Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 2190 - Chương 2190: Hoang Mang Và Ưu Thương Của Đản Đản (2)

Thánh Khư Chương 2190: Hoang mang và ưu thương của đản đản (2)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Sở Phong càng nhìn càng cảm thấy vui vẻ, trốn ở một nơi không xa mà quan sát, hắn thực muốn uống một ly, ở ngọn núi này quan sát long đấu.

Mới đầu thì quái long kia cũng coi như bình tĩnh, chỉ là hơi phàn nàn mà thôi, cho rằng mấy cái yêu nghiệt kia đỏ mắt vì trứng rồng, muốn đoạt lấy mang về nhà ấp.

Thế nhưng rất nhanh nó đã không thể bình tĩnh nữa, như này đâu phải là đoạt trứng, rõ ràng là muốn giết trứng! Các loại chiêu thức mãnh liệt cùng nhau thi triển, tất cả đều bay về một cái bia sống là nó!

“Khốn nạn, ngươi còn chạy a.”

“Nhãi con, ngươi mắng ai đấy, ánh mắt gì đây hả, gia chính là rồng, đây là trứng rồng, hiểu chửa!” Quái long phẫn nộ gào lên đáp trả.

“Cái beep, thằng cháu này còn dám già mồm, nấu sống nó đi!” Tiểu tử béo trắng hô lên.

“Oa nha nha!” Yêu nghiệt của nhất mạch Thái Võ tức nỗi âm thanh đều biến điệu, ở nơi đó mà gào lớn, lăng không mà đến, một quyền lập tức đổ ập xuống, sấm sét vang dội, đơn giản chính là Thiểm Điện Quyền, đánh về phía quả trứng.

“Cháu trai, ta xem ngươi trốn đi đâu, mau chết đi cho ta!”Cẩu Oa gầm thét.

Ầm!

Quái long cũng không hàm hồ nữa, giật ta một miếng vỏ trứng, lộ ra một cái vuốt rồng, bắn ra hai đạo ánh sáng đen trắng giống như âm dương chi khí khuấy động, lực sát thương kinh người, dùng nó để ngăn cản Thiểm Điện Quyền.

Ầm!

Thế nhưng Tiểu Ô Nha cũng những người khác bên cạnh cũng đều giết tới, toàn bộ đều ra tay tấn công về phía trứng rồng, nơi này lập tức đất đá bay loạn, ánh sáng công kích chói mắt.

Tất cả đều thi triển các loại bí pháp, tại độ tuổi này thì thực lực kia cũng tính là tuyệt đỉnh, đều rất mạnh.

Quả trứng kia trúng chiêu, nếu không có hai luồng ánh sáng đen trắng giao thoa kia giúp ổn định trứng rồng, vậy thì nó khẳng định đã bị đánh vỡ.

“Mợ nó, gia tức rồi đó! Ta đã chọc ai trêu ai trong số các ngươi bao giờ đâu?!” Âm thanh của quái long truyền ra từ trứng rồng, thực sự là tức đến sắp hỏng, nó vốn dĩ muốn chọn một phương thức xuất hành an toàn, kết quả lại bị người ta hội đồng hô đánh đòi giết? Trở thành lão chuột qua đường?

“Đánh chết đồ mặt dày vô sỉ nhà ngươi, ta xem ngươi còn chạy đi đường nào!” Tiểu Ô Nha hạ độc thủ, mười ngón tay đều phát sáng, ô quang bạo phát, bắn thẳng về phía trứng rồng.

Nó cảm thấy quả trứng này rất đáng hận, làm chuyện ác mà không biết khiêm tốn thì cũng thôi đi, lại còn dám lăn qua lộn lại, rêu rao tứ phía, sau khi bị phát hiện lại đánh chết cũng không nhận, dáng vẻ kiêu ngạo phách lối, nhất thiết phải cùng nhau tấn công, bắt lấy nó!

Cẩu Oa lại càng gào lớn: “Nghiệt chướng, ngươi có mọc cánh cũng khó thoát, lên trên trời xuống địa ngục cũng chạy không thoát, không có đường sống cho ngươi đâu!”

“Ông nội long đây vốn dĩ đã có cánh, không cần mọc cánh!”

Ầm ầm!

Một chưởng của Cẩu Oa đập xuống, chiêu thức mà nó sử dụng lần này chính là Thái Võ Thần Quang chưởng, trong lúc nhất thời, quang mang phát ra tứ phía, giống như chín mặt trời trên không chiếu rọi cả tòa động phủ, không khí nổ đùng đoàng, năng lượng giao động kịch liệt.

“Long Chiến Vu Dã!”

Trong vỏ trứng nhô ra hai cái móng vuốt, sau đó một đôi chân cũng thò ra ngoài, tiếp đó là cái đuôi, cứ như thế mà đứng ở nơi đó, không có lộ ra đầu.

Bởi vì hình vẽ âm dương trên trán nó quá đặc biệt, nó sợ bị người khác để ý đến, từ đó nhớ kỹ không quên.

Con quái long bắt đầu gào thét, long ảnh cuồn cuộn, chiến đấu kịch liệt với Cẩu Oa.

Yêu nghiệt của nhất mạch Thái Võ trông thấy dáng vẻ giấu đầu lộ đuôi kia của quái long liền nổi giận đùng đùng, đều đã bại lộ bản thân là một con rồng rồi, còn cần vỏ trứng che mặt làm cái gì? Cái này là đang đùa giỡn nó đúng không? Quá đáng hận!

“Giết!”

Mấy yêu nghiệt cùng nhau xông lên, sau đó con quái long liền chịu không nổi nữa, bị người ta đánh đến nỗi đầu óc choáng váng, cái đuôi đều bị túm lấy, vảy rồng đều muốn tróc ra từng mảng.

“Kháng Long Hữu Hối!”

Nó gào lớn, cái đuôi quẫy một cái khiến Tiểu Ô Nha bay ra ngoài, khuôn mặt bị đập đến sưng phù, phần mắt lại càng thêm tụ huyết, lập tức biến thành tạo hình Ô mắt xanh.

“Mợ nó, xuất sư bất lợi, còn muốn thu mấy cái yêu nghiệt làm tôi tớ, không ngờ lại gặp phải mấy tiểu khùng điên, khiến ta chẳng hiểu cái gì cả!”

Quái long oán giận, nguyên bản nó cảm thấy, nếu bản thân biến thành trứng rồng thì người khác chắc chắn sẽ cảm thấy hiếm lạ, sẽ cẩn thận giữ lại, sau đó đem đi ấp nở, bởi vì rồng có thể trở thành chiến thú mạnh nhất trong các bảng danh sách.

Khi đó nó còn muốn tìm cơ hội giả heo ăn thịt hổ, sau đó bất ngờ thu mấy tên nô bộc.

Nhưng nhìn kết quả hiện giờ mà xem, nó vừa mới xuất đầu lộ diện đã bị người ta đánh cho ê ẩm, đánh cho choáng váng, trứng rồng cứ như thế trở nên không đáng tiền, không được người ta chào đón? Nó biết tìm ai nói lý bây giờ!

“Còn muốn thu chúng ta làm nô bộc, thật là một con cuồng long, một lát nữa chúng ta sẽ ăn rồng nướng, các huynh đệ, xử đẹp nó!” Một đám người gào lên.

Ầm!

Quái long bay lung tung, bị đánh rất thảm, nếu không phải da thịt của nó rắn chắc kinh người, vậy thì đã sớm bị người ta đánh cho chia năm xẻ bảy, căn bản không có đường sống.

“Long gia hôm nay đi, thanh sơn bất cải – lục thủy trường lưu (1), mười tám năm sau gặp lại, đến lúc đó đem nam làm ấm giường, nữ làm nô bộc, a phi, nói ngược rồi...”

(1)Thanh sơn bất cải - lục thủy trường lưu: Chỉ thời gian còn dài, vẫn còn nhiều cơ hội.

Sau đó... sau đó nó liền không nói nổi nữa, bị người ta đánh cho bay tứ phía, cuối cùng liền khống chế long khí rộng lớn trong long sào, lăng không mà đi, vụt một tiếng đã bỏ chạy.

“Không sai, chính là nó!” Yêu nghiệt của nhất mạch Thái Võ căm hận lên tiếng, điên cuồng đuổi theo đằng sau, trước đó nó còn hoài nghi rằng không phải con rồng này, kết quả khi thấy được phương thức điều khiển khí để tháo chạy giống y xì trong trí nhớ, nó liền quả quyết tin tưởng con rồng này chính là hung thủ!

Một đám người phía sau cũng nhanh chóng đuổi theo.

“Trả lại ta Mẫu Kim Kiếm, con rồng chết tiệt, ta phải rút gân bạt cốt ngươi!”

“Ta làm sao lại có cảm giác, ở đây đang hiểu lầm cái gì đó?” Quái long lẩm bẩm.

Ầm!

Đột nhiên, bên cạnh bỗng thò ra một cái tay nhỏ trắng nõn, một chưởng đã đập bay nó, khiến nó đụng vào vách đá, lăn ra ngoài.

Oánh Oánh xuất hiện, ngăn lại con đường phía trước của quái long.

“Tốt lắm!”

Phía sau, truyền nhân của nhất mạch Thái Võ cùng đám người Tiểu Ô Nha đều vui mừng khôn xiết, lần này không thể không trấn áp con rồng này.

Bình Luận (0)
Comment