Trên thực tế, ở ngoài hiện thực, phàm là những người đang ở nơi có khoảng cách gần với những ngọn núi nổi tiếng kia đều đã bắt đầu lục tục lên đường, khắp nơi đã bắt đầu xuất hiện những làn sóng người đi bái sư.
Ngoài ra cũng có rất nhiều người chỉ có thể ước ao, không thể làm gì, bởi vì khoảng cách của họ quá xa xôi, căn bản không đến nơi đó được, cũng chỉ có những người ở gần mới có thể tiếp cận được những ngọn núi kia sớm hơn một chút.
Bên trong Ngọc Hư Cung, Lục Thông vô cùng kích động, trong miệng lẩm bẩm, nói: "Rốt cục cũng đã đánh xong, người đó đã thành công đánh đuổi những thú vương kia, thực sự là quá tốt rồi!"
Hai ngày trước ông ta đã từng nói với Sở Phong, chủ nhân của Bích Du Cung cũng sắp tiến đánh tới tòa núi nổi tiếng tiếp theo, chắc chắn sẽ gây chấn động mọi người, giúp nâng cao sĩ khí của loài người, ngày hôm nay rốt cục cũng đã có tin tức tốt.
Buổi trưa ngày hôm đó, toàn bộ thiên hạ lần thứ hai bị một tin tức có sức bùng nổ làm cho kinh sợ.
Chủ nhân của Bích Du Cung – một vị cường giả nhân loại tuyệt thế đã mạnh mẽ đánh lên núi Vương Ốc, đánh bại hết các loài thú vương đang tranh đấu ở nơi đó, thậm chí còn suýt giết chết hai con thú vương ngay tại chỗ, thành công chiếm cứ được toà danh sơn này.
Đây quả thực là một tin tức lớn, lại tiếp tục gây ra một hồi náo động mới!
Bởi vì, mấy ngày gần đây có rất nhiều người đều đã nghe ngóng được một chút thông tin bên lề, rằng Bát Cảnh Cung, Ngọc Hư Cung, Bích Du Cung, ba nơi này đều là các tổ chức dị nhân do quốc gia thành lập.
Họ đều nghe được ở ba nơi này đều có ba vị bá chủ tương ứng với ba người khổng lồ trong huyền thoại!
Hôm nay, chủ nhân của Bích Du Cung đã mạnh mẽ ra tay, hành động quyết đoán mãnh liệt, thành công chiếm đóng núi Vương Ốc, chuyện này sao có thể không gây ra náo động?
Đến cả những người nước ngoài cũng bị tin này làm cho kinh ngạc đến ngây người!
Núi Vương Ốc kia có địa vị cực kỳ đặc thù, theo như sách cổ có ghi chép lại, nó được xếp ở vị trí trên cùng bên trong mười đại thánh địa Đạo giáo của Đạo gia, địa vị của nó cực kỳ siêu nhiên.
"Lần tiến công có mang tính lựa chọn nha!"
Mọi người đều hiểu được, vị chủ nhân của Bích Du Cung này đã chọn ngọn núi Vương Ốc mà ra tay, nhất định là vì coi trọng bối cảnh đặc thù lại thần thoại của nó.
“Chốn bồng lai đệ nhất thiên hạ đó nha, thế mà lại bị một cường giả nhân loại chiếm đóng!"
"Thực sự là một tin tức vô cùng tốt, cường giả loài người rốt cục ra tay rồi!"
"Chủ nhân của Ngọc Hư Cung đang tấn công Vùng đất Phong Thiền, nghe nói đã chiếm được ưu thế, sớm muộn cũng sẽ đoạt nơi đó về tay!"
Tin tức kinh người như vậy, quả thực cực kỳ khích lệ lòng người, đồng thời cũng gây ra kinh sợ tới những loài khác.
Đặc biệt khi nghĩ tới vẫn còn một Bát Cảnh Cung chưa có tin tức gì, có lẽ cũng sẽ tiếp tục đi tiến công tới tòa danh sơn tiếp theo, mọi người lại càng thêm vui sướng, tâm tình kích động lên rất nhiều.
Cứ tiếp tục như thế nữa, nếu như tất cả thuận lợi, con người rất nhanh sẽ nắm giữ tới ba, bốn tòa danh sơn, thực sự là nâng cao được danh tiếng cùng sĩ khí của loài người.
Sau ngày đó, những loài khác ở khắp mọi nơi đều trở nên an phận hơn rất nhiều, mặc dù mấy con thú vương vẫn còn tranh bá nhưng có rất ít con tới quấy rối nơi nghỉ chân của loài người.
Trước kia không ít người đều cảm thấy kinh hoảng lo lắng, sợ sau này thế giới này sẽ bị những thú loài khác bá chiếm, con người không còn chiếm được ưu thế phải trốn chui trốn lủi.
Ai có thể nghĩ tới, chỉ mới có hai ngày thôi mà đã có quá nhiều bất ngờ xảy ra, loài người dường như lập tức trở nên hung hãn hơn nhiều.
Những chuyện giống như vậy ở nước ngoài cũng có xảy ra tại một số nơi.
Ví dụ như, tại một nơi xa xôi ở Ấn Độ, có một vị đại sư yoga cổ sau khi tiến hóa đã lấy tư thế vô địch, thành công thu phục một con thú vương, trở thành bá chủ một phương, danh tiếng uy chấn toàn bộ khu vực.
Hai ngày này Sở Phong nghe được quá nhiều tin tức, tuy rằng trong lòng có sóng lớn cuồn cuộn dâng trào, thế nhưng sinh hoạt lại vẫn rất bình tĩnh.
Hắn lần lượt tới gặp những người bạn thân, bạn bè thời cấp ba các loại, cùng nhau ăn cơm tán gẫu, nhìn vào còn khá là nhàn nhã.
Khi mấy người Đỗ Hoài Cẩn, Diệp Khinh Nhu, Âu Dương Thanh, Trần Lạc Ngôn trở về cũng hẹn gặp mặt hắn. Lúc mọi người đã tới đông đủ mới bắt đầu thông báo cho Sở Phong hai tin tức mới nhất mà bọn họ biết được, sau khi nghe xong hắn cũng thấy kinh người.
"Lão đại, cái hang động bí ẩn kia quả thực có tồn tại, thật quá nghịch thiên!" Thiên Lý Nhãn Đỗ Hoài Cẩn nói..
Hang động bí ẩn đó xuyên qua một hẻm núi sương mù ở châu Âu, có thể đi thẳng tới đất Thục, lối ra rất gần với cao nguyên Vân Nam - Quý Châu!
Sở Phong nghe vậy thì đờ ra một lúc, có một cái lối đi bí mật như vậy xuyên qua phương đông và phương tây, nếu biết lợi dụng chắc hẳn rất lợi hại, nếu như sử dụng không tốt nhất định sẽ xảy ra chuyện lớn!
Ví dụ như, lỡ như con Hắc Long đang tàn phá ở phương Tây bên kia dọc theo hàng động này chạy tới thì tình huống phương đông nhất định sẽ không ổn.
"Gần đây, mấy con thú vương kia cũng không có thời gian đồ thành ở phương Tây, bọn chúng đều điên cuồng bao vây một chỗ." Diệp Khinh Nhu nói, đây là tin tức còn lại.
"Chúng nó đang bao vây nơi nào?" Sở Phong nghi hoặc.
Gần đây ở phương Tây có tin tức truyền về, trên đó vẫn luôn nói tới chuyện con Hắc Long, Song Đầu Khuyển Vương tàn bạo, không ngừng giết chóc như thế nào, trong lúc nhất thời mọi người cũng không biết phải làm sao.
Chẳng lẽ còn có sự thật gì đó bị ẩn giấu, không được đưa tin ra ngoài?
"Các đại thú vương đều đang tụ hội tới thành phố Vatican, bao vậy nơi đó!" Mấy người cho hay.
Sở Phong nghe vậy, vẻ mặt có chút trì trệ, lai lịch nơi này quả thực có chút sâu xa, nhưng bây giờ nơi đó rốt cuộc là có thứ gì có thể khiến cho bọn chúng làm như vậy?
"Ở đó xuất hiện một khu vườn thánh dược! Khu vườn này tuy rằng không lớn, thế nhưng mùi thuốc lại tỏa ra nồng đậm ngất trời, Thánh Quang Phổ Chiếu, nơi đó thực sự quá khủng bố!" Vốn dĩ Trần Lạc Ngôn là một người kiệm lời ít nói, bây giờ cũng thán phục khen ngợi.
(Vườn thánh dược: vườn thuốc thần thánh)
(Thánh Quang Phổ Chiếu : ánh sáng của mặt trời chiếu tới, chiếu tỏa đến tất cả mọi nơi)
Đây là tin tức mà bọn họ thu được sau khi thẩm vấn những dị nhân Tây Âu bắt được ở cao nguyên Vân Quý kia.
"Phi phàm tới vậy?" Trong lòng Sở Phong chấn động.
Diệp Khinh Nhu gật đầu, nói: "So với những gì anh có thể tưởng tượng còn kinh người hơn, tuy rằng thành phố Vatican không lớn, thế nhưng cực kỳ đáng sợ, các loài thú vương đều không tiến công vào được, tất cả đều gặp phải khó khăn!"
"Tại sao?" Sở Phong nghe vậy thì thấy kinh ngạc.
"Bên trong vườn thánh dược kia có một sinh vật mọc từ trong đất ra, xung quanh toả ra ánh sáng thần thánh, nói ra thật khó có thể tưởng tượng!" Trần Lạc Ngôn nói với hắn.
Khi bọn họ mới nghe được những tin tức này cũng đều cảm thấy thật hoang đường, thế nhưng những dị nhân Tây Âu kia đều thề thốt rằng mình tuyệt đối không có nói láo, tất cả đều là sự thật.
"Đúng là khó tin, hạt giống thật sự có thể mọc ra được một sinh vật sống sao?" Sở Phong nghe thế cũng cảm thấy vô cùng xúc động.