Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Giống như vạn kiếm chém tới, giống ngàn mâu đâm tới, cho dù bên trong hộp đá, Sở Phong cũng bị chấn động đến choáng váng, sau đó hắn bị nổ tung, hóa thành một đống máu và mảnh vụn hồn quang.
Hét lớn một tiếng, hắn cảm thấy linh hồn đang bị xé rách, toàn thân đau nhức khó nhịn, hộp đá cũng không cản được năng lượng thần bí bên ngoài sao?
Rất nhanh hắn đã biết, nắp hộp bị chấn động đã hơi mở ra, cho nên không thể bảo vệ được hắn.
“Đóng!”
Hồn quang của Sở Phong tái hợp lại, hét lớn ở đó, nhưng vừa đóng lại nắp hộp, sau đó lại bị chùm sáng rực rỡ đáng sợ bên ngoài đụng phải, lại mở ra.
Xoạt!
Máu và hồn quang của hắn đều nổ tung, thành quang vũ, giống như sắp hóa vào hư vô, dấu hiệu sinh mệnh sắp tiêu tán tại đây.
Thời khắc mấu chốt, tam thập tam căn tu thiên thảo chạm đến máu và linh hồn quang vũ của hắn, mang đến sinh cơ vô tận cho hắn, Sở Phong rất nhanh đã phục hồi, chân thật lại xuất hiện.
Tam thập tam trọng thiên thảo kinh hãi từ xưa đến nay, quả thật không thuộc về nhân gian, đất cắm rễ tất nghịch thiên, bây giờ chỉ một căn tu mà thôi, đã cứu sống Sở Phong trong nháy mắt.
Hơn nữa, nó vẫn còn thừa không ít.
Sở Phong hồi phục lại, trước tiên vẫn là đi đóng chặt nắm hộp, bảo đảm đóng kín chặt chẽ, nhưng mà thế giới bên ngoài chấn động càng ngày càng kịch liệt, trời long đất lở.
Trong mơ hồ, hắn xuyên qua vách hộp dần dần trong suốt có thể nhìn rõ một chút cảnh tượng bên ngoài, cảnh tượng giống như có móng vuốt nhọn, có bóng đen, có ánh lửa ngập trời, khiếp người ghê rợn đang phơi bày mơ hồ.
Đây là trên đường đầu thai sao? Sở Phong nghi ngờ, màu sắc bên ngoài sặc sỡ, lẽ nào trong mơ hồ những thứ thấy được đều là hư ảo, không hề nhìn thấy bản chất?
Ầm!
Hộp đá quay cuồng, chỗ nắp hộp lại bị đánh văng ra một chút khẽ hở, hắn là thần vương mạnh như thế, mà lại không thể bảo đảm nắp hộp đá đóng chặt lại.
Hai tay hắn tan nát, sau đó thân thể cũng nổ, cho dù hộp đá chỉ xuất hiện một chút kẽ hở, hắn cũng chết thảm trong phút chốc, ngay cả hồn quang cũng đang đốt cháy máu.
Bình thường mà nói, đây được coi là lại chết thêm một lần.
Trong chớp mắt, Sở Phong giống như rơi vào bóng tối vĩnh hằng, cứ chết như vậy sao?
Trước khi ý thức cuối cùng biến mất, hắn cảm giác tuyệt vọng vô cùng, đã dẫm lên đường chuyển sinh, vậy mà sắp bị hủy diệt thần hồn.
Hắn rất muốn làm cho rõ, con đường này sao lại mâu thuẫn với thân thể người thế, có bí ẩn lớn gì sao?
Rõ ràng là đang phá hủy con đường này, dám đưa thân vượt sông, nhất định phải bị hủy diệt sạch sẽ, sẽ không cho người ta một chút cơ hội nào.
Một chút ấm áp chảy qua, lan tràn tới ý thức đang hủy diệt của Sở Phong, bồi bổ giọt máu cuối cùng, nuôi dưỡng linh hồn quang vũ nổ tung, sống lại, cơ hội sống dạt dào.
Lục đạo luân hồi huyết!
Là loại vật chất này, nó là máu sinh dưỡng trong thiên địa, từ xưa đến nay đều là truyền thuyết, nhưng khiến huyết mạch của nhân vật thiên tài tinh khiết, còn có thể tiến một bước dị biến.
Giá trị của nó không có cách nào đếm được, khiến đại nhân vật khắp nơi đều đỏ mắt, một khi xuất hiện, tổ tiên của chư giáo sắp ra ngoài giết cho máu chảy thành sông, thi chất thành núi.
Bây giờ nó lan tràn đến, để Sở Phong hồi sinh dĩ nhiên không được coi là chuyện gì khó, đây là vật nghịch thiên.
Khi Sở Phong khôi phục lại, nhỏ máu trong lòng, đây chính là lục đạo luân hồi huyết , quyền thế khó cầu một giọt, hắn lại có một bãi nhỏ, thoáng cái đã hao đi một phần tư.
“A....”
Khi hắn hét lớn, thân thể lại sắp giải thể, hắn nhanh chóng vận chuyển Hô Hấp pháp, thi triển quy luật, đóng nắp hộp lại, sử dụng phong kín.
Nhưng mà, chưa đến hai giây, hắn không chống đỡ nổi nữa, bên ngoài giống như một tòa núi lớn ập đến, hộp đá xóc nảy, hắn bị chấn động quay cuồng, nắp hộp lại hở ra một chút.
Quả nhiên, hình thể và thần hồn của Sở Phong đều nổ tung, trở thành một đống máu loãng và lưu quang, vô cùng thê thảm, xương cốt nát mịn và tàn hồn bám trên vách hộp đá.
Một đốm sáng đang thiêu đốt, đó là ánh lửa bất tử, cũng là thứ lấy ra từ nơi cùng cực luân hồi, có liên quan với vật chất căn nguyên nhất chim bất tử.
Trong đốm lửa đó, hồn quang và máu của Sở Phong tan rã xoàn xoạt, sắp hoàn toàn bị hủy diệt, nhưng thời khắc mấu chốt cuối cùng hắn lại đột nhiên xuất hiện, khi hủy diệt cực điểm, bạo phát mạnh mẽ sức sống.
Đó giống như sức mạnh bất tử, từ trong ánh lửa.
Khi Sở Phong xuất hiện lại, ánh lửa bất tử ảm đạm, biến mất hơn nửa.
“Thứ ta lấy ra từ đất luân hồi lẽ nào đều sắp tiêu hao hết ở đây.” Sở Phong thở dài, khốn cảnh sinh tử, tạo hóa hắn tìm kiếm từ trong cổ động luân hồi, đang tiêu hao liên tục, cứ như vậy thì chẳng còn gì nữa.
Đầu tiên hắn còn cảm thấy, lấy nhiều giành thắng, cho dù không thể có được một cây tam thập tam trọng thiên thảo hoàn chỉnh, hoặc là một đám phi tiên quang vô hạ, nhưng các cơ duyên đều lấy ra một chút, cũng đủ rồi, không kém gì người khác, thậm chí còn hơn.
Sao có thể liệu được, con đường này của hắn vận mệnh nhiều sai trái, lại chết mấy lần, dựa vào mấy vật chất nghịch thiên này tiếp tục vận mệnh, thật sự là vừa tiếc vừa sợ.
“Lại nữa rồi!”
Da đầu Sở Phong tê rần, cho dù dùng hết cách đóng chặt hộp đá, nhưng vẫn tan xương nát thịt trong quá trình này, đây là sống sờ sờ rồi bị giày vò chết, hết lần này đến lần khác, trời đất tạo hóa vật bên cạnh hắn sớm muộn cũng tiêu hao hết.
Um!
Một con bò to lớn rống lên, thuộc dị hoang thú lực căn bản kích động, tản phát ở đấy, hóa thành lưu quang, sức sống cuồn cuộn vô tận.
Sở Phong bị loại căn nguyên này cứu sống, nhưng, năng lượng thần bí của con thú dị hoang này cũng tiêu hao bảy tám phần, ảm đạm đi.
Hắn đau khổ, lại tiêu hao một loại tạo hóa.
Hắn chấn động toàn thân, phù văn dày đặc, trật trừ hình thành xích thần dính vào nắm hộp, khổ sở đối phó, muốn phong chặt nơi đó.
Trong mơ hồ, hắn nhìn thấy lưu quang bên ngoài thành biển, thần mang dạt dào, một con chim đáng sợ đang bay, miệng đỏ sậm há ra, nham thạch như biển, muốn nuốt hộp đá.
“Đó là mảnh nhỏ đại đạo sao?” Hắn tin chắc, con đường này sẽ không có sinh linh.
Một tiếng vù vang lên, hộp đá càng rực rỡ, gần trong suốt, hắn nhìn thấy cái gọi là mỏ chim đó chỉ là một đám mây đỏ, bao lấy hộp đá, sắp tiếp xúc với vật này.
Điều này khiến hắn hít vào ngụm khí lạnh, mạnh như hộp đá, không biết trải qua bao lịch sử tiến hóa, vậy mà cũng bị công kích, có thứ muốn hủy diệt nó.