Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Ầm!”
Giữa vách đá, một tảng đá lớn bị đẩy ra, nơi đó có một con đường nhỏ, Sở Phong thò đầu ra, ngoắc ngoắc tay về phía quái long, nói: “Long huynh, đi bên này!”
Quái long chưa cần nghĩ đã vèo cái chạy qua, nếu không chạy qua đó, nó thực sự sẽ bị người ta đánh cho phù thũng luôn á, bây giờ nó vẫn còn chút choáng váng đây, chẳng lẽ dáng dấp của bản thân lại lôi kéo thù hận đến vậy sao?
Đám người kia thà bỏ qua hai con rồng cũng muốn truy sát nó, đây quả thực là... bệnh thần kinh a! Nó cực kỳ tức giận, cực kỳ bất bình.
“Huynh đệ tốt, ngươi thực không tồi a, hiểu rõ được đại nghĩa, không cũng đám người kia thông đồng làm bậy.” Quái long bất ngờ lao đến, vỗ vỗ bờ vai của Sở Phong.
Sở Phong âm thầm bĩu môi, hắn có chút nghi ngờ, thứ này rốt cuộc có phải là một lão yêu quái thực sự hay không.
Nhưng hắn cũng không có để lộ biểu tình, nói: “Nói rất hay, ta và ngươi vừa gặp đã quen, hơn nữa ta ghét nhất chính là loại dựa vào số đông để vây công người khác, dùng thủ đoạn vô sỉ bắt nạt người!”
Quái long đáp: “Ta thấy ngươi rất không tồi, về sau lăn lộn cũng long gia đi, đảm bảo ngươi sẽ quật khởi. Đừng thấy mấy nhãi con kia tự nhận bản thân là yêu nghiệt, thực ra dưới ánh nhìn của bổn long, mấy tên nhãi đó chẳng là gì hết, sau này sẽ đánh gục sạch sẽ, bọn chúng ngay cả cái rắm cũng chẳng bằng!”
“Được, sau này chúng ta thân cận nhiều hơn, không biết long huynh xưng hô thế nào?” Sở Phong cũng thuận tay vỗ vỗ đầu vai của nó.
“Ta tên là Long Đại Vũ!” Quái long đáp lại, sau đó sắc mặt nó bỗng nhiên thay đổi, nói: “Chạy mau!”
Bởi vì truy binh phía sau đã đuổi tới rồi.
Khóe miệng Sở Phong co quắp, cái tên này quả nhiên độc nhất vô nhị a.
“Long huynh đi trước đi, đi về phía trong thông đạo này, ẩn ấp với mấy con ấu long khác, người nhớ chào hỏi bọn chúng, hợp tác giết ra cùng nhau, ta giúp huynh ngăn chặn!”
“Hảo huynh đệ, nghĩa bạc vân thiên!” Ngoài miệng quái long khách khách khí khí, thế nhưng động tác lại không nghĩa khí chút nào, xoay người liền chạy.
Sở Phong hô: “Long huynh nhớ kỹ phải nói rõ với mấy con rồng kia, người một nhà không đánh chém lẫn nhau, dùng Kính Quang Thuật chiếu diện mạo của ta cho chúng nó xem, tránh cho xảy ra nội đấu!”
“Ta mà làm việc thì ngươi cứ yên tâm!” Long Đại Vũ đáp trả, nhoáng một cái đã không thấy tăm hơi.
Sở Phong đứng nguyên tại chỗ, cười hắc hắc không ngừng.
Sau đó hắn liền không cười được nữa, bởi vì nữ hài tử Oánh Oánh vẫn luôn canh ở nơi này không xa, phẫn nộ trừng hắn.
“Người một nhà với nhau, ngươi cứ xem như chưa nhìn thấy cái gì, cái gì cũng không nghe thấy đi.” Nói xong, Sở Phong cũng chạy mất.
Hắn sẽ không thực sự giúp quái long ngăn chặn truy binh, không dễ dàng gì mới gặp được một hiệp sĩ “đổ vỏ”, cứ để mặc danh khí của nó ngày càng lớn đi.
Hắn chạy tới giúp cũng chỉ vì kết một cái thiện duyên với quái long, về sau có thể dễ dàng “cùng nhau bàn chuyện đại sự.”
Vụt một tiếng, hắn đã chạy vào một đường rẽ khác, chuẩn bị đi niết bàn.
Cũng trong lúc ấy, quái long vừa mới đến tận cùng con đường cũng rống lớn: “Các anh em theo ta đi, đi giết đám người vô liêm sỉ kia, cùng ta thu phục mấy tôi tớ!”
Quái long đánh giết trở lại, còn mang theo mấy con ấu long khác, muốn tính toán một thể với đám yêu nghiệt nhất mạch Thái Võ, nó vậy mà lại bị người ta vây công, bị đánh đến nỗi mặt mũi sưng vù, đây... thực sự là trò cười cho thiên hạ rồi.
“Các anh em hung hăng đánh cho ta, cứ thoải mái mà giết đi, đến lúc đó ta sẽ mang các người cao chạy xa bay, rời khỏi tòa Long Ổ này, cam đoan mọi người không bị bọn khốn kiếp này nô dịch.”
Long Đại Vũ hô to ủng hộ sĩ khí, sau đó xông lên đầu tiên, đánh nhau với một đám tiểu yêu nghiệt.
“Nộp mạng đi!” Cẩu Oa rống to.
“Đứa nhỏ ngu dốt, chết đi! Dương Gian Bá Long Quyền!” Quái long gầm lên một tiếng, nó vẫn thực sự muốn tóm lấy mấy tiểu yêu nghiệt, sau đó mang đi làm nô bộc.
Binh binh bang bang!
Một đám người chém chém giết giết, các loại chiến kỹ đều tung ra, huyết dịch tung tóe, cuộc chiến tương đối kịch liệt.
Yêu nghiệt của nhất mạch Thái Võ phẫn nộ không thôi, một cánh tay của nó thiếu chút nữa đã bị con quái long kia xé rách khỏi cơ thể, máu me khắp người, tóc tai bù xù, nó vậy mà đánh không lại con quái long kia!
Nó vốn dĩ tự cho rằng tuổi của bản thân lớn hơn một chút, đứng giữa một đám yêu nghiệt tất nhiên sẽ có thực lực số một, có thể độc chiếm vị trí đầu, kết quả lại bị một con quái long đánh cho máu mũi đều tuôn ra.
“Thái Võ Ma Bàn Quyền!” Cẩu Oa gào thét, há miệng phun ra liên tiếp mấy chùm sáng, đây chính là năng lượng đang sôi trào trong cơ thể nó, còn tràn ra từ mũi và miệng.
Chỉ một thoáng, nắm đấm của Cẩu Oa bỗng biến thành màu vàng, nhất là khi song quyền cùng nhau huy động, một đôi cối xay màu màng liền diễn dịch ra, ù ù chuyển động trong không gian của Long Ổ, nghiền ép vật chất tứ phương.
Sau khi một số Lôi Kích Mộc và các loại nham thạch bị nó chạm đến, tất cả đều hóa thành bột mịn, hoàn toàn nổ tung.
Loại quyền phát này có uy lực rất mạnh, cái đuôi của quái long không cẩn thận bị cuốn vào trong, vảy rồng đều bị bong tróc rơi ra từng mảng, máu tươi nhuộm đỏ mặt đất khiến nó phải đau đớn tru lên một tiếng, nhanh chóng vẫy đuôi tránh thoát ra ngoài.
“Ầm!”
Quái long làm một chiêu thương long quẫy đuôi, quất cho Cẩu Oa bay khỏi mặt đất, xương đều bị gãy mất hai cái.
“Con rồng này có gì đó kỳ quái, giáp da của nó quá rắn chắc, căn bản đánh không nổi. Ngay cả những con ấu long khác cũng không dừng lại ở đó, chúng ta đã là đệ tử hạch tâm mạnh nhất trong độ tuổi này của dương gian, chuyện này căn bản không bình thường, phải thông báo cho các trưởng bối ở bên ngoài!”
Yêu nghiệt của nhất mạch Thái Võ hô lên, nó lau vết máu trên khóe miệng, trong lòng sợ hãi không thôi, nếu còn tiếp tục chiến đầu thì bọn nó sẽ chết hết ở nơi này, một người cũng đừng hòng sống sót.
“Phi! Gia chính là thiên tư trác tuyệt như thế đấy, cho dù ngươi không phục cũng không còn cách nào. Còn tơ tưởng muốn liên lạc với ngoại giới? Không nhìn xem đây là loại địa phương nào, chính là sào huyệt của thiên long, cách biệt hoàn toàn với thế giới bên ngoài. Ngoài ra, gia đã sử dụng Thiên Quang Kính để dò xét, bên ngoài không hề có Thiên Tôn, chỉ có một số tôi tớ mà thôi. Ngươi kêu đi, có kêu nát cổ họng thì cũng không ai tới cứu ngươi đâu, khặc khặc khặc...”
Quái long ở đó cười tương đối quái dị, bày ra dáng vẻ vô lại vô sỉ, loại tư thái kia muốn hèn mọn đến đâu liền hèn mọn đến đó.