Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Sở Phong nghĩ lung tung, nếu như vậy thì, hắn cũng có thể cân nhắc đặt thân thể của mình ở trong tượng đất, quanh năm suốt tháng nhận giấy bùa nhang khói cúng tế, hồn quang đi chuyển thể, rồi đợi ngày nào đó nhớ ra, lại đến đây tìm lại thân thể một kiếp.
Vẻ mặt hắn nghiêm túc, sau đó lộ ra vẻ quái lạ, càng nghĩ kỹ càng cảm thấy có khả năng, đây cũng là một con đường.
Sở Phong tách hồn quang và thân thể ra, do dự một hồi, đưa thân thể ra, linh hồn đi chuyển thế, đó thật sự là không còn bất kỳ đường lùi nào.
“Ừm, nếu có thể đầu thai trong nhà người tiến hóa cấp Đại Vũ thì tốt, từ đây về sau sống đời thứ hai, để lão bộc bên cạnh đi treo đám Thái Võ thiên tôn lên đánh.”
Sở Phong lẩm bẩm ở đó, đương nhiên chuyện này cũng chỉ có thể nghĩ, căn bản không thực tế.
Người tiến hóa cấp Đại Vũ không điên, thì đều là quái vật, không ai biết bọn họ tiến hóa thành cái gì, không xác định được gì, sao có thể có tâm trạng mang thai?
Đừng nói là cấp độ, cho dù đại năng, thiên tôn cũng rất khó có con nối dõi, thực lực càng mạnh, sinh ra đời sau càng khó, càng không thể.
“Ài, nếu ta đi đầu thai như thế, không cẩn thận chuyển sinh thành một con mãnh thú thì phải làm sao, phải tốn bao nhiêu năm mới có thể tu thành hình người?”
Sở Phong lo được lo mất, bắt đầu nghĩ lung tung, hắn sợ mình đầu thai thành chủng vật như chuột, rùa đen, rắn không thể để người bắt gặp.
“Mẹ nó, lỡ như thành con khỉ miệng lôi công, ta tìm ai nói lý đây?”
Hắn càng cân nhắc càng cảm thấy khó, nếu thật sự giống Âu Dương Phong, mình cũng không biết sẽ lột xác thành cái gì, vậy thì có chút đáng sợ thật.
Nếu trở thành một con thú, loại phải ở trong thai ba năm, trời mới biết sẽ xảy ra chuyện gì!
“Đều nói cầm phù chuyển thế, thông thường sẽ đầu thai tốt, sẽ không xảy ra mấy thảm họa, nhưng không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất.”
Hơn nữa, hắn nghĩ đến một vấn đề cực kỳ nghiêm trọng khác, sắc mặt lập tức khó coi.
“Nếu ta không cẩn thận..... đầu thai thành một đứa con gái thì phải làm sao?”
Sở Phong dựng đứng lông tóc, nghĩ đến kết cục đó, toàn thân đều nổi da gà.
Hắn không nhịn được cúi đầu nhìn, giữa hai chân lạnh lẽo, thật sự không thể thừa nhận nổi.
Một tiếng vèo vang lên, hồn quang của Sở Phong quay về thân thể, đánh chết hắn cũng không muốn linh hồn đi chuyển thế nữa, lỡ như biến thành thiếu nữ, cho dù phong thái tuyệt sắc, cũng không ăn nổi, còn không bằng đánh chết hắn!
“Nhị gia ngươi, thiên tôn thế gia cái gì, con nối dõi Đại Vũ cái gì, tiểu gia ta không để tâm, không nghĩ nữa, nếu ta đầu thai chuyển thế, phải tự làm chủ!”
Hắn hoàn toàn đưa ra quyết định, không muốn nắm lấy tương lai chưa xác định đoán mò.
“Ta phải thử xem, thân thể đi luân hồi đi đầu thai chuyển thế!”
Keng keng keng!
Hắn vung tay, vứt thần kiếm, đại kích, giáp trụ xuống đất hết.
“Ta lấy một chút tạo hóa ở đây, bây giờ để lại vài món thần binh lợi khí cho người sau, tặng cho người có duyên.”
Lúc hắn nói những lời này không hề đỏ mặt chút nào.
Nghĩ thử xem, hồn quang có thể đi đến đây, ai còn quan tâm mấy binh khí rách nát hắn để lại, người ta cần là ba mươi ba trọng thiên thảo, huyền hoàng, các loại tạo hóa ở đây.
Thật ra, Sở Phong sợ đem theo mấy món vũ khí này trong quá trình đầu thai không cẩn thận làm bị thương hắn.
Đồng thời, hắn cũng sợ mẹ mình ở nhân gia không dễ sinh, mặc giáp trụ, mang trường mâu đại kiếm sinh ra quá kỳ cục!
Sở Phong thở dài, nói: “Mạo hiểm một lần đi, tất cả đều vì tránh thay đổi giới tính, tránh thành chuột trong đời sau, tránh thành cháu của Huyền Vũ, ta dựa vào chính mình xông ra ngoài!”
Chỉ là, đoán chừng sẽ hơi có lỗi với phụ mẫu tương lai, vừa ra đời có thể sẽ dọa toàn gia tộc nhảy dựng.
“Ừm, mặc dù khả năng cực nhỏ, nhưng mà, ta vẫn hy vọng đầu thai trong môn hộ nhỏ, vạn lần đừng ở trong thế gia cấp Đại Vũ, nếu không, bí mật trên người ta, cũng chẳng giấu được nữa!”
Nhất là, hắn chuẩn bị dùng hộp đá, thứ này không dẫn tới sự chú ý của cường giả là không thể.
“Tạm biệt, tiểu âm phủ!”
Sẽ có một ngày, hắn sẽ quay về thăm.
Một tiếng xoạt vang lên, Sở Phong sử dụng hộp đá, thu mình vào trong đó, chuẩn bị mượn sự che chở của nó, muốn xông vào lốc xoáy như cát, chân chính đi chuyển sinh!
Sinh ra một hộp đá, cũng tốt hơn sinh ra một quái vật giáp trụ đầy người nhỉ? Dĩ nhiên, hắn thừa nhận, dám mặc giáp trụ cấp thần giáng thế, nhất định thất bại chết thảm.
Cũng chỉ có hộp đá mới có khả năng thành công, có thể đi qua lốc xoáy mông lung.
Sau khi vào hộp đá, lưu quang bên trong đầy màu sắc, thần thánh vô cùng, chói lọi vô cùng, đều là các loại vật chất tạo hóa.
Bên cạnh nhiều của quý cùng cực thiên địa cổ xưa đến vậy, khiến lo lắng trong lòng Sở Phong không ít.
Vào thời khắc nắp hộp đá đóng lại, hắn thôi động mạnh mẽ, xông vào trong lốc xoáy thần bí và mờ ảo kia, từ đây chuyển thế đầu thai!
Kết quả thế nào, hắn không biết, chân đã cất bước, không còn đường lui!
Hai mắt Sở Phong tối đen, sau khi nhốt mình trong hộp đá, vừa vào lốc xoáy mông lung tương đồng với việc cắt đứt, từ đây tiến vào trong thông đạo cực kỳ thần bí từ xưa đến nay vô số người muốn hiểu rõ và tìm tòi nhưng đều không biết.
“Ta chuyển thế rồi, ta đang đầu thai!”
Trong lòng hắn thấp thỏm bao nhiêu, cho dù vừa rồi quả quyết, nhưng bây giờ dẫm lên con đường này vẫn cảm thấy bất an, chuyển sinh chân chính bắt đầu rồi, hắn phải đi đâu?
Đề cập đến chủng tộc, phụ mẫu, hắn sẽ trở thành một đứa trẻ mới chào đời, tất cả đều bắt đầu lại, thiên phú sẽ ra sao, có thể bộc lộ tài năng trong bảng thiên tài ngút trời ở nhân gian không?
“Sao ta cảm thấy, với thân thể của ta sẽ có thể trở thành con nối dõi của người tiến hóa cấp Đại Vũ thật vậy?” Mặc dù tâm thần hắn bất an, nhưng vẫn tự thấy mình tốt như trước.
Nếu có người ở đây, nhất định sẽ cười nhạo hắn tự kỷ.
Đột nhiên, hộp đá chấn động, bạo phát ra hào quang chói mắt, sau khi vào lốc xoáy bao phủ tinh sa, hộp đá xoay tròn kịch liệt, đụng phải công kích đáng sợ nhất.
Điều này làm Sở Phong trong hộp cũng quay cuồng theo, va chạm một vài vật chất tạo hóa, hắn nhe răng nhếch mép, nhất là sau khi chạm đến vách hộp đá, thân mình khá đau nhức.
Xoạt!
Bên trong hộp đá phát ra hào quang, có thể thấy bên ngoài chịu đựng áp lực thế nào.
Nhất thời, Sở Phong thấy hộp đá dần dần trong suốt, giống như ngọc lưu ly trong suốt một nửa vậy, mơ hồ có thể nhìn thấy ánh sáng mông lung bên ngoài.
Ầm!
Trong chớp mắt, hộp đá lại chịu phải công kích nặng!