Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 2193 - Chương 2193: Long Ổ Kết Thúc (2)

Thánh Khư Chương 2193: Long Ổ kết thúc (2)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Vốn dĩ nó đang chiếm thế thượng phong, giết cho đám tiểu yêu nghiệt kia cực kỳ chật vật, mắt thấy sắp không xong, cho nên cuối cùng nó cũng không thể không từ bỏ, bởi vì thời gian không còn nhiều, nó nhất định phải đi.

Sở Phong chứng kiến cảnh này liền nhanh chóng chuồn đi, nếu không, một khi bị con quái long kia tóm được thì chắc hẳn liều mạng với hắn.

Trải qua thời gian rất lâu, hắn lại vòng trở về, mà lúc này Long Đại Vũ cũng vừa hay đào được thông đạo kia.

“Long Đại Vũ, ngươi thế nào rồi, có cần ta giúp đỡ không?!” Sở Phong thò đầu ra từ đống đá loạn.

“Mợ nó, là ngươi động tay động chân sao?!” Sau khi quái long nhìn thấy hắn liền nổi trận lôi đình, tìm không ra tên nào dám phá hủy nơi này khiến nó nghẹn cả bụng lửa giận.

Sở Phong tất nhiên là một mực phủ nhận, nói: “Nơi này là chỗ quái nào thế? Ta căn bản không biết.”

Mới đầu, gân xanh trên trán quái long còn đang nhảy loạn, thế nhưng sắc mặt nó trong nháy mắt cũng thay đổi, lộ ra vẻ sợ hãi, bèn lẩm bẩm: “Xem rta có cao thủ tiến đến, hơn nữa còn có bản lĩnh về trường vực. Ài, tránh không thoát, nếu như có nguy hiểm, ta chỉ có thể khống chế thi thể kiếp trước liều mạng với kẻ đó, đánh liều với kẻ kia một phen, chỉ cần không bị đám thợ săn luân hồi nhắm vào là tốt rồi!”

Trong lòng Sở Phong cũng nghiêm nghị hẳn lên, âm thầm cảm thấy may mắn, may mà hắn không có chọc vào con quái long này, gia hỏa này quả nhiên có đòn sát thủ, có hậu chiêu.

Quái long triệu hoán một đám tiểu long xông vào không gian của tầng thứ ba của tiểu thế giới, nơi này có trường vực truyền tống cỡ lớn mà nó đã làm, có thể dịch chuyển đến một địa phương khác trong dương gian.

“Huynh đệ, ngươi tên gì? Ta còn chưa có hỏi qua tên ngươi đâu, cùng ta lên đường không?” Trước khi đi, tiểu quái long hỏi hắn.

Sở Phong đáp:”Ta là Cơ Đại Đức, ta không đi với ngươi đâu, có duyên ắt sẽ gặp lại, hoặc là ngươi có thể đến mảnh biên hoang này tìm ta. Không đến mấy năm nữa, khắp nơi trên mảnh biên hoang này sẽ lưu truyền danh tiếng của ta!”

“Được, ta tên Đại Vũ, ngươi tên Đại Đức, thực sự hữu duyên nha. Hẹn ngày gặp lại!” Quái long mang mấy con ấu long cùng nhau lên đường chạy trốn.

“Ừa, có duyên sẽ gặp lại, huynh đệ, ta giúp ngươi cản truy binh.” Sở Phong hô lớn.

“Hảo huynh đệ, tương lai ta sẽ đưa cho ngươi một cọc tạo hóa!” Long Đại Vũ chạy mất dạng.

Sở Phong nhanh nhẹn xuất hiện ở không gian tầng đầu tiên của tiểu thế giới, cuối cùng cũng tìm thấy đám Cẩu Oa và Tiểu Ô Nha, bọn chúng hiện tại đang trị thương, toàn bộ thiếu chút nữa đã chết sạch, ai nấy đều bị thương nặng.

“Các vị huynh đệ, mấy người làm sao thế?” Sở Phong hỏi.

“Cơ Đại Đức?” Yêu nghiệt của nhất mạch Thái Võ gầm lên.

Sở Phong hắc hắc cười lạnh, nói: “Kêu cái gì, đều ôm đầu ngồi xổm ở đó cho ta, các ngươi đều là tù binh của ta rồi. Nam làm ấm giường, nữ làm nô bộc, a phi, ta cũng nói ngược!”

Bên ngoài long sào, một vài lão gia hỏa còn đang nghị luận, ai nấy đều tràn đầy tươi cười.

“Lại nói, đã trôi qua mấy ngày rồi, không biết tình hình bên trong thế nào, nhưng ta nghĩ kỳ lân nhi của tộc ra sẽ không có vấn đề gì đâu, có thể kiêu ngạo cười đến cuối.”

“Ngô, không cần nói nhiều, truyền nhân của nhất mạch Thái Võ là mạnh nhất, tất nhiên sẽ xưng tôn.”

“Ngược lại nha, ta cảm thấy Tiểu Ô Nha của tộc ta mới là người có khả năng sống thoải mái nhất.”

Long Ổ, tầng không gian thứ ba của tiểu thế giới.

Quái long đào ra một mảnh đất bí ẩn, lộ ra một mảnh đài thần nam châm, đây là trường vực truyền tống siêu cấp, có thể đi đến một địa điểm khác trong dương gian.

Sau đó nó liền đưa vuốt lau lau mồ hôi lạnh, không khỏi lên tiếng: “Dọa chết Long gia rồi, cuối cùng cũng có thể lên đường. Tên Cơ Đại Đức kia rốt cuộc có lai lịch gì? Vừa nhìn đã biết không phải hạng gì tốt, vẫn may là ta vẫn đem hắn trấn trụ, tên cháu trai này, cứ chờ coi, sau này Long gia chắc chắn sẽ hảo hảo thu thập ngươi!”

Trong lòng nó vẫn còn sợ hãi, bày ra dáng vẻ nghĩ mà sợ, trên trán toàn là mồ hôi lạnh, tất cả đều chảy ra từ trong vảy rồng, cực kỳ khoa trương.

“Làm sao ta lại thấy hắn giống người nào đó nhỉ? Thực sự kỳ quái a!”

Nó lầu bầu, sau đó liền vung lên vuốt rồng chiêu gọi mấy con ấu long khác, nói: “Đi, cùng ta đi đến vùng đất tiến hóa chung cực, sau này chúng ta cùng chung tuế nguyệt, quan sát hồng hoang, đánh ra dương gian, tiến hóa thành một tiết điểm trong lịch sử tiến hóa, đồng thời đối đầu với kẻ địch dọc đường một phen.”

Cuối cùng, quang mang lóe lên, Long Đại Vũ mang theo vài con ấu long biến mất hoàn toàn. Sau khi chúng nó rời khỏi, mảnh đất thần nam châm lập tức bốc cháy, trong nháy mắt đã hóa thành tro tàn, cái gì cũng không sót lại.

Bên ngoài Long Ổ, một đám người vẫn nghị luận nhiệt tình như cũ.

“Ha ha, gần đây Thái Võ Thiên Tôn thực sự song hỷ lâm môn, đầu tiên là đánh bại được kẻ địch, nhất kiếm hàn quang diệu Thanh Châu, bày ta được uy thế chân chính của Thiên Tôn! Mà bây giờ hậu nhân của ngài lại quang mang chói lọi như thế, độc chiếm vị trí đứng đầu ở nơi này. Nếu như không ngoài suy đoán, đệ tử này sẽ kế thừa y bát của ngài ấy, trước khi ngài ấy trở thành Đại Năng hoặc bước vào kỳ suy bại của Thiên Tôn, sẽ có thể trở thành đại Thiên Tôn đời mới!”

“Ngô, cứ chậm rãi chờ kết quả đi, ta cảm thấy hai ngày nữa là có thể mở ra long sào rồi.”

Một đám lão giả đang nghị luận.

Hiển nhiên là Thiên Tôn chân chính không có khả năng đợi ở nơi này lâu được, trước mắt chờ ở nơi này đều là đám người thuộc dòng chính của các môn phái.

...

Trên thực tế thì trong tầng không gian thứ nhất của Long Ổ đã xảy ra chuyện, nếu như để đám cường giả bên ngoài biết được thì nhất định sẽ đau gan, đau tim đến run rẩy.

Lúc này, một mình Sở Phong đang đối mặt với tám tên yêu nghiệt, mấy tiểu yêu nghiệt không khỏi cảm thấy hoàn cảnh của bọn chúng lúc này thực đúng là... giống như bị chim ưng nhìn chằm chằm, bị sói đói viếng thăm, thằng nhóc họ Cơ kia có chút không giống người tốt, nhìn ai cũng thấy hận, một trận ẩu đả và cướp sạch.

Những người ở trong Long Ổ hầu hết đều có thu hoạch, ít nhiều thì cũng hái được một số thực quả đặc biệt, cho dù hiện tại không thể dựa vào “chất xúc tác” để tiến hóa, nhưng có thể mang ra ngoài bán cho người khác, hoặc là tạm giữ lại dùng cho tương lai, như vậy cũng rất đáng giá, bởi những thứ kia đều có giá trị liên thành.

Bình Luận (0)
Comment