở Phong phát uy, tỏa ra toàn bộ khí thế của Thần Vương, đánh cho Xích Minh thổ máu không ngừng, cả người lảo đảo, một cánh tay kia rốt cuộc cũng bay ra ngoài, bị chưởng đao của Sở Phong chém đứt rơi trên mặt đất.
“Xích Minh!”
Hai nữ tử xếp trong một trăm thần chích của dương gian nhất thời lo lắng, trong nháy mắt đã xông đến. Đừng nói xếp hạng của các nàng trong dương gian, ngay cả thần linh trong vạn thần linh, trong dương gian mênh mông mà nói thì đều được coi là thiên tài nổi tiếng, đủ để ngạo nghễ một khu vực!
Ầm!
Sở Phong huy quyền, vừa công kích Xích Minh vừa nghênh chiêu của hai nữ thần kia, Đại Nhật Như Lai Quyền vừa xuất liền chấn nát cánh tay trắng nõn nọ, cơ thể bạch ngọc cũng đổ máu như suối.
Hắn cũng đang thôi động âm dương nhị khí, hồn quang nhấp nháy kịch liệt, âm dương chi lực sôi trào, lập tức bắn ra mảnh vỡ đại đạo đáng sợ, khiến nữ tử còn lại bị chém ngang eo, huyết quang kinh người.
“Giết!”
Xích Minh nổi giận đùng đùng, cả đầu tóc đỏ bay loạn, hắn ta muốn giết chết Sở Phong, vì thế liền thi triển bí kỹ, lại lần nữa bộc phát ra thần uy đáng sợ mà giết đến.
Cũng trong lúc đó, Lam Phong cũng ra tay, thiên tài xếp hạng trong một trăm thứ hạng đầu của dương gian không phải là người đơn giản, thực lực cực kỳ mạnh mẽ.
Thế nhưng bọn hắn vẫn không ngăn nổi khí thế của Sở Phong. Sau khi Xích Minh bị Sở Phong để mắt đến, cả người bị đánh đến tơi tả, khắp thân trải đầy vết thương, thương tích phủ kín người, xương trắng đều lộ ra ngoài.
Cuối cùng, hắn ta bị Sở Phong dùng một đại thủ áp chế đến gần như quỳ rạp trên mặt đất, hai tay của hắn ta hướng lên trên muốn chống lại, vẫn co giật như cũ, cánh tay đều muốn gãy nát.
Đám người Kim Lân, Nguyên Viện và Ánh Vô Địch đều giật mình không thôi, một mình Sở Phong áp chế tất cả người tiến đến của vũ trụ dương gian.
Ánh Hiểu Hiểu lặng lẽ siết chặt tay nhỏ, trong mắt lấp lánh hưng phấn.
Khuôn mặt Khương Lạc Thần cũng tràn ngập kinh sợ, cô rất khó tưởng tượng cố nhân đến từ cùng một nơi với mình lại có thể mạnh mẽ đến bậc này, sờ sờ đánh cho thiên tài cấp Thần dương gian đến khom lưng quỳ gối, dường như muốn cúi đầu bái lạy.
Xoẹt!
Trong quá trình này, Sở Phong vẫn ra tay với những người khác, có người muốn yên lặng rời khỏi chiến trường liền bị kiếm quang đáng sợ của hắn xuyên thủng, chết oan uổng tức tưởi.
Trong khi Sở Phong đang áp chết mấy thiên tài cấp Thần thì cũng đang chăm chú quan sát toàn bộ chiến trường, việc này khiến cả đám người sợ hãi không thôi, đây là... không muốn buông tha bất cứ người nào đúng không?
“A...”
Lam Phong gầm rú, hắn ta cũng bị áp chế, bản thân hắn ta không sánh bằng Xích Minh, vì thế mà hai chân bị gấp khúc, quanh người bị trật tự phù văn lượn quanh, bị áp chế đến quỳ xuống.
Mọi người đều hít một ngụm khí lạnh, trong lòng gào thét, đây chính là thiên tài đỉnh cấp của dương gian a!
Cũng trong lúc đó, Xích Minh cũng đang chèo chống cơ thể, hai vai hắn ta bị gãy đoạn, xương cốt toàn thân phát ra âm thanh nứt vỡ, bị đại thủ của Sở Phong áp chế gắt gao đến nỗi không thể ngóc đầu lên, hai chân thừa nhận gánh nặng của cơ thể, dần dần cong xuống.
“Không!” Xích Minh gào thét.
Sở Phong nhìn về phía cuối thiên địa, trong lòng không có bất cứ tâm tình vui sướng nào, hắn muốn bước ra khỏi con đường giới hạn của bản thân mới được, nhất định phải quật khởi!
Dạng trấn áp thiên tài dương gian trước mắt này chẳng khiến hắn có bất cứ cảm giác thành tựu nào hết, chiến đấu cùng cấp mà vẫn có thể áp chế những tên gọi là kỳ tài đỉnh cấp của dương gian, đây mới là những gì hắn muốn.
Có một số chuyện không thể do dự, nhất định phải bắt đầu tiến hành, hắn không cam lòng bị bao phủ bởi phần lớn quang mang thiên tài dương gian, như vậy cũng chẳng khác nào người bình thường.
Giờ khắc này, mây đỏ chiếu rọi tựa ráng chiều nhuộm hồng cả vùng thiên địa.
Sở Phong ngẩng đầu đứng đó nhìn về phía cuối chân trời, Thần Vương chân chính xuất thế!
Trước người Sở Phong là Xích Minh tóc tai bù xù, hắn ta cuối cùng cũng bị áp chế đến quỳ xuống, dẫn đến âm thanh rung động rất lớn.
Xếp hạng thần linh thứ tám của dương gian – danh tiếng chấn động vạn dặm biên thổ, thiên hạ có người nào không biết, ngay cả Thiên Tôn đều yêu thích, muốn thu hắn ta làm đệ tử quan môn.
Thế nhưng bây giờ hắn ta lại bị một tên thổ dân âm gian áp chế, mặc cho năng lượng của hắn ta giãy dụa ra sao, khắp người toàn là máu, dùng hết sức lực phản kháng cũng chẳng có biện pháp nào thoát khỏi.