Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Nhất là môn đồ của mấy Thiên Tôn như Thái Võ, Hồn Nghệ,... cả đám đều cảm thấy trong lòng trào lên tức giận, hận không thể lập tức tru sát Sở Phong, thế nhưng bọn chúng không có thực lực ấy, vì thế tất cả chỉ có thể im lặng ẩn nhẫn đợi thời cơ.
Nơi xa, một số cố nhân đến từ tiểu âm gian đều cảm thấy trong lòng có chút rung động khó kiểu, đám người Khương Lạc Thần và Kim Lân đều trưng ra vẻ mặt phức tạp.
Lúc trước khi đồ tử cùng đồ tôn của tứ đại Thiên Tôn tiến vào vũ trụ âm gian diễu võ giương oai bá đạo cỡ nào, thẳng tay tàn sát cao thủ khắp nơi.
Lôi Công, Thiên Đao, Bỉ Ngạn Hoa,... đều là chiến lực chết thảm, máu trải đầy tinh không, căn bản không có ai có thể ngăn cản, cảnh tượng cực kỳ bi tráng.
Thế nhưng lúc này, chỉ vỏn vẹn có một năm trôi qua thì Sở Phong đã quật khởi, có thể thẳng tay giết thần. Hôm nay giết đến nơi này khiến cả đám thiên tài cấp Thần của dương gian đều bị trấn áp đến nỗi không thể ngóc đầu.
“Đủ rồi, người đừng có khoa trương tự phụ quá mức nữa.”
Lúc này, cuối chân trời liền dâng lên một vòng mặt trời màu đỏ, ngày càng khuếch trương rộng ra nhanh chóng đè áp mảnh đất này, đỏ chói mà sáng lạn vô cùng.
Kia là một đạo thân ảnh, tóc đỏ rối tung, bản thân hắn ta đang đứng ở trung tâm tận cùng của đại địa, tuy không cao lớn, thế nhưng lại giống như cự nhân thủa khai thiên sống lại, trấn nhiếp thế gian.
Người đến là một tiến hóa giả thanh niên, thần sắc lạnh lùng, cả người tràn đầy ma tính, đây chính là Thần Chích xếp thứ tám của dương gian – Xích Minh!
Lúc trước hắn ta tự mình xông vào trong hàn đàm màu đen để tranh đoạt tạo hóa, vì vậy mà bỏ lỡ trận chiến cách đây không lâu, bây giờ mới xuất hiện.
Xích Minh đứng ở lân cận, một cỗ khí tức bàng bạc đang cuồn cuộn dâng lên, thiên địa đều đỏ hồng giống như xích viêm thiêu đốt Cửu Trọng Thiên!
Một lát sau, đường chân trời đỏ hồng cuối cùng cũng lộ ra một mảnh lam quang, lam quang cấp tốc nở rộ như đại dương mênh mông, thần linh xếp hạng thứ chín mươi bảy của dương gian – Lam Phong cuối cùng cũng xuất hiện, hắn ta cũng thoát ra từ trong hàn đàm, trên người còn mang theo hơi nước âm lãnh.
Bọn họ lấy tốc độ nhanh nhất mà đuổi đến!
Đồng thời, sau lưng Xích Minh còn có hai nữ tử, đều là nữ thần có tiếng tăm lẫy lừng của dương gian, xếp trong thứ hạng một trăm của thần chích, thực lực vô cùng kinh người.
Chỉ có điều, hai nữ tử kia chỉ tính là tùy tùng mang theo bên mình của Xích Minh mà thôi.
Ầm!
Xích Minh là người quả quyết ra tay trước tiên, hắn ta lộ ta một cánh tay lớn đỏ tươi như máu, trong nháy mắt đã bao phủ thiên địa, bàn tay kia hướng về phía Sở Phong, ý đồ công kích hắn.
Xích Minh cực kỳ cường thế, tuy lúc này vẫn chỉ là cấp Thần, thế nhưng lúc nào cũng có thể tiến vào lĩnh vực Thần Tướng, hơn nữa còn tự tin đến độ dám tranh bá với Sở Phong đã đạt đến cảnh giới Thần Vương!
Chỉ vì hắn ta là đệ bát thần của dương gian, còn dám rung chuyển Thần Vương ở dương gian, thậm chí từng giết chết!
Nếu không thì dương gian lớn như thế, bao la như vậy, hắn ta dựa vào cái gì để cao ngạo trước chúng thần, dựa vào cái gì để tung hoành dương gian, lại còn xếp trong mười thứ hạng đầu trong thần chích?
“Đệ bát thần cuối cùng cũng đến diệt trừ ma đầu này!” Có người hô lớn, dáng vẻ cực kỳ kích động và phấn khởi.
Đám thiên tài đến từ dương gia đều là nhân vật có tiền đồ ngất trời trên con đường tiến hóa trong tương lai, vậy mà lại gặp nạn ở nơi này, bị người âm gian áp chế, tùy ý chém giết, chuyện này khiến rất nhiều người đều cảm thấy cực kỳ không cam lòng.
Bây giờ trông thấy Xích Minh đến, cả đám lập tức phấn chấn tinh thần.
Sở Phong lạnh lùng nhìn hết những người này, thực đúng là đủ tự phụ đủ bá đạo nha, thân là cấp Thần Linh, còn kém một bước mới có thể đặt chân vào lĩnh vực Thần Tướng, vậy mà dám tranh phong với hắn?
Sở Phong đưa tay lên phía trước, nắm đấm óng ánh lập tức đánh nổ trời cao, khắp bầu trời đều là trật tự phù hiệu rực rỡ, muốn đối cứng với đại thủ của Xích Minh.
Ầm!
Quyền chưởng giao nhau, lôi đình lập tức bạo phát, năng lượng dao động mạnh mẽ đến nỗi khiến mười mấy tiến hóa giả đứng gần đó đều bị chấn thành mảnh vụn, trực tiếp biến mất trong lôi điện.
Cảnh tượng này khiến người ta kinh hãi, ai nấy đều cấp tốc lùi lại phía sau.
Va chạm như vậy, quyết đấu như vậy quả thực khiến người bình thường khó mà tưởng tượng nổi, động một chút thì ngay cả thần chích cũng sẽ giải thể trong quang mang chói mắt kia!
Sở Phong nhíu mày, lần nữa cảm giác được nguy cơ, bản thân hắn đã là tiến hóa giả cấp độ nào cơ chứ? Chính là Thần Vương a!
Mà Xích Minh thì sao, hắn ta chẳng qua cũng chỉ là Thần Chích đỉnh phong, tiến gần đền cấp độ Thần Tướng mà thôi, vậy mà Xích Minh lại có thể lấy cứng đối cứng với hắn, lại còn không phải người bị loại bỏ trước tiên.
Nhất là khi Xích Minh chủ động đánh tới ban nãy, hắn chỉ dùng một đại thủ đỏ tươi công kích qua, vậy mà muốn trực tiếp oanh sát Thần Vương, tự tin và bá đạo như này lấy đâu ra?
Điều này khiến Sở Phong cảm nhận được áp lực rất lớn, đây là lần đầu tiên có người vượt cấp để giao thủ với hắn. Trong quá khứ, hắn đều là người lấy dưới phạt trên, vì vậy mà cảnh tượng trước mắt quả thực khiến hắn khó mà tưởng tượng.
Thần Chích đỉnh phong dám tranh phong với Thần Vương? Đây là sự tình điên cuồng cỡ nào?
Trong lòng Sở Phong nặng nề, mặc dù cảm thấy cực kỳ biệt khuất, thế nhưng hắn không thể không thừa nhận vũ trụ âm gian của hắn không hoàn chỉnh, mảnh vỡ đại đạo tàn khuyết, trật tự phù văn cũng thiếu hụt nghiêm trọng, bởi vậy mà cho dù bản thân trở thành cao thủ đỉnh cấp nhưng thực lực vẫn có chút khoảng cách với thiên tài đứng đầu của dương gian.
Nơi xa truyền đến từng trận hoan hô, rất nhiều tiến hóa giả dương gian đều hừng hực nhiệt huyết, chờ mong một khoảnh khắc mà Xích Minh tàn sát Thần Vương!
Loại sự tình này không phải chưa từng xảy ra, trong lãnh thổ mênh mông của dương gian, thần linh xếp hạng thứ tám làm thế nào để phô trương danh tiếng, chấn động Lục Hợp Bát Hoang? Tất nhiên là bởi vì chiến đấu với Thần Vương!
Thế nhưng bản thân Xích Minh lại cảm thấy bản thân cố hết sức, vì thế mà thần sắc lập tức trở nên ngưng trọng. Nguyên bản vẫn nghĩ rằng có thể dễ dàng giết chết tên gọi là Thần Vương đến từ âm gian, thế nhưng hiện tại xem ra không giống như những gì hắn ta tưởng tượng.
Hắn ta cảm thấy thanh niên âm gian kia nếu từ nhỏ đã lớn lên ở dương gian thì chưa chắc đã hơn kém hắn, tranh bá trong cùng cấp bậc có lẽ có thể đối kháng một hai với hắn ta.