Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 214 - Chương 213: Poster Tuyên Truyền (1)

Thánh Khư Chương 213: Poster tuyên truyền (1)

Ngay trong đêm đó, Sở Phong đã phải tin mấy lời kia đều là sự thật, bởi vì bọn Hoàng Ngưu đang ở núi Côn Luân đã liên hệ với hắn, chứng thực chuyện này.

"Sở Phong, ở đây có một vụ lớn nha, cậu muốn qua đây không?" Hoàng Ngưu ngỏ ý mời hắn tới trợ trận.

"Đi đâu?" Sở Phong hỏi.

Con trâu đen tiến đến trước màn ảnh, nhe hàm răng trắng, nói: "Ta có một người anh em kết nghĩa, gần đây đã chạy đến Âu Châu, hắn đang cùng một đám nữa vây công thành phố Vatican. Nhóc con, tuy rằng cậu còn rất yếu, nhưng nếu như cậu muốn đến thì ta cũng có thể giúp cậu lấy một suất, cậu có muốn đi không? Đi làm việc lớn!"

Sở Phong trợn mắt há mồm, quả nhiên con trâu đen này không phải kẻ lương thiện. Nhìn xem nó kết bạn với những ai kìa! Quá hung tàn rồi, chuyện xảy ra ở tận thành phố Vatican, nó lại có cả một vị anh em kết nghĩa tham dự vào trong đó.

Đồng thời hắn cũng hiểu rõ, xem ra bên kia thật sự đang rất thiếu người, nếu không làm sao có chuyện hắn có thể chen chân vào, phải biết hiện tại hắn vẫn chưa thể sánh vai cùng thú vương đâu.

"Ta nói cho cậu biết, chỗ kia thực sự rất kinh người, ở đó có một khu vườn thánh dược, phấn hoa thần thánh đầy trời, mùi thơm bao phủ toàn bộ thành phố Vatican, đáng tiếc xung quanh nơi đó lại có kết giới ngăn lại. Nếu như thật sự có thể giết vào trong, cậu nhất định sẽ đột phá, có khi còn có thể đứng ngang hàng với mấy tên thú vương. Cậu biết không, Bạch Tượng Vương ở Ấn Độ, Ngân Lang Vương ở Mông Cổ. . . Và cả mấy cái lão gia hoả trên núi Côn Luân kia đều đã chạy đến, tới trễ thì cậu chẳng vớt được cái gì được đâu."

(Bạch Tượng Vương : vua voi trắng )

(Ngân Lang Vương : vua sói bạc )

"Hắc lão đại à, tôi nghĩ hay là thôi đi, chờ bao giờ tôi có thể đột phá, trở thành cao thủ cảnh giới Gông Xiềng, khi đó lại đi cũng không muộn." Sở Phong chống lại sự mê hoặc.

Nhiều lão yêu quái như vậy đều chạy tới đó, hắn mà đi qua, đoán chừng sẽ trở thành con cờ thí mệnh mà thôi.

Hiển nhiên, thành phố Vatican không dễ gì công phá, nếu không, làm sao mấy tên thú vương kia có thể hô hào kêu gọi bạn bè tới giúp? Chúng nó đã sớm một mình giết vào trong rồi, hắn cũng không quá coi trọng nơi đó.

Hơn nữa, Sở Phong còn khuyên chúng nó, nói: "Hoàng Ngưu, Hắc lão đại, đại quyết chiến ở Vùng đất Phong Thiền sắp đến rồi, hai người có hứng thú lại đây trợ trận không? Độ mạo hiểm so với ở thành phố Vatican thấp hơn nha!"

Con trâu đen hít vào một hơi khí lạnh, nói: "Vùng đất Phong Thiền, nơi đó là một cái máy xay thịt, phù hợp với con người hơn, không thích hợp cho mấy con thú chúng ta tới tham gia, hơn nữa cũng không an toàn hơn so với thành phố Vatican bao nhiêu, ta không đi!"

Cuối cùng, Hoàng Ngưu nói với Sở Phong, mỗi bên tự chia ra hành động, trước tiên chúng nó tới Phương Tây một chuyến còn hắn ở lại Phương Đông, sau đó nếu như có thể trở thành thú vương, liền đi ra biển một chuyến.

"Đi ra biển?"

"Đúng, trong biển có mấy thứ tốt bắt đầu muốn từng bước xuất thế, đến lúc đó có thể giết qua, thử vận may!"

Sau khi kết thúc trò chuyện video, một lúc lâu sau Sở Phong cũng không nói gì.

Trong mấy ngày nay, chuyện phát sinh thật sự quá nhiều, tất cả đều cực kỳ kinh người, mỗi một tin đều mang tính bom tấn, bất luận một chuyện nào cũng đều là tin tức gây ra chấn động mạnh.

"Sở Phong, bộ phim của chúng ta sắp được phát hành, bước đầu tên được đặt là Ngưu Ma Đại Thánh. Mặc dù có một số đối thủ cạnh tranh, nhưng cũng không đáng để quan tâm."

Chu Ỷ Thiên nói cho Sở Phong, bộ phim điện ảnh tài liệu của anh ta sắp được công chiếu, phim này dùng để truyền cảm hứng, khích lệ tinh thần chiến đấu của mọi người bây giờ.

Sở Phong nghe vậy thì há hốc mồm, làm sao lại có thể thông qua xét duyệt cơ chứ? Hắn bị đã bị tin tức sấm sét này đánh cho kinh ngạc. Hắn sợ nhất là bộ phim này được công chiếu, giờ nghe thấy tin tức như vậy liền cảm thấy vô cùng buồn rầu.

Rất nhanh, lại có người tới tìm hắn, là một dãy số xa lạ, hắn phờ phạc nhận điện, nói: “Ai đấy?”

Ở đầu kia trong điện thoại di động truyền tới một âm thanh rất êm tai, cười cười chào hỏi với hắn, vậy mà lại là Khương Lạc Thần, cô ta nói muốn mời hắn ăn cơm.

"Gần đây thân thể của tôi có chút không thoải mái, vẫn đang nghỉ ngơi." Sở Phong nói.

Khương Lạc Thần tựa ở trên ghế dựa cao, đôi đùi đẹp thon dài trắng như tuyết thoải mái gác lên bàn gỗ, trên khuôn mặt tinh xảo hơi cứng lại khi nghe thấy lời này.

Tuy rằng từ bé đã nhận được sự giáo dục rất chỉn chu, thế nhưng trong thâm tâm cô nàng vẫn luôn rất "tùy ý", thậm chí hơi có xu hướng phản nghịch, nếu không cũng sẽ không trở thành nữ thần quốc dân người người đều biết. Lúc đầu, người nhà của cô phản đối, không muốn cô xuất đầu lộ diện ở bên ngoài nhiều, nhưng cô cũng khẳng nghe lời họ.

Từ trước tới giờ có rất ít người từ chối cô, đặc biệt là trong trường hợp cô đích thân liên hệ mời đi ăn tối như thế này, xưa nay chưa bao giờ có ai từng từ chối cả.

“Ở chỗ này của tôi vừa có một loại thuốc sinh mệnh mới, anh có muốn dùng thử không? Thứ này có hiệu quả đối với các loại bệnh tật, còn có thể dần dần cải thiện thể chất nữa."

Giọng nói của Khương Lạc Thần hoà nhã, khiến người ta nghe thấy rất thoải mái. Cô đang tiến hành “thử nghiệm” lần cuối, muốn nhanh chóng nhìn thấy Sở Phong, hiểu rõ cái "chân tướng" kia.

Có điều, hình ảnh người con gái đang ngồi trước bàn làm việc lại không giống như giọng nói của cô, đôi chân dài trắng như tuyết suýt nữa đã đá luôn chậu hoa trên bàn xuống đất.

Sau khi bị người ta khéo léo từ chối, còn ngỏ lời mời lần nữa, đây quả thực là lần đầu tiên!

Đối với nữ thần quốc dân mà nói, lúc này cô quả thực hơi hoài nghi mị lực của chính mình.

"Thuốc gì cũng vô dụng, tôi mắc phải một loại bệnh lạ, chỉ có dị thổ mới có thể giảm bớt, đáng tiếc chút đất tôi cố gắng lắm mới tìm được lại sắp hết rồi." Sở Phong nói.

Khương Lạc Thần hoài nghi, đó là bệnh gì? Trong con ngươi xinh đẹp của cô có ánh sáng lóe qua, phán đoán đầu tiên chính là, cái tên vô liêm kia đang trợn tròn mắt nói dối!

Cô ta không chút nghĩ ngợi, trực tiếp mở miệng nói: "Cái này quá đơn giản, ở chỗ này của tôi cũng có một ít dị thổ kia."

Thực ra Sở Phong chỉ thuận miệng nói, thử vận may xem thế nào chứ vốn không hy vọng Khương Lạc Thần có thể "lĩnh hội" như thế.

Sở Phong đoán, chắc hẳn lòng hiếu kỳ của người phụ nữ lợi hại này quá lớn, muốn điều tra đến cùng xem thử hắn có phải là người đã giết Thương Lang Vương hay không.

"Tốt lắm, lát nữa gặp nhé." Khương Lạc Thần báo cho hắn một địa chỉ rồi vội vàng ngắt máy.

Sau đó, cô khẽ ngâm nga, ra lệnh cho trợ lý đi vào, nói: "Tìm cho tôi một cái túi tinh xảo đẹp đẽ, sau đó thu thập một ít cát, tầm nửa kg là được rồi, không cần nhiều nhưng cũng đừng quá ít."

Tiếp đó, Khương Lạc Thần liên hệ với Hạ Thiên Ngữ, nói bây giờ muốn mời cô ta tới ăn một bữa tiệc lớn, bảo cô ta mau tới.

Hạ Thiên Ngữ vô cùng vui vẻ, không chút nào khách khí vội vàng đứng dậy, nhanh chóng đến chỗ hẹn.

Bình Luận (0)
Comment