Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 2098 - Chương 2098: Khiến Thiên Tôn Tuyệt Vọng (1)

Thánh Khư Chương 2098: Khiến Thiên Tôn tuyệt vọng (1)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Đó là một khí tức, dị tượng đáng sợ được hình thành.

Thật ra, đó là khí tức của tiến hóa giả vô thượng đang kích động, có nhân vật tối cao đang hành động, dẫn đến tạo ra đủ loại cảnh tượng thần dị trong hư không.

Kim liên hiện lên khắp nơi, cắm rễ trong hư không, trên trời giáng xuống thụy thải, mặt đất tuôn lên cam tuyền, có thanh âm thần tiên mờ ảo, những cung điện thời kì xa xưa hiện lên, treo lơ lửng trên chín tầng trời.

Một bức tranh loang lổ tháng năm được trải ra, phảng phất như cảnh tượng một thời đại xưa cũ nào đó trong lịch sử đang được tái hiện lại.

Đây là một loại thế, một loại khí cơ đang cuộn trào.

Kết quả khiến cho hóa thân thứ nhất của Kỉ Hồng suýt chút nữa tan vỡ, tóc tai y bù xù, cả người toàn máu, vô cùng sợ hãi, trốn thoát ra từ trong luyện ngục.

Bàn tay to lớn kia chậm rãi vươn ra ngoài, đuổi theo y, động tác không nhanh, còn chưa kịp chạm đến y, nhưng cái loại khí tức mang theo dị tượng này, đã áp chế y đến muốn nổ tung.

"A…"

Kỉ Hồng thét lên thê thương, y cảm thấy không thể kiên trì được nữa, đừng nói đến bị bàn tay màu đen to lớn kia chụp phải, chỉ loại áp lực phía sau truyền đến đã đủ khiến y tan rã.

Đây là sức mạnh to lớn đến mức nào?

Y từng nghe Thái Vũ nói qua, vũng nước rất sâu trên đường luân hồi, đó là thứ khiến Thiên Tôn cũng phải hoảng sợ, không dám đặt chân đến, nghe đồn ngay cả Đại Năng dương gian cũng kiêng kị.

Những sinh vật dám nghĩ cách trên đường luân hồi, đều không thể tưởng tượng được, nhưng có thể để lại tên tuổi trên lịch sử tiến hóa.

Hiện tại da đầu y muốn nổ tung, bàn tay màu đen to lớn kia, chẳng lẽ là vị sinh vật tối cao nào đó trong lịch sử tiến hóa.

Tiến hóa giả ở cấp độ này, sớm đã vượt quá tầm hiểu biết của người đời, cường giả có gan dám đánh cờ ở luân hồi tuyệt đối vang danh kim cổ.

Kỉ Hồng nhớ đến sư tôn của y, mỗi lần nhắc đến đường luân hồi, luôn lộ ra vẻ mặt ngưng trọng, sâu trong đáy mắt có sự kính sợ, cũng có sự phức tạp không thể giải thích được.

Hiện tại y rất hối hận, tại sao phải liều lĩnh như vậy?

Kỉ Hồng biết, chỉ vì nhìn thấy Sở Phong muốn chuyển thế, cầm chí bảo trong tay rời đi, y mới đứng ngồi không yên, muốn giữ lấy Thạch Hạp kia.

Nhưng y nào đâu đoán được, không đánh chết được Sở Phong mà bản thân lại gặp phải họa sát thân!

Có điều, y vẫn có chút may mắn, đây chỉ là một hóa thân, cho dù bị đánh chết cũng chẳng sao, chân thân tránh ở vũ trụ bên cạnh Âm Phủ, ẩn thân trong hỗn độn, sẽ có cảm ứng trước, lập tức bỏ chạy.

"A…"

Suy nghĩ của Kỉ Hồng thay đổi rất nhanh, nghĩ rất nhiều, nhưng hiện tại y cũng sợ hãi, đầu óc trống rỗng, sau khi lao ra khỏi luyện ngục, y nhìn phía sau thấy bàn tay to lớn kia chậm rãi bao trùm lấy y, chậm rãi khép lại.

Bàn tay to lớn đen kịt không gây thương tổn đến một nhánh cây ngọn cỏ Côn Lôn, thăm dò vào trong vũ trụ, một tay bắt hóa thân này của Kỉ Hồng vào trong tay, phù một tiếng, rất đơn giản nhưng cũng rất thô bạo, trực tiếp nghiền nát thành bột mịn.

"Làm ta sợ muốn chết!"

Trong tinh không, hồ ly đá rùng mình, sau đó lại xoay người chạy trốn.

Hơn nữa, nó hét về phía bóng dáng phía trước" "Kỉ Hồng, ngươi đứng lại cho ta!"

Hóa thân thứ hai của Kỉ Hồng, nó thật sự vội vàng như chó nhà có tang, liều mạng chạy trốn.

"Ngươi đuổi theo ta làm gì?" Hóa thân này của Kỉ Hồng gầm lên giận dữ.

Hồ ly đá không thèm phản ứng với y, tiến hóa giả cấp này dễ khiến người ta chú ý, hiện tại không mong tốc độ vượt qua cực hạn, chỉ cần vượt qua Kỉ Hồng là được.

Vèo vèo vèo…

Hồ ly đá đuổi theo, xẹt ngang qua mảnh tinh không.

Phía sau, bàn tay màu đen to lớn kia vẫn chậm rãi nhìn, tiến vào trong tinh hải, bao trùm mọi thứ đi qua.

Gần như ngay lập tức, hồ ly đá đã vượt qua hóa thân thứ hai của Kỉ Hồng.

Tiểu Chu Tước trợn mắt há hốc mồm, đây vẫn là hồ ly gia gia mà nàng quen biết sao? Bình thường chỉ là một "bồ tát bùn", đừng nói đến chạy trốn, cho dù gặp khó khăn, cũng sẽ không nhúc nhích.

Hôm nay, đôi chân của nó di chuyển nhanh nhẹn hơn bất kỳ ai, hóa thân kia của Kỉ Hồng cũng không còn bóng dáng.

"Hồ ly đá gia gia, chúng ta không trêu chọc bàn tay màu đen to lớn kia, ngươi chạy làm gì?" Tiểu Chu Tước hỏi.

"Không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất, chạy nhanh hơn Kỉ Hồng trước rồi nói sau." Hồ ly đá trả lời.

Vèo một tiếng, nó chạy qua tinh hải, hoàn toàn biến mất.

"Chết tiệt!" Kỉ Hồng sởn tóc gáy, đồng thời muốn nguyền rủa hồ ly đá.

Ầm!

Phía sau, bàn tay màu đen to lớn xuyên vào sâu trong tinh không.

Ngày này, vũ trụ Âm Phủ chấn động, cũng không biết có bao nhiêu người từ khắp nơi nhìn thấy một bàn tay màu đen to lớn che lấp bầu trời, tiến vào trong tinh hải, không gì có thể ngăn cản.

Nó đang săn đuổi khiến những tiến hóa giả đến từ dương gian đang sợ hãi!

Nhưng trên đường đi nó không làm tổn thương một hành tinh nào, không tổn thương một sinh vật nào, nhẹ nhàng duỗi bàn tay như vậy, chưa từng làm tổn thương đến kẻ vô tội.

Phanh!

Bàn tay màu đen to lớn trông chậm rãi nhưng còn kinh khủng hơn, cho dù Kỉ Hồng đã tăng tốc độ lên đến cực hạn, bước vào trong lĩnh vực của Thiên Tôn, nhưng vẫn không cách nào thoát ra được.

Bàn tay màu đen to lớn nháy mắt khép lại, hóa thân thứ hai của y nổ tung, hóa thành tro bụi.

Hơn nữa, nó vẫn không dừng lại, tiếp tục bao trùm về phía trước.

Sâu trong tinh hải, cả người hồ ly đá rét run, nó cảm thấy kinh hãi, đây thật sự là theo dõi nó sao?

Nó cảm thấy không đúng, nhanh chóng chuyển vị trí, sau đó phát hiện bàn tay to lớn kia không hề đổi hướng, mà tiến thẳng tìm kiếm ở phía rìa vũ trụ, mục tiêu không phải là nó.

"Oan có đầu, nợ có chủ, thật may không phải là nhìn chằm chằm vào ta!" Hồ ly đá dừng lại, vỗ ngực, bộ dáng nghĩ lại thấy sợ.

Đến bây giờ tiểu Chu Tước vẫn còn hoang mang, hơn nữa trọng điểm chú ý không phải là bàn tay kia, mà là hồ ly đá.

"Hồ ly đá gia gia, bệnh của ngươi khỏi rồi sao? Cuối cùng đã khôi phục hoàn toàn, có thể hành động rồi."

Hồ ly đá nói: "Ta chỉ là bị dọa nhảy dựng lên thôi, bị khiếp sợ, sau đó nhảy dựng lên, tiến vào tinh không, còn chưa hồi phục!"

Tiểu Chu Tước chớp đôi mắt to, vẻ mặt khinh bỉ.

Một lát sau, nó mới hóa thành hình người, khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt, nhìn chằm chằm bàn tay to lớn đang xâm nhập vào tinh không, thật sự quá đáng yêu, hiện tại mới biết rõ rằng vũ trụ Âm Phủ đang xảy ra sự kiện lớn kinh khủng biết bao.

Bình Luận (0)
Comment