Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 2123 - Chương 2123: Tiên Tử Nương (1)

Thánh Khư Chương 2123: Tiên tử nương (1)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Sở Phong cảm thấy quá trình này chính là tự ngược, thế nhưng lại không thể không tiến hành!

Hơn nữa cái này cũng không phải là chuyện có thể giải quyết trong chốc lát, mà phải chậm rãi tiến hành, nếu không thì Sở Phong sẽ bị hỏa diễm kia thiêu thành than, chùm địa hỏa kia rõ ràng không hề tầm thường.

Cứ như vậy, mỗi ngày Sở Phong đều tự thiêu đốt chính mình trong một thời gian nhất định, dần dà âm khí liền giảm xuống.

“Ấy, ta thế mà lại có thể giảm béo?” Hắn kinh ngạc phát hiện, mới mười mấy ngày trôi qua mà thôi, hắn đã gầy đi đáng kể, không còn là dáng vẻ của nhóc mập ú nữa.

“Lại dung luyện, lại đốt tiếp a!”

Lại qua một vài ngày, Sở Phong đều muốn khóc, bởi vì hắn không chỉ trở nên gầy đi mà còn biến nhỏ lại, từ dáng vẻ sáu bảy tuổi trở thành dáng vẻ bốn năm tuổi.

Vật chất tạo hóa trong cơ thể hắn ví dụ như dược hiệu còn sót lại của ba mươi ba Trọng Thiên Thảo vẫn có tác dụng, nó không hoàn toàn tiêu biến hết, loại phản lão hoàn đồng này có chút đáng sợ.

Một tháng sau, khuôn mặt Sở Phong cuối cùng cũng xanh lét, bởi vì lúc này hắn đã trở thành dáng vẻ của một nhóc tỳ tầm hai tuổi, đi đứng loạng choạng, muốn không ngây thơ không đơn thuần đều không được, thế nhưng hắn rất muốn nói loại trạng thái này... quá con mợ nó đáng xấu hổ!

“Ta không tin tà, ngươi còn có thể khiến ta phản lão hoàn đồng được hay không? Ta phải xem xem cuối cùng sẽ trở thành dáng vẻ gì, là loại tình trạng ra sao!”

Sự bướng bỉnh của Sở Phong ngày càng dâng cao, không tin tà, hắn muốn nhìn xem cuối cùng sẽ như thế nào.

Lại thêm hai mươi mấy ngày nữa trôi qua, Sở Phong đều muốn khóc, bản thân hắn thực sự vẫn đang thu nhỏ lại, trở thành một đứa nhỏ chỉ khoảng hơn một tuổi, đặc trưng mập mạp của trẻ con rất rõ ràng, gương mặt nhỏ non mềm đến búng ra sữa.

“Ta là Sở ma đầu!”

Hắn dùng sức vùng vẫy hai tay, thế nhưng dáng vẻ dữ dằn kia thực sự rất buồn cười.

Sở Phong đặt mông nhìn xuống đất, mặt mày tràn ngập u sầu, hắn phải làm sao bây giờ? Chẳng lẽ thực sự sẽ phản lão hoàn đồng đến bước cuối cùng hay sao, hắn thực sự sẽ biến mất triệt để?

Vẫn còn muốn tiếp tục cược sao?

Mặt mũi nhóc tỳ non đến búng ra sữa, núng na núng nính toàn thịt là thịt, thế nhưng ở chỗ này lại hiện lên vẻ rầu rĩ không vui ở, có chút giống như thất thần, quả thực nhìn không ra dáng vẻ u sầu tẹo nào.

Hai tháng gần nhất này, hắn đã ngao luyện ra âm khí nồng đậm trong cơ thể, lúc này đã ít đi rất nhiều, tuy nhiên vẫn chưa diệt trừ sạch, có thể tượng tượng được khi hắn xông vào vùng đất chung cực đã mang ra theo năng lượng đáng sợ như thế nào.

Ầm!

Một tiếng rung động mạnh nổ ra, trên mặt đất có động tĩnh.

Trong lòng Sở Phong khẽ động, giông tố bên ngoài lại tới rồi, có lẽ hắn sẽ ra ngoài độ kiếp, giải quyết vấn đề nhanh gọn trong một lần cuối cùng.

Vụt!

Hắn quả quyết trèo lên mặt đất, ngửa đầu lên xem liền thấy sấm chớp nổ vang, mưa lớn tầm tã nặng nề rơi xuống mảnh đất này.

Răng rắc!

Quả nhiên, không cần hắn chủ động thu hút sấm sét thì thiên kiếp đã kéo đến rồi, ngay lập tức bổ thẳng xuống đầu hắn, điện quang cực kỳ thịnh liệt.

Sở Phong nhe răng trợn mắt, hắn đã bị đoàn địa hỏa kỳ dị kia thiêu đốt ngao luyện trong vòng hai tháng rồi, kết quả vẫn gặp phải sét đánh có uy lực lớn như vậy, thực sự quá khiếp người.

Thời gian không lâu sau, hắn đã bị đánh đến da tróc thịt bong, cả người cháy xém, trên thân thể nho nhỏ đều có điện quang bắn ra, phủ tạng đều có lôi đình quấn quanh, cốt tủy đều có điện quang chạy xuôi.

Đứa trẻ trắng nõn non mềm như hắn cũng bị thiên kiếp không lưu tình đánh cháy.

“Sát, thiểm điện kia cũng quá con mợ nó ác ôn , ngươi còn có mặt mũi hay không? Ngay cả đứa trẻ cũng không tha, quả nhiên không phải thứ gì tốt!” Da mặt Sở Phong rất dày, ở đó mà nguyền rủa.

Tất nhiên hắn vẫn cảm thấy da mặt mình rất mỏng, dù sao thì hắn cũng đang trong hình thái của trẻ con.

“Ai u, sắp bị đánh chết rồi, thiểm điện ngươi ác ôn quá rồi đó!” Hắn ra sức đối kháng.

Sau đó, Sở Phong có chút giật mình, diện tích âm vụ lớn trong điện quang cuộn lên, bị dương cương chi lực diệt sạch, thế nhưng trong cơ thể hắn vẫn còn, hơn nữa còn không ngừng tỏa ra ngoài, hắn rốt cuộc đã mang ra bao nhiêu từ trong vùng đất chung cực vậy?

Nhìn bộ dạng này, một lần độ kiếp chưa chắc đã có thể xua tan toàn bộ, hắn ở trong dương gian thực sự giống với sinh vật âm thi rồi.

Quả nhiên, khi mưa to ngừng lại và sấm chớp bình thường chuẩn bị biến mất, thì nơi này của hắn vẫn có thiểm điện dày đặc, sấm chớp đan xen bổ xuống không ngớt.

Sở Phong trốn trong nơi sâu dưới lòng đất, tạm thời dừng độ kiếp, hắn không muốn dẫn đến sự chú ý của tiến hóa giả thế giới này, trước khi triệt để dung hòa với dương gian, hắn tuyệt đối không thể lộ diện.

Đặc biệt là chuyện đứa bé cấp Thần Vương đang độ kiếp, nếu truyền ra ngoài thì có thể dọa cho người ta trợn mắt há miệng, sẽ dẫn đến sự xuất hiện của thủy tổ một giáo, sau đó hắn sẽ bị bắt đi nghiên cứu.

Sâu trong lòng đất, Sở Phong suy nghĩ được mất một hồi, cân nhắc con đường sau này của bản thân.

“Ta muốn đi trên con đường tối cường, như vậy khẳng định là không được, từ Thức Tỉnh, Gông Xiềng... cho đến cảnh giới Thần Vương trung kỳ ngày hôm nay, mỗi cảnh giới đều có khuyết điểm, phải tái tạo lại mới được.”

Sở Phong vừa suy nghĩ vừa chỉnh lý sắp xếp lại những thứ trong hộp đá, nhìn xem còn có vật chất tạo hóa còn sót lại hay không, loại đồ vật này quá quý hiếm.

Hắn đoán chừng bản thân biến thành dáng vẻ như thế này, công lao lớn nhất thuộc về ba mươi ba Trọng Thiên Thảo và Lục Đạo Luân Hồi Huyết.

Đáng tiếc những thứ này đều không còn, vật chất tạo hóa đều đã tiêu hao hết.

Một cục kim loại bề mặt sần sùi nhưng lại sáng loáng như tuyết đập vào mắt hắn khiến Sở Phong thở dài không thôi, thứ này chính là Kim Cương Trác, lúc này đã bị đứt gãy nhìn không ra hình dáng. Thứ này chính là chủng loại hiếm có trong mẫu kim, kết quả lại không chịu được áp lực trên con đường đầu thai, bị hủy đến không còn hình dáng.

Nếu cùng nhau so sánh thì hộp đá quả thực quá nghịch thiên.

Ngoài ra còn một đống vật chất kim loại màu bạc khiến Sở Phong sửng sốt, kinh ngạc mà thốt lên: “Thứ này là tờ giấy bạc mà Thánh Sư đã để lại!”

Trên đó có ghi chép lại các loại học vấn liên quan đến trường vực và những nghiên cứu cứu cực về thiên địa, không ngờ răng trang giấy kim loại này còn có thể lưu lại nguyên vẹn.

Bình Luận (0)
Comment