Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Thậm chí có người còn lấy được khí vật quý hiếm, ví dụ như một cái sừng rồng, cũng không phải là loại không trọn vẹn sau khi “hóa đạo”, mà nó vẫn còn rất trong sáng, toàn thân tuyết trắng như ngọc.
Tất nhiên đó chỉ là một đoạn ngắn, là sừng của một một vị Long Tộc trẻ tuổi, lớn cỡ cánh tay, ngoằn ngoèo uốn khúc, cao cỡ một người.
Sở Phong vừa không chút khách khí thu lấy làm của riêng, vừa lẩm bẩm một mình: “Không sai, thứ này có thể làm một cái Phong Hỏa Lôi Đình Côn, hoặc cũng có thể luyện thành Càn Khôn Trượng, thực sự là tài liệu tốt nha.”
Yêu nghiệt bị cướp mất long giác đau lòng đến nỗi con mắt đều đỏ hồng, muốn xông lên liều mạng với hắn, thế nhưng bị một tát của Sở Phong đánh bay ra ngoài.
“Còn muốn đoạt lại, a phi, thứ đã vào trong túi của Cơ Đại Đức ta thì đừng nghĩ đến chuyện cướp lại, ai bảo ngươi cùng truy sát ta với tên cháu trai Cẩu Oa kia? Thứ này chính là tiền lãi, coi như lòng thành ngươi hiếu kính ta.” Sở Phong cúi đầu nhìn xuống tiểu yêu nghiệt kia.
Trong người đám tiểu yêu nghiệt đều đã sớm mang trọng thương, trong lúc cùng chém giết với quái long, toàn quân thiếu chút nữa đã bị diệt sạch, hoàn toàn dựa vào một hơi để chống đỡ.
Một khi thanh tỉnh lại, bọn chúng tất nhiên hiểu rõ bản thân đã rơi vào tình huống gay go nhường nào, không chỉ xương cốt bị đứt gãy, mà tạng phủ cũng bị nứt ra, vì thế lúc này khó mà chiến đấu thêm lần nữa với Cơ Đại Đức.
Mà Sở Phong không chỉ cướp bóc, mà còn đang đe dọa.
“Cho ngươi một cơ hội, gọi ta là đại ca, mười tám năm sau chờ ta lớn lên, khi đại ca đây đi tìm ngươi thì ngươi phải theo ta đi chinh chiến!”
“Ngươi nằm mơ!” Tiểu yêu nghiệt nọ gào lớn.
Sở Phong lại uy hiếp: “Nói cho ngươi biết, nếu không cúi đầu chịu thua, không lấy linh hồn phát thệ, ta liền băm chết ngươi!”
Nói đến chỗ này, một chân của hắn đá lăn kẻ kia, sau đó đi về phía yêu nghiệt của nhất mạch Thái Võ, ý định giết gà dọa khỉ, bắt đầu ta tay từ chỗ Cẩu Oa.
“Cẩu Oa, từ lúc tiến vào long sào ngươi luôn muốn truy sát ta, lòng dạ cũng quá mức độc ác, là ta đào mộ tổ nhà ngươi, hay là trộm mất quan tài của lão Thái Võ kia rồi?”
“Nghiệt chướng, muốn chết!” Truyền nhân của Thái Võ giận dữ quát lớn.
“Chết ông nội ngươi ấy!” Sở Phong cười lạnh một tiếng, nhào về phía Cẩu Oa, nắm đấm trắng nõn phát ra ánh sáng chói lóa, trực tiếp xông qua.
Lý do hắn tiến vào long sào, cái đầu tiên chính là để giết chết Cẩu Oa, trước đây là không có cơ hội, bởi thực lực của hắn không đủ để làm được điều đấy, nhưng sau khi uống Chân Long Dịch, lại thêm sau khi niết bàn, lúc này thực lực của hắn đã đủ.
“Ta phải giết ngươi!” Cẩu Oa nở nụ cười lạnh lẽo, tuy rằng tóc tai nó bù xù, xương cốt cũng bị gãy mất mấy cái, thế nhưng thất khiếu của nó lại bắn ra ánh sáng, cưỡng ép sử dụng tiềm năng, muốn liều mạng với Sở Phong.
Cẩu Oa há miệng phun một cái, lập tức bắn ra một đạo phi kiếm màu xanh biếc như ngọc, sau đó nở rộ ra lục quang chói mắt, muốn chém đầu Sở Phong, ra tay cực kỳ bất ngờ.
Sở Phong nghiêng đầu tránh thoát, sau đó liền huy động quyền ấn thi triển Tiểu Ngư Quyền, trong nháy mắt mưa nhỏ bắt đầu rơi xuống, rất nhiều cá nhỏ màu đen bơi lội trong hư trung, mang theo một luồng khí tức đặc biệt mát mẻ.
“Thiếu Dương Quyền?!” Có người nhận ra bộ quyền pháp liền kỳ quái kêu lên.
Sau khi Cẩu Oa nhìn thấy thì ánh mắt lại càng trở lên âm lãnh, nó lạnh lùng lên tiếng: “Ta hận nhất chính là âm linh, tương truyền thì thứ này chính là bí kíp lưu truyền từ âm gian, ta căm ghét loại khí cơ này!”
Sở Phong nghe xong những lời này cũng phẫn nộ không kém, Thái Võ hận nhất âm linh, ngay cả đồ tử đồ tôn của lão đều như thế, há miệng ra là âm linh đáng chết, ngậm miệng vào cũng là âm linh đáng giết.
Trước đây khi còn ở tiểu âm gian, người của nhất mạch Thái Võ bá đạo và máu lạnh biết nhường nào, trắng trợn tàn sát chúng sinh, không xem sinh linh của vũ trụ âm gian là con người.
Mà hiện tại thằng nhãi con này cũng y sì bộ dáng như vậy, từ nhỏ đã kiêng kỵ căm hận những người và vật có quan hệ với âm gian đến tận xương, huống hồ thứ này chỉ là một loại quyền pháp, hơn nữa hắn còn bị Cẩu Oa đặt song song với Thiếu Dương Quyền cổ xưa kia, cũng bị nó hận lây.
“Ta ngứa mắt nhất chính là nhất mạch này của các ngươi, không có chuyện cũng giả bộ thành sói đuôi to, chết đi cho ta!”
Sở Phong dùng Thiếu Dương Quyền để lấy cứng đối cứng với thanh phi kiếm kia, trong lúc nhất thời hoa lửa bắn ra tung tóe, trong không trung có mấy con cá nhỏ màu đen nhảy ra, không ngừng va chạm với thanh phi kiếm màu xanh lục bích kia.
Thanh kiếm kia rất bất phàm, màu xanh đặc biệt của nó chính là được luyện chế từ lục kim, là do yêu nghiệt của nhất mạch Thái Võ tìm được ở trong Long Ổ, cực kỳ phù hợp với nó.
Chát! Chát! Chát!
Trong hư không giống như có rất nhiều đạo thiểm điện màu xanh lục đang đan xen lẫn nhau, đó chính là phi kiếm đang phát uy mà bổ chém, tốc độ cực kỳ nhanh.
Sở Phong không sử dụng Thiểm Điện Quyền, cũng không sử dụng Đại Nhật Như Lai Quyền cũng như các loại thần quang âm dương, hắn không muốn bại lộ thân phận, vì thế chỉ thôi động duy nhất Thiếu Dương Quyền.
Theo sự huy động quyền ấn của Sở Phong, trong hư không lần lượt xuất hiện vô số cá nhỏ, mỗi con có lúc thì cứng rắn như sắt, có lúc lại mềm mỏng như nước, biến hóa khôn lường.
Kết quả là, mấy chục con cá nhỏ màu đen bao vây lấy phi kiếm, trực tiếp trấn áp nó ở giữa, sau đó không ngừng đoạt lấy.
“Thái Võ Ma Bàn Quyền! Phàm là những truyền thừa có liên quan đến âm gian, đều chết đi cho ta!” Tóc dài của Cẩu Oa bay lên, ánh mắt cực kỳ ngoan hận.
Song quyền của nó hướng về phía trước, cối xay màu vàng lập tức hiện lên, chậm rãi chuyển động, giống như muốn nghiền nát tất cả, uy thế cực kỳ kinh người.
“Xương cốt bản thân đều đã đứt gãy, vậy mà vẫn chiến đấu hung ác như thế, vẫn nên đi chết đi!” Sở Phong cười lạnh, dốc toàn lực ứng phó, đánh về phía trước.
Sau khi tung ra sáu quyền, năng lượng màu vàng của cối xay bỗng sụp đổ, nổ tung thành năng lượng màu vàng nồng đậm. Cẩu Oa cũng không khỏi kêu thảm một tiếng, thất khiếu chảy máu, bay ngược ra ngoài.
Phịch một tiếng, Cẩu Oa đụng vào một cây Lôi Kích Mộc, không ít xương trên người bị gãy mất, ngũ tạng cũng phải nứt thành bốn mảnh.
Trên thực tế, Cẩu Oa có thể chiến đấu đến bước này đã là không dễ dàng, bởi vì con quái long kia gần như muốn giết chết nó, nếu đổi lại thành người khác thì đã phải chết sáu, bảy lần, nhưng Cẩu Oa vẫn có thể sống sót dưới tay của quái long, có thể nói là đã hao tổn đến các loại hậu chiêu và nguyên khí cuối cùng, hơn nữa nó cũng đã dùng hết mấy loại đại dược lấy được trong long sào.