Đây chỉ là thu gom ở trong Ngọc Hư Cung!
"Lão Thông, còn có thể tìm thêm một ít nữa không?"
"Không có, tôi đã đào hết cả trụ sở ra cho cậu rồi!” Lục Thông dùng sức lắc đầu thật mạnh.
Sở Phong phát hiện trong túi còn có chút dị thổ vô cùng đặc biệt khác, loại đất này chỉ có một lượng to bằng một nửa cái nắm đấm của người lớn, chỉ riêng chỗ đất này tính chung với những loại đất còn lại cũng sấp xỉ bốn kg.
Hắn âm thầm líu lưỡi, những khối đất kì lạ lớn kia tuyệt đối là loại đất mà lần trước cái cây nhỏ kỳ dị từng cắm rễ qua, từ đây có thể tưởng tượng được gốc gác của Ngọc Hư Cung thâm hậu tới cỡ nào.
Lục Thông lắc đầu, nói: "Đừng suy đoán lung tung nữa, có nhiều khối đất kì lạ lớn như vậy cũng không có nghĩa là chỗ chúng tôi được thần chúc phúc, những miếng đất này, có cái được lấy từ nơi nghỉ chân của thú vương, còn lại rất nhiều là do mọi người thu thập ở khắp nơi về đây, nhưng mà dù cho đã cố gắng như vậy, chúng tôi cũng chỉ có thể thu thập được dị thổ mà thôi, còn việc trồng thành công trái cây kì dị, chưa bao giờ thành công.”
Sở Phong nghe thế cũng thở phào nhẹ nhõm.
Sau đó, hắn hỏi Lục Thông, Vùng đất Phong Thiền bây giờ đến cùng như thế nào? Hắn vô cùng tò mò và chờ mong đối với nơi đó, dù sao đó cũng là nơi tế trời mà các triều đại đều phải tới.
Lục Thông lắc đầu, than thở: "Đại chiến quá khốc liệt, có thể nói ở bên trong trận chiến tranh đoạt các Danh Sơn Đại Xuyên (*) thì nơi đó cùng núi Côn Luân tuyệt đối là hai nơi khó tranh đoạt nhất!"
(*) Danh Sơn Đại Xuyên: cụm núi gồm Long hổ sơn, Nga Mi sơn, Phổ Đà sơn, Chung Nam sơn, Không Động sơn... nơi xuất hiện rất nhiều dị thảo.
Nó xong, ông ta lại rất nhanh lộ ra ý cười, nói thêm một chuyện khác, ông ta nói rằng nhân loại trên khắp đại lục này sắp sửa có chấn động lớn, không chỉ là bởi vì Sở Phong vừa giết chết Thương Lang Vương, mặt khác còn là vì có một ngọn núi trong cụm Danh Sơn Đại Xuyên cũng sắp sửa được con người đoạt lại.
"A, lợi hại như vậy sao?" Sở Phong giật mình.
Lục Thông vui vẻ tiết lộ: "Là cái vị kia của Bích Du Cung, thật đúng là đủ thô bạo dũng mãnh, ông ta đã suýt chút nữa đánh chết một tên thú vương, rất có hiệu quả làm kinh sợ những loài dị thú khác ở nơi đó, tuyệt đối chủ động trong việc hoàn thành công cuộc chiếm đóng.”
Bát Cảnh Cung, Ngọc Hư Cung, Bích Du Cung, ở trong các câu truyện thần thoại và truyền thuyết, được phân biệt tương ứng với Lão Tử, Nguyên Thủy Thiên Tôn, Thông Thiên Giáo chủ.
(Lão Tử: là một nhân vật chính yếu trong Triết học Trung Quốc, sự tồn tại của ông trong lịch sử hiện vẫn đang còn được tranh cãi.
Nguyên Thủy Thiên Tôn là vị thần tiên tối cao của Đạo giáo, đứng thứ hai trong Tam Thanh với ngôi vị Ngọc Thanh. Hai vị kia là Thượng Thanh Linh Bảo Thiên Tôn (đứng thứ 3) và Thái Thanh Đạo Đức Thiên Tôn (tức Thái Thượng Lão Quân) (đứng thứ 1)
Thông Thiên Giáo chủ: là một nhân vật trong truyện Phong thần diễn nghĩa)
Vẻ mặt của Sở Phong trở nên quái lạ, bây giờ ba cái tổ chức dị nhân này lại lấy tên gọi như vậy, nghe qua, cũng thật là đủ độc đáo khác biệt.
Đồng thời, trong lòng hắn cũng không thể không kinh dị, vị kia của Bích Du Cung quả nhiên đủ hùng hổ, đủ dọa người, bây giờ lại còn có ý muốn tấn công tới một ngọn núi trong cụm Danh Sơn Đại Xuyên, nếu như thành công, đây tất nhiên sẽ là một khích lệ to lớn đối với tinh thần của toàn nhân loại.
Lục Thông nói: "Vì lẽ đó, dù cho cậu chính là người đã giết Lang Vương nhưng có bại lộ cũng không cần quá lo lắng, chúng tôi ở bên này sắp gây ra một luồng chấn động lớn giúp nâng cao sĩ khí toàn quốc, rất có tính uy hiếp, có sức mạnh đủ để những giống loài khác không dám quá kiêu ngạo."
Sở Phong mang theo dị thổ về nhà, trong lòng hắn rất kích động, hắn đem hộp đá và cả hạt giống trắng như tuyết vùi hết vào bên trong bốn kg dị thổ, chờ đợi nó lần thứ hai mọc rễ nẩy mầm!
Ngày kế, liên tiếp phát sinh ra vài sự kiện trọng đại, tất cả đều là tin tức có sức bùng nổ lớn.
Núi Hoa Sơn bị những loài thú khác chiếm đóng, nhưng chúng nó cũng có bá chủ, đó là một con con chim lớn toàn thân vàng óng ánh, có người nói nó là do đại bàng vàng tiến hóa thành, cũng có người nói nó được tiến hóa từ chim cánh cụt.
Ngày đó, miệng nó nói tiếng người, tự xưng là Kim Sí Đại Bàng Vương, ở trên núi Hoa Sơn khai tông lập phái!
Chuyện này khiến cả thiên hạ chấn động, rất nhiều người đều nhìn thấy dáng vẻ của nó, toàn thân nó vàng óng ánh, thể hình to lớn, cùng với các loại thần thú trong các thần thoại và truyền thuyết thật sự có điểm giống nhau.
Tục truyền, sức chiến đấu của Kim Sí Đại Bằng Vương rất kinh người, có tư thế vô địch, chiêu số tung ra như bẻ cành khô, quét ngang hết thảy những người cạnh tranh.
(Tục truyền: truyền khẩu lại từ xưa trong dân gian (thường dùng ở đầu lời kể một truyền thuyết)
Nó lập ra tông phái, tên gọi là Hoa Sơn!
Bắt đầu từ hôm ấy, phái Hoa Sơn xuất thế.
"Ta nắm giữ trong tay bí kíp cổ pháp, hữu giáo vô loại (1), tất cả các loài vật cho tới con người, nếu có duyên đều có thể đến lắng nghe ý nghĩa đại đạo chân chính." Kim Sí Đại Bằng Vương miệng nói tiếng người, lời nói lại khiến cho thiên hạ khiếp sợ.
(1)Hữu giáo vô loại: Châm ngôn của Khổng Tử - ý chỉ Công bằng không thiên vị. Khi thầy nhận dạy trò, thầy không phân biệt vị thế của trò, không phân biệt giàu nghèo, sang hèn, thông minh hay ngu dốt)
Mọi người đồng thời phát hiện, bất kể là vượn già ở Đại Lâm tự, hay là hạc trắng ở Thục Sơn Kiếm Cung, rồi cả con rùa núi ở núi Không Động, tất cả bọn chúng đều nói ra lời đại loại như vậy, chung quy lại đều là hữu giáo vô loại.
Chẳng mấy chốc, tin tức lớn từ núi Điểm Thương truyền tới khắp mọi ngóc ngách, rằng có một con thần thú quật khởi, đánh thắng những thú vương ở nơi đó, chiếm cứ toàn bộ núi Điểm Thương, trở thành bá chủ ở trên núi này.
Ngày đó, nó miệng nói tiếng người, tuyên bố thành lập ra môn phái Điểm Thương.
Chuyện này quả thật là tin tức có sức bùng nổ kinh khủng đối với con người, trước sau đã có tới năm toà núi lớn nổi tiếng bị những giống loài khác chiếm cứ, thậm chí bọn chúng đều thành lập môn phái.
Đại Lâm tự, Thục Sơn Kiếm Cung, phái Không Động, phái Hoa Sơn, phái Điểm Thương, đều là do những loài thú khác không phải con người khai sáng ra!
Bên trong Ngọc Hư Cung, Lục Thông á khẩu không nói được câu nào, ông ta vừa mới nói với Sở Phong rằng sắp sửa có một tin tức chấn động giúp tăng cường sĩ khí của nhân loại, kết quả, mới sang ngày thứ hai liền có chuyện như vậy phát sinh.
Vẫn là cùng một ngày hôm ấy, từ trong núi Côn Luân truyền đến tin tức, sau nhiều ngày trải qua mấy trận chiến thú vương tranh bá khốc liệt, những con thú nơi đó cuối cùng lại đạt thành hòa giải, quyết định cùng nhau quản lí dãy núi Côn Luân, mỗi con chiếm cứ vài ngọn núi.
Đến đây, dãy núi Côn Luân cũng gần như được xem là đã có chủ, có điều tình hình nơi đó khá là phức tạp.
Tất cả mọi người đều bị chấn động choáng váng, sau khi thiên địa dị biến, phân loại bố cục sức mạnh của thời kì đầu, ngày hôm nay xem như là đã được định ra rồi sao?
Mãi đến tận khi chạng vạng, rốt cục cũng có một cái tin tức tốt truyền đến, khiến tâm tình nặng nề của mọi người được giải tỏa không ít.
"Tin tức quan trọng, tin tức quan trọng, núi Võ Đang đã được một vị cường giả loài người thành công chiếm đóng lại!"
"Là một cao thủ môn Thái Cực quyền, ông ấy đang gầy dựng lại núi Võ Đang."
...
Tin tức này vừa được truyền ra đã khiến toàn quốc chấn động, mọi người lập tức sôi trào lên.
Theo như những lời đồn đãi thì đây là một vị tông sư Thái Cực quyền, ông là một người nhận được truyền thừa chân chính từ môn Thái Cực quyền chính gốc, vị lão giả này đã tuổi tác cao tới hơn trăm tuổi, quyền pháp xuất thần nhập hóa.
Vị tông sư này khi đang ở trong núi tĩnh dưỡng thì may mắn ăn được một quả trái cây kỳ dị, tuổi thọ được tăng cường, đồng thời mãnh liệt tiến hóa, dẫn đến bây giờ nhìn ông chỉ còn giống như hơn bốn mươi tuổi, không chỉ có sức mạnh mạnh mẽ hơn người mà còn không bị già đi lại lần nữa.
Vị Thái Cực tông sư này gầy dựng nên núi Võ Đang, thật sự gây chấn động sĩ khí!
Chỉ có điều, ông ta lại không phải là vị kia của Bích Du Cung, đây là một bất ngờ vượt qua dự liệu của rất nhiều người.
Năm xưa, ông ta chính là tông sư quyền pháp Thái Cực quyền chân chính, sau khi tiến hóa thì thực lực càng trở nên không thể tưởng tượng được!
Mọi người phát hiện, bây giờ tổng cộng đã có bảy toà núi lớn nổi tiếng bị chiếm cứ, quả thực như là bảy đại môn phái.
"Đại Lâm tự, Thục Sơn Kiếm Cung, phái Hoa Sơn, phái Không Động, phái Điểm Thương, Côn Luân, núi Võ Đang, chỉ có một chỗ thuộc về nhân loại." Có người than thở nói.